NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoắc Tổng Truy Thê - Chương 135 Hoắc Minh, tôi cũng rất đau

  1. Home
  2. Hoắc Tổng Truy Thê
  3. Chương 135 Hoắc Minh, tôi cũng rất đau
Prev
Next

Chương 135: Hoắc Minh, tôi cũng rất đau!
Ôn Noãn nói xong, nhẹ nhàng vồ ngực.
Đau lắm, thật sự rất đau!
Cỏ chưa bao giờ nghĩ rằng mối quan hệ của có với Hoắc Minh lạì kết thúc như thế.
Hoắc Minh nhìn thẳng về phía cô.
Ánh mắt anh trầm lắng đến mức có thể tích nước, ít nhất là đối với ồn Noãn, cô chưa bao giờ thấy anh như vậy.
Cô thậm chí có cảm giác ở giây tiếp theo anh sẽ vung tay tát vào mặt cô một cái.
Nhưng không…
Hoắc Minh không chỉ không ra tay, ngược lại anh không giận còn cười: “Tồi nhớ là em từng tặng cho Minh Châu bùa hộ mệnh, nhưng giờ đây em lại muốn con bé chết à?”
Ôn Noãn nở nụ cười.
Cô nhìn Hoắc Minh: “Luật sư Hoắc, nếu anh giơ cao đánh khẽ, chúng ta có thể bình an vô sự!”
Yết hầu Hoắc Minh cuộn xuống.
Anh cũng cười theo: “ôn Noãn, em thật
lợi hại, khó trách cố Trường Khanh và Khương Duệ đều gục ngã vì em!”
Anh khẽ bóp lấy chiếc cắm nhọn xinh đẹp của cô.
Nghiêng người, giọng điệu mang theo nguy hiểm: “Nhìn không ra cơ thể cô giáo ôn đều là gai! Tòi thật muốn rút nó ra cho em/
Ánh mắt Ôn Noãn ươn ướt, mũi đỏ đỏ.
Cô biết Hoắc Minh đã nhượng bộ…
Cơ thế cô bổng dưng buông lỏng, nhưng cơn đau đớn ẩn trong cơ thể trờ nén khó chịu hơn, cô chỉ biết là đau bụng nhưng không biết chính xác là ớ đâu…
Khuồn mặt ôn Noãn tái nhợt.
Có kiên nhẩn chống đỡ, mơ hồ nóỉ: “Luật sư Hoắc, không tiền!”
Kết thúc rồi…
Giữa cô và Hoắc Minh hoàn toàn chấm dứt.
Hoắc Minh nhanh chóng đứng dậy, thật sự là có ý đó…
Trên bàn trà, đặt đầy “Chứng cứ phạm tội” cỉia Ôn Bá Ngôn, anh để lạỉ cho cỏ.
Khi Hoắc Minh đi tới cạnh cửa, cầm tay
nắm cửa, do dự một chút vần là quay đầu.
Những năm qua, tác phong làm việc anh rất tàn nhẵn, hiếm khi có sự do dự. Nhưng anh muốn hỏi cô một lần nữa, có phải cô thật sự không muốn ở bên anh, không muốn nghe theo sắp xếp của anh.
Nhưng khi vừa quay đầu, anh thấy ôn Noãn ngã bên cạnh bàn trà, thân hình mảnh khảnh cuộn lại, khuỏn mặt nhỏ nhắn đã biến sắc…
“Ôn Noãn!”
Hoắc Minh lập tức đi đến, cúi xuống ôm lấy cỏ: “Chuyện gì vậy? Tôi đưa em đi bệnh viện.”
Ôn Noãn không từ chối.
Cô thật sự đau… rất đau…
Phần bụng dưới như bị thiêu đốt vô cùng khó chịu, cô thậm chí không thế đứng dậy, ngay cả nằm xuống cũng khó chịu.
Cô mơ hồ đoán được nó có liên quan đến việc làm vừa rồi.
Cơ thể cỏ chưa sẵn sàng, Hoắc Minh lại quá hung…
“Đau quái”
Cò tựa vào vòng tay anh, quên đi cuộc cãi vã trước đó, vì chỉ có hơi ấm trên người anh mới làm cô cảm thấy tốt hơn một chút, mới cảm thấy được ngoại trừ đau đớn ra thì thật sự cô vẫn còn sống.
Hoắc Minh dù sao cũng là một người đàn ông.
Anh ít nhiều thích ôn Noãn, hiện tại cô không thoải mái, anh cũng không thể mặc kệ cô.
Anh Ồm cô vào trong xe, đưa ly nước cho cô.
“Đây là nước ấm, uống một chút.”
Ôn Noãn cầm ly, xoay vài lần mà vẫn không mờ được.
Hoắc Minh nhanh chóng nhận lây, mớ ra, đưa cô cầm trên tay đế uống.
Anh không dám chậm trễ dù chỉ một phút, lái xe đến bệnh viện gần nhất, vì cấp bách nên khỏng tìm đến người quen.
Ôn Noãn uống một ít nước, cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Nhưng vần khó chịu, vẫn đau, bụng dưới
phình to căng cứng…
Cô tựa vào lưng ghế, khuôn mặt trắng bệch.
“Hoắc Minh… cảm ơn anh.”
“Đừng nói chuyện! Đến bệnh viện tôi gọi II
em.
Giọng nói của anh khá dịu dàng, đó là một điều hiếm thấy ờ Hoắc Minh, mặc dù họ mới cãi nhau dữ dội, thậm chí đến mức quyết liệt.
Trái tim của ồn Noãn trở nên mềm mại.
Cỏ nghĩ vừa rồi bọn họ quá nóng nảy, đánh mất lý trí.
Cô tin anh sẽ không đối phó với bố cô, cô cũng không muốn dùng cố Trường Khanh để đối phó với Hoắc Minh Châu… Mọi thứ chỉ là lời nói trong lúc tức giận thôi.
Ôn Noãn muốn nói chuyện với anh, nhưng cỏ thực sự quá đau.
Cô mơ màng suy nghĩ…
Để sau khi cô khỏe hơn rồi nói!
★
Nửa tỉêhg sau, chiếc Bentley dừng lại tại bệnh viện.
Hoắc Minh ỏm ôn Noãn xuống xe, bước nhanh đến phòng khám gấp.
“Cảm thấy tốt hơn chưa?”
Ôn Noãn gật đầu, lại lắc đầu…
Hoắc Minh bước nhanh hơn một chút, chỉ trong chốc lát đã đến chồ đăng ký phòng khám .
Y tá hỏi đăng ký khoa nào.
Môi Ôn Noãn nhợt nhạt: “Phụ khoa.”
Con ngươi Hoắc Minh trờ nên ầm đạm. Chẳng lẽ tối này anh có phần tàn nhẵn nên đã làm tốn thương cô?
Anh liếc nhìn ồn Noãn
Cò ngay lập tức nhìn xuống, bầu không khí thế này thật quá xấu hổ.
Hoắc Minh lấy giấy tờ của cô đế đăng ký, dìu cỏ ngồi lên ghế đợi, may mắn phía trước chỉ có một bệnh nhân đang đợi khám.
Ôn Noãn rất không thoải mái, tựa vào lưng ghế, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt.
Hoắc Minh nhẹ nhàng xoay đầu cò.
Cô nhìn anh, trong đôi mắt ngấn lệ hoảng sợ.
Có lẽ cô quá yếu ớt, giọng nói cúa anh trớ nên dịu dàng hơn nhiều: “Tựa vào vai tôi nghỉ ngơi, sắp đến lượt rồi.”
Cổ họng mảnh khảnh của ôn Noãn có chút nghẹn lại.
Cô cắn môi, chuẩn bị tựa vào anh…
Phía trước vang lên một giọng nói lịch thiệp tao nhã: “Hoắc Mình”
Hoắc Minh ngạc nhiên, ngấng đầu nhìn thấy Kiều Cảnh Niên và bà Kiều.
Trông Kiều cảnh Niên rất tiều tụy, còn bà Kiều có vẻ lo lắng, đôi mắt hơi sưng giống như đã khóc rất lâu.
Hoắc Minh đỡ ôn Noãn, không tiện đứng dậy nên chỉ gật đầu: “Chú Kiều, thím Kiều!”
Ánh mắt của Kiều Cảnh Niên rơi vào ôn Noãn.
Ông do dự một chút: “Cô ôn không khỏe à?”
Đương nhiên cuộc cãi vã giữa Hoắc Minh và Ôn Noãn sẽ không nói vớì người khác. Anh chỉ thận trọng nói: “Có một chút không thoải mái.”
Bà Kiều liếc nhìn chồng.
Kiều Cảnh Niên hiếu ý của vợ mình, cân nhắc một chút vô cùng khó xử nói: “Hoắc Minh, vốn dĩ chúng tôi không muốn làm phiền cháu! Không nghĩ gặp cháu ở đây… Tâm trạng Kiều An không tốt lắm, Hoắc Minh, cháu có thể an ủi con bé một chút được không?”
Khi chồng nói xong, bà Kiều che mặt khóc thút thít.
“Hoắc Minh thím biết là làm khó cháu! Nhưng chồng chưa cưới của Kiều An muốn hủy hòn, Kiều An đã uống 10 viên thuốc ngủ… Hoắc Minh, coi như thím và cảnh Niên cầu xin cháu, chúng tôi chỉ có một đứa con gáỉ là Kiều An thôi!”
Bà ấy lại cầu xin ôn Noãn: “Cô ôn, tôi biết cỏ là người hiểu biết, cảnh Niên đã nói với tôi về cô rồi… Tồi nghĩ cô sẽ không thấy chết mà không cứu đúng không? Tình trạng Kiều An thực sự không ổn.”
Ôn Noãn nghe được hoảng hốt.
Kiều An uống thuốc ngú…
Ôn Noãn hiểu điều gì quan trọng.
Cô cảm nhận bàn tay Hoắc Minh nắm chặt tay cô, sau đó buông ra lại nắm chặt!
Anh đang… đấu tranh!
Anh cũng muốn đi xem Kiều An, anh khõng yên tâm vớỉ ánh trăng sáng trong lòng.
Đúng vậy, ôn Noãn chỉ cảm thấy đau một chút, nhưng Kiều An đã mất đỉ tình yêu và hôn nhân…
Trong lòng ôn Noãn cảm thấy buồn bã.
Cô cố gắng nở một nụ cười nhìn Hoắc Minh.
Cô không làm người hào phóng, cô đế anh tự quyết định.
Bốn mắt nhìn nhau.
Hoắc Minh nhẹ nhàng chạm vào mái tóc của cô, giọng nói khô khốc vang lên: “Tôi đi xem một chút, sẽ quay lại bên cạnh em ngay! Đợi tôi ớ đây, được không?”
Ôn Noãn gần như ngạt thờ.
Cô nhân nại chịu đụng đau đớn lẳng lặng nhìn anh, khẽ nói: “Hoắc Minh, tôi cũng rất đau.”
Bệnh của Kiều An là do chính cỏ ấy tạo ra.
Nhưng đau đớn trên cơ thể ôn Noãn lại là do Hoắc Minh gây ra, làm sao anh có thể bỏ cô đi thăm Kiều An, làm sao anh có thể
như vậy…
Hoắc Minh nhăn mày: “Tồi đi xem một chút rồi quay lại, sẽ khỏng chậm trễ gì cả!”
Ôn Noãn biết anh đang trách cô không hiểu chuyện.
Ngay cả giọng điệu bà Kiều cũng không như lúc nãy: “Cô ôn, Kiều An và Hoắc Minh đã là quá khứ, cô không cần quan tâm! Họ đã chia tay nhiều năm, bây giờ chí là bạn thân thôi.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 135 Hoắc Minh, tôi cũng rất đau"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com