Cưới Trước Yêu Sau: Mặc Thiếu Sủng Vợ Thành Nghiện - Mặc Tu Trần - Chương 696
Mặc Tu Trần đóng cửa xe, đi vòng tới bên kia ngồi vào ghế lái chính, rất tự nhiên nghiêng người thắt dây an toàn cho cô.
“Nhiên Nhiên, bây giờ vẫn còn sớm, em có muốn đi đâu không?”
Ánh đèn trong xe mờ ảo, Mặc Tu Trần dịu dàng nhìn người phụ nữ trước mặt, anh dựa vào quá gần, hơi thở trong trẻo của cô đọng lại trong mũi anh, tâm trạng của anh có chút gợn sóng, anh rất muốn cúi đầu hôn cô.
Ý nghĩ này lóe lên trong đầu, ngay sau đó liền bị anh ép buộc kiềm chế lại, nhưng sâu trong đôi mắt của anh, lặng lẽ dấy lên một tia nóng bỏng, trong ánh sáng mờ mịt trong xe nó rực rỡ lấp lánh.
Dường như ôn Nhiên cảm nhận được sự khác lạ của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi nóng lên, đôi mắt hơi híp lại, ánh mắt dừng lại ở bàn tay to của anh đang nắm tay mình, cô nhẹ nhàng nói: “Chúng ta về nhà đi.”
“Được!”
Mặc Tu Trần nhoẻn miệng cười, nghe thấy cô nói hai từ “về nhà”, trong lòng anh không kìm được mà cảm thấy vui vẻ, ít nhất thì cô cũng đồng ý về nhà với anh.
Anh từ từ buông tay cô ra, ngồi lại vị trí, thắt dây an toàn rồi khởi động xe.
Xe lên đường, lao đi trong đêm với tốc độ ổn định. Mặc Tu Trần chăm chú lái xe, nhưng thỉnh thoảng lại liếc nhìn ôn Nhiên ở bên cạnh qua gương chiếu hậu. Vì có cô ở bên cạnh, khóe miệng của anh cong lên một vòng cung nông.
ôn Nhiên dựa vào lưng ghế, hơi nghiêng người về phía anh, giữa hai lông mày bình tĩnh như nước, ánh mắt dịu dàng dừng ở trên lòng bàn tay to cầm vô lăng của anh, không biết đang suy nghĩ cái gì-
“Nhiên Nhiên, nếu em mệt thì cứ nhắm mắt nghi ngơi một lát đi, về đến nhà anh sẽ gọi em dậy.” Mặc Tu Trần nhìn cô vài lần, thấy cô vẫn giữ nguyên tư thế và vẻ mặt, thậm chí còn không ngước mắt lên, anh nhẹ nhàng lên tiếng.
Nghe được giọng nói của anh, Ôn Nhiên nhướng mi, ánh mắt
chạm vào ánh mắt quan tâm của anh, cô khẽ cười, lắc đầu nói: “Em không mệt, em ngắm anh lái xe.”
Bời vì những lời này của cô mà Mặc Tu Trần cảm thấy trong lòng ấm áp, xe đang tăng tốc độ rồi lặng lẽ giảm xuống, những chiếc xe phía sau lần lượt lướt qua phía trước, anh lại liếc nhìn ôn Nhiên thường xuyên hơn.
Cuối cùng Ôn Nhiên cũng nhận ra anh sẽ thỉnh thoảng nhìn mình, cô cười nhẹ: “Tu Trần, anh đừng nhìn em nữa, tập trung lái xe đi, nếu không em sẽ cảm thấy không
an toàn.”
Mặc Tu Trần giật mình, sau đó gật đầu: “Được!”
Sau chuyện này, anh thực sự không dám nhìn về hướng cô nữa.
***
Trong bữa tiệc, khi Trình Giai hoàn hoàn hồn trước câu trả lời mà Mặc Tu Trần vừa công bố thì đã không nhìn thấy bóng dáng của Mặc Tu Trần nữa.
Không chỉ có Mặc Tu Trần, mà cả
ôn Nhiên cũng không thấy đâu nữa.
Trong lòng cô ta dâng trào lửa giận, cầm chặt chiếc ly và siết chặt từng li từng tí, những lời chúc mừng xung quanh trở nên mỉa mai. Kể từ khi Mặc Tu Trần thông báo cô ta sẽ được tăng lương và thăng chức trong bữa tiệc mừng, cô ta đã tràn đầy mong đợi và vui mừng.
Cứ tưởng rằng anh sẽ thực sự làm như cô ta mong muốn, để cô làm việc bên cạnh anh. ôn Nhiên đó, rõ ràng đã mấy ngày không đến công ty, sao hôm nay lại đến
công ty, còn đến dự tiệc ăn mừng cùng Mặc Tu Trần, rõ ràng là ra oai với cô ta.
Cô ta hung hãng mím môi, trong mắt lóe lên vẻ không cam lòng và lạnh lùng nham hiểm, lần này cô ta đã thua, lần sau nhất định sẽ đoạt lại. Sẽ có một ngày nào đó, người phụ nữ đứng bên cạnh Mặc Tu Trần sẽ là Trình Giai này!
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks