Lang Tế Chiến Thần - Chương 109
Cho nên Mao Vũ Hàm không biết Diệp Lân, sau đó thẻ ngân hàng này cũng không xuất hiện nữa, vì vậy ông ta nghĩ người sử dụng thẻ kim cương đã rời khỏi Giang Thành.
Nhưng bây giờ, Diệp Lân lại rút thẻ kim cương ra và ném nó vào mặt ông ta.
Toàn bộ tầng trên cùng của tập đoàn Thịnh Vượng, tất cả mọi người trong nháy mắt muốn nố tung.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ đều biết dưới tay Giang Uyển Uyển có một trợ lý, rất nhiều người cũng đã gặp qua, Diệp Lân dù nhìn thế nào cũng giống một người binh thường, đi làm ăn mặc cũng rất tùy ý.
Nhưng đó là người ông chủ bọn họ tìm về, bọn họ không thể nói bất cứ điều gì.
Bảy giờ, người đàn ông này lại rút ra thẻ kim cương rồi ném vào mặt của giám đốc Ngân hàng Tản Hải.
Nhìn mồ hôi càng ngày càng nhiều trên trán Mao Vũ Hàm, Diệp Lân bình tĩnh nói: “Làm thế nào tôi có được thẻ kim cương, chuyện này tôi không cần nói cho ông biết, ông cũng không có tư cách để biết, nhưng quyền hạn của thẻ kim cương ông là người rõ nhất, tôi có thế huy động bất kỳ chi nhánh nào của Ngân hàng Tân Hải trong vòng vốn 100 tỷ, đồng thời, cũng có tư cách bãi nhiệm chức vụ giám đốc ngân hàng cấp tỉnh trở xuống!”
“Vì vậy… Bây giờ, ông không phải là giám đốc ngân hàng Tân Hải nữa.” Diệp Lân cười híp mắt nói.
Sắc mặt cha con Mao Vũ sinh, trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Tâng quản lý của tập đoàn Thịnh Vượng lúc này rơi vào một mảng yên tĩnh.
Trong mắt tất cả mọi người hiện lên sự kinh ngạc, họ nhìn người thanh niên ăn mặc bình thường phía trước một cách vô cùng khó hiểu.
Họ dường như không thế hiểu được, một thanh niên như vậy, tại sao lại có thẻ kim cương của Ngân hàng Tân Hài.
Mà hai cha con họ Mao vừa rồi còn phách lối, sắc mặt lúc này đã trắng bệch, môi run rấy, muốn nói cái gì đó lại nói không nên lời.
Người biết Diệp Lân sở hữu thẻ kim cương không nhiều, ở Giang Thành, tính đầy đủ cũng chỉ có Trâu Thiến Thiến, nhân viên bảo vệ ngân hàng Tân Hải cùng với bốn người nhóm Bành Hải mà thôi.
Giang Chấn Nam lúc này cũng vô cùng chấn động.
Ông ta biết sự tồn tại của Người Gác Đêm, cũng biết về thế giới ngầm, biết rõ thẻ kim cương của Ngân hàng Tân Hải thực sự có ý nghĩa gì.
Đây không phải là thứ mà tiền quyền hay bất kì thế lực nào có thể mua được.
Chiếc thẻ này được Ngân hàng Tân Hải xác định, sau đó phát hành ra bên ngoài, một khi phát hành, các thế hặ nối tiếp có thể được hưởng, nói cách khác, khi bạn nhận được thẻ kim cương của Ngân hàng Tân Hải, cuộc sống của bạn, cuộc sống của con cháu bạn, miền là Ngân hàng Tân Hải không đóng cửa, đều sẽ được đảm bảo vỏ cùng sung túc.
Từ khi Ngân hàng Tản Hải thành lập, chỉ có chín thẻ kim cương được phát hành.
Hầu hết những người này là những người đã có những đóng góp nối bật cho Ngân hàng Tân Hải.
Mà bây giờ, người đàn ông trẻ tuổi này lại sở hữu một chiếc trong tay, điều đỏ khiến tất cả mọi người chấn động, đặc biệt là cha con Mao Vũ Hàm.
Một lát sau, Mao Vũ Hàm mới lau mồ hôi trên mặt, ông ta nuốt nước miếng, nhìn về phía Diệp Lân nói: “Xin lồi, Diệp tiên sinh, trước đó chúng tôi không biết ngài chính là người dùng thẻ kim cương kia.”
Nói xong, ông ta lại kéo Mao Vũ Sinh nói: “Còn không mau xin lỗi Diệp tiên sinh?”
Thân thế Mao Vũ Sinh run rẩy một chút.
Hắn biết rõ, tất cả mọi thứ mình có bây giờ đều xuất phát từ việc cha mình làm giám đốc của ngân hàng Tân Hải chi nhánh Giang Thành, hán có thể không phải phú nhị đại, nhưng cuộc sống của hắn so với bọn họ thì không kém là bao.