Cưới Trước Yêu Sau: Mặc Thiếu Sủng Vợ Thành Nghiện - Mặc Tu Trần - Chương 741
Nhìn thấy đôi lông mày và đôi mắt của Thẩm Ngọc Đình nhuốm một lớp dịu dàng mờ nhạt và hạnh phúc của một người phụ nữ đang yêu, trong mắt cô cũng cảm thấy hạnh phúc thay cô ấy.
Nếu Giang Lưu thực sự yêu cô ấy, nếu họ thực sự hạnh phúc, thì cô không cần phải đề cập đến những chuyện khác.
“Nhiên Nhiên, Ngọc Đình à, hai em nói chuyện xong chưa? Đã đến giờ lên máy bay rồi.”
Giọng nói trầm thấp và dịu dàng của Mặc Tu Trần truyền đến, ôn Nhiên quay đầu lại, anh đã đi tới trước mặt, lòng bàn tay to tự nhiên nắm lấy tay cô, nắm trong lòng bàn tay anh.
Thẩm Ngọc Đình cười trêu ghẹo: “Em mới chỉ kéo Nhiên Nhiên ra nói vài câu thôi mà, Tu Trần, anh đã sốt ruột đi tìm Nhiên Nhiên như vậy rồi.”
Mặc Tu Trần chẳng ừ hử gì cả, không giấu giếm sự quan tâm dành cho ôn Nhiên: “Nhiên Nhiên, chúng ta đi thôi.”
Cùng mọi người nói lời tạm biệt một lần nữa, Mặc Tu Trần nắm tay Ôn Nhiên, cùng cố Nham bước vào kiểm tra an ninh, ôn Nhiên quay đầu nhìn lại, một lúc sau, ba bóng người đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
***
Tập đoàn MS.
Lạc Hạo Phong và Đàm Mục vừa quay trở lại công ty đã nghe nói rằng Mặc Kính Đằng đang tìm họ.
Hai người cùng nhau đến phòng làm việc cùa Mặc Kính Đằng, gõ
cửa đi vào, Mặc Kính Đằng ngẩng đầu lên khỏi ghế xoay cao cấp, ra hiệu cho hai người họ ngồi xuống ghế sô pha.
Ông ấy đứng dậy, chậm rãi bước tới và ngồi xuống chiếc ghế sô pha đối diện với họ.
Lạc Hạo Phong và Đàm Mục liếc nhau, Đàm Mục lên tiếng, giọng điệu lịch sự xa cách: “Chủ tịch, bác tìm bọn cháu là có chuyện gì sao?”
Ánh mắt của Mặc Kính Đằng sáng ngời, nhìn chằm chằm Lạc Hạo Phong và Đàm Mục, hai
người trẻ tuổi này xuất sắc như Tu Trần. Những năm qua, họ đã hỗ trợ Tu Trần.
Đến bây giờ ông ấy mới biết rằng Tu Trần không chỉ nắm quyền điều hành tập đoàn MS, mà ngoài tập đoàn MS ra anh còn sở hữu một công ty khác và có khối tài sản khổng lồ.
Chẳng trách anh kiên quyết rời công ty như vậy, hóa ra anh đã chắp cho mình đôi cánh, có thể làm những điều mình muốn mà không cần nhờ đến tập đoàn MS. Trước đây, ông ấy không biết mình đã phớt lờ người con trai
này đến mức nào nên mới không hề hay biết chuyện gì.
“Đàm Mục, Hạo Phong, bác nghe nói Tu Trần và Ôn Nhiên cùng nhau ra nước ngoài?”
Mặc Kính Đằng chậm rãi mở miệng, giọng điệu thì có vẻ như đang thắc mắc, nhưng lại rất chắc chắn.
“Vâng thưa chủ tịch.”
Đàm Mục bình tĩnh trả lời, không có gì phải giấu giếm cả, Tu Trần đã rời khỏi tập đoàn MS, Mặc Kính Đằng biết hành tung của
anh thì có thể làm gì chứ.
Vẻ mặt Mặc Kính Đằng hơi tối sầm lại, dường như đang rất tức giận, tức giận Tu Trần ra nước ngoài mà không thèm đến chào hỏi mình, hoàn toàn không coi người cha này ra gì. ông ấy im lặng một lúc, trầm giọng nói: “Tu Trần quá tùy hứng, vì ôn Nhiên mà nó thật sự không quan tâm đến cái gì cả, bỏ lại một đoàn lớn như vậy, nói đi là đi.”
Đàm Mục khẽ mím môi mỏng, không tiếp lời.
Đôi mắt hẹp của Lạc Hạo Phong
khẽ lóe lên, cũng không đáp lại.
Dường như bầu không khí trong phòng đã có một sự thay đồi nhỏ, một bầu không khí u ám bao trùm, giọng nói của Mặc Kính Đằng mang vẻ uy nghiêm của một người đứng đầu lâu năm: “Mấy ngày Tu Trần rời khỏi công ty, bên ngoài và trong công ty đều rối ren, Tử Hiên còn quá trẻ để kiểm soát tình hình chung. Hạo Phong, Đàm Mục à, các cháu là những người bạn tốt nhất của Tu Trần, trong những năm qua các cháu đã có những đóng góp to lớn cho tập đoàn MS.”
Nói đến đây, giọng nói của Mặc Kính Đằng hơi dừng lại, ánh mắt ông ấy sắc bén quét qua khuôn mặt của Lạc Hạo Phong và Đàm Mục.
Sắc mặt của Lạc Hạo Phong và Đàm Mục không thay đồi, một người đẹp trai và lịch lãm, người kia bình tĩnh và lạnh lùng. Trong lòng thầm kinh ngạc, bọn họ không phải kẻ ngốc, đương nhiên có thể đoán được vài phần Mặc Kính Đằng nói ra những lời này là có ý gì.
Tuy nhiên, không ngờ rằng ông ấy lại từ bỏ con trai mình, muốn
chọn một trong hai người họ. Là muốn dùng cách này để ép Tu Trần trờ lại, hay là muốn để bọn họ làm điều đó.
Quả nhiên là một âm mưu.
Sức khỏe của ông ấy không tốt, không còn có thể tự mình đảm nhiệm như trước được nữa. Lại không muốn cơ nghiệp mình vất vả xây dựng cả đời bị hủy hoại trong tay Mặc Tử Hiên. Vì vậy, ông ấy muốn dùng mọi cách đề có thể giữ Tu Trần ờ lại.
“Đàm Mục, Hạo Phong à, bác muốn chọn một trong hai cháu
làm chủ tịch mới của tập đoàn MS…”
“Chủ tịch, việc này không được.”
Ông ấy chưa kịp nói xong đã bị Lạc Hạo Phong ngắt lời, đôi mắt đào hoa nhỏ hẹp của anh ấy tràn đầy kinh ngạc và hoảng sợ. vẻ mặt đó khiến Đàm Mục ở bên cạnh muốn cười, nhưng ở trước mặt Mặc Kính Đằng, anh ấy lại không thể cười, chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng.
Không đợi Mặc Kính Đằng hỏi tại sao không được, Lạc Hạo Phong đã lập tức nói: “Tập đoàn MS là
giang sơn mà chủ tịch đã vất vả cả đời để xây dựng, nó nên được Tu Trần hoặc là Mặc Tử Hiên kế thừa.”
“Mặc dù Tu Trần yêu mỹ nhân không yêu giang sơn, từ chức chủ tịch, nhưng vẫn còn có Mặc Tử Hiên, cậu ta luôn quan tâm đến vị trí chủ tịch. Hay là chủ tịch làm theo ý cậu ta, giao công ty cho cậu ta đi ạ.”
“ừm, Hạo Phong nói đúng, chủ
tịch nên chọn Mặc Tử Hiên.”
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks