Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1242
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Gửi bạn truyện mới hay Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“…” Một lòng Khương Ninh tức
khắc nhắc lên.
Bà đã lớn tuổi như vậy rồi mà bắt bà xin lỗi Lâm Quán Quán?
Bà thật làm không được.
Chính là! Hiện tại tình huống này, không phải muốn đem bà tức nước vỡ bờ sao! Khương Ninh rất muốn giả chết.
“Đô—-”
‘Đô
“Đô—–” Di động vang lên hơn nửa
ngày cũng chưa có người tiếp điện thoại: “Thực xin lỗi, số máy quý khách gọi hiện tại tạm thời không liên lạc
được, vui lòng gọi lại sau.”
Khương Ninh như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm.
Không ai nghe, vậy bà liền không cần cúi đầu với Lâm Quán Quán.
Thật tốt quá.
Vừa nhấc đầu, lại nhìn thấy con trai nhà mình nhíu mày.
“Làm sao vậy?”
Tiêu Lăng Dạ nhấp môi, lại gọi
một lần nữa, không ai nghe như cũ.
Anh nhíu mày.
“Được rồi, còn không phải là không ai bắt máy sao, biểu tình gì thế kia?”
Khương Ninh anhg giọng nói: “Không ai nghe thì thôi có thể là đang bận gì đó.”
“….” Trọng điểm là, hôm nay cô căn
bản là không có công tác an bài.
Sau khi nổi tiếng, trừ bỏ công tác, Quán Quán rất ít khi ra cửa, mỗi ngày sinh hoạt của cô cũng thực quy luật, buổi sáng rời giường ăn sáng, ăn sáng xong thì đọc sách hoặc là xem
tiểu thuyết, hoặc là lướt di động.
Lúc khi có việc cô cơ bản đều ở nhà, di động sẽ không cách cô ba bước.
Gọi hai cuộc cũng không có người nghe, tình huống này vẫn là lần đầu tiên.
Tiêu Lăng Dạ có chút không yên tâm, lại gọi cho Giản Ninh.
“Alo, ông chủ?”
“Quán Quán đâu!”
Giản Ninh nói: “Cô ấy không có ở nhà. Sáng sớm sau khi cô ấy nghe điện thoại thì liền đi ra ngoài, tôi nghe hình như là hẹn gặp người nào đó,
giờ còn chưa trở về!”
“Ra ngoài?”
“Vâng!
»»
Giản Ninh nói: “Quán Quán không cho tôi đi theo, cô ấy bảo lão Trương
đưa cô ấy đi, xem thời gian này..
Hẳn là cũng mau trở lại rồi.”
Lão Trương là tài xế công ty sắp xếp cho cô.
Biết cô không phải đi một mình, Tiêu Lăng Dạ yên tâm một ít, anh nghĩ nghĩ: “Gửi số điện thoại lão Trương cho tôi!”
“Được!”
Cúp máy, không đến 30 giây, Giản Ninh đã gửi số lão Trương tới.
Tiêu Lăng Dạ lại lần nữa gọi lão Trương.
Một bên.
Khương Ninh nhìn có chút ngứa mắt, nhỏ giọng nói thầm cùng lão gia tử: “Còn không phải là ra ngoài một chuyến thôi sao, nói không chừng chính là đi ra ngoài dạo phố ăn một bữa cơm với bạn bè, có cái gì mà gấp gáp như vậy chứ. Còn gọi điện
nhiều như vậy…Thật là…Nếu
không phải tận mắt nhìn thấy, tôi cũng
không dám tin tưởng con trai lại dính người như vậy!”
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks