Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 487
Du Ân biết rằng mình đã bị đánh thuốc, và đó chính là phản ứng khi uống nước trái cây mà cha con Du Thế Quần đưa cho cô lúc trước.
Nghĩ đến đây, cô không khỏi đỏ mát sửng sốt, lần đó cô được đặt trên giường của Phó Đình Viễn, còn lần này thì sao?
Du Ân không dám nghĩ tới, bởi vì cho dù là ai, cô cũng không thế chấp nhận được.
Nếu không phải người đó là Phó Đình Viễn, có lẽ cô đã chết từ lâu rồi.
Phụ nữ đôi khi ngốc nghếch lắm, chỉ cần là người đàn ông mình yêu thì chuyện gì cũng được.
Nhưng nếu không, cô sẽ không muốn sống nữa.
Nếu lần này bị người nào động nào, cô sẽ không còn cách nào sống sót, nhưng nghĩ đến ba Diệp Văn mà mình vừa mới nhận, còn có những người ấm áp trong nhà họ Diệp, nước mắt Du Ân bỗng nhiên rơi xuống.
Cô luyến tiếc.
Tại sao ông trời lại làm như vậy với cô chứ?
Cuối cùng cô cũng có được tình thương của cha mình, cuối cùng cũng có một gia đình ấm áp, tại sao ông trời lại tàn nhẫn cướp đi tất cả chứ?
Trên bàn cạnh giường có một cái ly, rõ ràng là có người dùng cái ly này đế cho cô uống nước và thuốc, Du Ân dùng hết sức
giơ tay hất ly xuống sàn một cách khó khăn.
Thủy tinh rơi xuống đất vỡ tan tành, Du Ân hít thở sâu mấy hơi rồi cố gắng dùng hết sức để lật người lăn khỏi giường, những mảnh vỡ của thủy tinh đâm vào cánh tay và lưng khiến cô ngay lập tức đau đớn, đổ đầy mồ hôi, nhưng ý thức cũng tỉnh táo hơn một chút.
Dưới sự kích thích của cơn đau này, cô lấy lại tinh tần, đứng dậy và di chuyển về phía túi của mình một cách khó khản, bất luận có tự giải thoát thành công hay không, bây giờ cô nhất định phải làm vậy.
Bên ngoài hành lang truyền đến giọng nói mơ hồ, Du Ân chỉ có thế nghiến răng và tăng tốc bò qua.
Dược tính trong cơ thế càng ngày càng mạnh, cô lại cắn vào mu bàn tay, cố gáng làm cho mình tỉnh táo lại.
Khi cô kéo túi xách của mình xuống và loay hoay tìm kiếm chiếc điện thoại đã bị tắt nguồn một cách ác ý, giọng nói bên ngoài phòng trở nên rõ ràng hơn.
Đầu tiên, giọng nói u ám của một người đàn ông vang lên: “Thấm đại mỹ nhân, người phụ nữ mà cô nhâc đến có thực sự tốt như vậy không?”
Sau đó là một giọng nữ, mặc dù cô ta cố ý hạ giọng nhưng Du Ân vẫn có thế nghe ra đó là giọng của Thấm Dao.
“Đương nhiên, anh vào xem sẽ biết.” Thẩm Dao trấn an người đàn ông kia.
Khi Du Ân biết Thấm Dao hại mình, trong lúc nhất thời cô vừa tức vừa giận, cô cũng không đắc tội bất cứ ai ngoại trừ Thẩm Dao, theo tính cách của Thấm Dao, làm mấy chuyện như vậy cũng không có gì là lạ.
“Nhưng tại sao bây giờ tôi chỉ muốn cùng cô trải qua một đêm xuân nhỉ?” Người đàn ông bên ngoài vẫn nói chuyện mập mờ, nhưng Du Ân cũng không có thời gian để tính toán, cô nằm đó ấn mạnh vào nút nguồn của điện thoại, sau đó cuộc gọi đầu tiên của cô là gọi cho Phó Đình Viền.
Gần như ngay khi điện thoại được kết nối, Du Ân đã bật khóc: “Phó Đình Viễn…”
Phó Đình Viễn không hỏi cô ở đâu, mà nói thắng: “Anh sẽ đến ngay, đừng sợ.”
Lời nói của Phó Đình Viễn khiến Du Ân nhẹ nhõm hơn một chút, chắc là anh sẽ tìm được cô sớm thôi.
‘Tôi, tôi không thể kiên trì được nữa, tôi không còn sức nữa…” Cô có thể cảm thấy hơi thở nóng bỏng trong cơ thể đang thiêu đốt mình, nói xong câu đó cô đã thở gấp.
Phó Đình Viễn nói không chút do dự: “Vậy thì đừng kiên trì nữa.”
Ngay lúc Du Ân sắp đánh rơi điện thoại, Phó Đình Viễn đã nói với cô một cách nghiêm túc, từng chữ từng chữ: “Du Ân, cho dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ không bao giờ từ bỏ em.”
Du Ân càng khóc lớn hơn.
Lúc cô nghe anh nói những lời như vậy, không biết có phải là đê’ an ủi cô hay là thật sự không từ bỏ cô, cô rất cảm động, bởi vì lời nói của anh có thể sẽ hổ trợ cô vượt qua những giai đoạn khó khăn tiếp theo.
Chưa kịp nói gì thì đã có tiếng mở cửa, Du Ân nhét điện thoại vào túi và siết chặt mảnh thủy tinh trong tay.
Đúng vậy, cô vừa nhặt được một mảnh thủy tinh vỡ, nếu có chuyện xấu xảy ra, cô có thế dùng nó đế tự cứu mình.
Cánh cửa được mô ra, người đàn ông bên ngoài bước vào, Du Ân cũng nhìn rõ bộ dạng của anh ta, chính là Tống Tử Dụ khét tiếng là có nhiều sở thích biến thái trong chuyện nam nữ.
Bàn tay câm mảnh thủy tinh của Du Ân run lên không thế kiếm soát, Thấm Dao hung ác đến mức để cho một tên biến thái như Tống Tử Dụ đối phó với cô. Nhớ lần trước Tô Ngưng còn mỉa mai Thấm Dao, tên Tống Tử Dụ này hình như đang theo đuổi Thẩm Dao.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks