Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế? - Chương 143
“Mặc kệ anh ấy”
Nói rồi nằng nặc kéo cô ấy đi theo mình. Cô thư ký nhìn Hàn Giai Tuệ hai mắt đỏ hoe thì hỏi nhỏ
“Cô có chuyện gì à?”
Hàn Giai Tuệ lúc này tâm trạng vô cùng bất ổn, cô giấu nỗi bực tức càng ngày càng dâng lên, nhìn ra khoảng không rộng lớn trước mặt
“Ở gần đây có chỗ nào có thể giải toả tâm trạng không?”
Ý cô là quán bar nhỏ hay một pub chơi nhạc điện tử chẳng hạn.
Cô thư ký lắc đầu, ở cái thành phố nhỏ này, tụ điểm giải trí đâu phát triển như Lục thành. Ngay lập tức lại bị Hàn Giai Tuệ kéo vào một cửa hàng tiện lợi gần đó.
Cô thư ký lắc đầu, ở cái thành phố nhỏ này, tụ điểm giải trí đâu phát triển như Lục thành. Ngay lập tức lại bị Hàn Giai Tuệ kéo vào một cửa hàng tiện lợi gần đó.
Hàn Giai Tuệ ở trong đó, nhặt hai chai rượu bỏ vào giỏ hàng kèm mấy lon bia. Mặc cho cô gái đi cùng kiên nhẫn đi sau khuyên can, vẫn nằng nặc kéo giỏ hàng đến quầy thanh toán.
Cô thư ký chạy theo Hàn Giai Tuệ muốn tắt thở, Hàn Giai Tuệ ôm theo hai chai rượu tìm một chỗ cạnh quảng trường ngồi xuống, chân thả xuống dưới, đung đưa. Cô mở lon bia, giơ sang bên cạnh
“Tôi vẫn còn chưa biết tên cô”
“Cô có thể gọi tôi là Tiểu Hy”
“Tiểu Hy, uống với tôi”
Tiểu Hy nhìn bộ dạng u sầu của Hàn Giai Tuệ, trên mi còn vương giọt nước mắt vẫn được cô cố kìm nén để không rơi xuống, thì không nỡ để cô uống một mình, cũng mở một lon bia.
Hàn Giai Tuệ cạch một cái rồi một mạch uống gần cạn lon bia trên tay, bóp nát cái vỏ rỗng ném xuống đất.
Tiểu Hy nhìn bộ dạng u sầu của Hàn Giai Tuệ, trên mi còn vương giọt nước mắt vẫn được cô cố kìm nén để không rơi xuống, thì không nỡ để cô uống một mình, cũng mở một lon bia.
Hàn Giai Tuệ cạch một cái rồi một mạch uống gần cạn lon bia trên tay, bóp nát cái vỏ rỗng ném xuống đất.
Một, hai, ba, bốn ….
Những chiếc vỏ lon bia lăn lóc dưới đất.
Khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ vì hơi men. Cô lấy chân đá một chiếc vỏ lon lăn ra xa. Rồi lại tiện tay mở chai whisky đưa thẳng lên nốc một hơi dài.
Tiểu Hy ngồi bên cạnh nãy giờ còn dung túng cho cô, nhưng thấy cô uống nhiều như vậy thì bắt đầu hoảng, vội vàng giật lại chiếc chai thủy tinh trên tay cô
“Đừng uống nữa, Phong tổng mà nhìn thấy cô uống nhiều như này sẽ giết tôi mất”
Hàn Giai Tuệ cố ghì chặt chai rượu trong lòng, bằng giọng khản đặc gần như hét lên
“Phong tổng thì sao chứ? Tại sao ai cũng phải sợ, ai cũng phải răm rắp theo sự sắp đặt của anh ấy. Tôi không muốn, một chút cũng không muốn. Sẽ không nghe theo”
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks