Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn - Chương 1340 Ra oai phủ đầu
Chương 1340 Ra oai phủ đầu
Những nhân vật trọng yếu của Tổng hội Long Môn xuất hiện ở Hương Sơn, đây chính là một tín hiệu vô cùng trọng yếu.
Nhưng mà tin tức này không bị tiết lộ ra bên ngoài.
Dù sao thì bọn họ dều vì Long Môn Hương Sơn thay đổi triều đại mà đến, nếu tin tức này bị tiết lộ trước, khó tránh khỏi việc Trần Bá Hạ sẽ cảnh giác hơn.
Bọn họ đều ẩn thân trong một căn biệt thự mua dưới danh nghĩa của một vị đại cá sấu lui về tuyến hai ở Hương Sơn, không cần lo lắng bị tiết lộ hành tung.
Chuyện làm Tê Đẳng Nhàn cảm thấy kỉnh ngạc chính là căn biệt thự này cùng một khu với nơi Tôn phu nhân ở hiện tại…
Đúng lúc hôm nay lấy cớ phải liên lạc với người Long Môn, có thể không về nhà!
Tề Đẳng Nhàn vừa bước vào trong sân lập tức cảm giác được sát khí vô cùng nặng nề, chỉ thấy, một đám cao thủ tinh nhuệ của Long Môn đứng ở trong sân, xếp hàng thành hai hàng, ở giữa chừa lại một con đường.
“Người giang hồ bày ra cho mình xem
sao… Chuẩn bị ra oai phủ đầu với mình, hay là mời mình uống trà khai vị?” Tê Đẳng Nhàn thấy một màn như vậy cười cười, trong lòng lại không xem trọng lắm.
Nhóm người giang hồ có rất nhiều quy củ, người nổi tiếng bên ngoài như Tê Đẳng Nhàn, bình thường muốn gặp đám người giang hồ đó, bọn họ đều sẽ sắp xếp một ít vấn đê khó ra đề làm hắn khó xử.
Chuyện này không phải là không lịch sự, mà là muốn cho người đến biết, không cần ỷ vào thanh danh và bản lĩnh của mình mà không hiểu lễ nghĩa, muốn làm gì thì làm.
Đây là thể hiện thực lực cường đại của bản thân, đồng thời cũng là cho đối phương một sự cảnh cáo không lớn không nhỏ.
Tê Đẳng Nhàn vừa vào cửa, hơn hai mươi ánh mắt đồng thời nhìn chằm chằm vào hắn, huyệt Thái Dương của những người đó đều hơi hơi nhô lên, ánh mắt có thần, hiển nhiên đã tu luyện võ công tới cảnh giới “Luyện Khí Hóa Thần” rồi.
Cảnh giới thể năng của võ công chia làm mình kình, ám kình, hóa kình, đan kình, cuối cùng là kiến thần bất phôi.
Cái gọi là Luyện Khí Hóa Thần, nhìn tên
đoán nghĩa, đó là có thể tự khóa lại tinh khí trong cơ thể, tăng lên tinh thần của bản thân.
Công phu có thể luyện đến mức đó, công phu cơ bản dều đến ám kình và hóa kình.
Nếu là cao thủ bình thường, đột nhiên bị nhiều ánh mắt sắc bén như vậy đánh trúng, chỉ sợ lập tức sẽ tim đập gia tốc, máu trong cơ thể sôi trào, toàn bộ cơ thể trở nên khẩn trương.
Nhưng Tê Đẳng Nhàn lại cứ như không hề có cảm giác gì, phảng phất như người mù, hắn vui vẻ thoải mái đi về phía trước.
Hắn vừa vừa mới đi đến con đường giữa đám người, mới đi được năm bước, đám người bỗng nhiên đứng sát lại, một người nhảy ra khỏi đám đông, song chưởng đánh về phía ngực Tê Đẳng Nhàn.
“Cậu không được.” Tê Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói, tay trái tạo tư thế đỡ đòn che trước ngực, ngăn cản hai chưởng, tiếp theo khuỷu tay đưa lên tạo phản lực, phịch một tiếng, người đó lập tức bay ra ngoài.
Sau khỉ đay bay người đó, bước chân của Tê Đẳng Nhàn không ngừng lại, tiếp tục đi lên phía trước, đám người theo cũng đỉ theo hắn về phía trước.
Vừa mới đi ba bước lại có một người chui ra từ phía sau hắn, hai tay giống như hai lưỡi liềm, hướng về mắt cá chân của hắn mà cắt!
Nhưng Tê Đẳng Nhàn không thèm quay đầu lại, chân phải nhấc lên, nhất chiêu “Mỹ nhân đảo thoát giày” phóng ra dựa trên cách thức phát kình, thân trên động cũng chưa động.
Bàn chân chạm vào khuỷu tay người đó, sức lực khủng bố đến có hơi dọa người.
Cơ thể người đó lập tức chấn động một cái, suýt nữa mất cân bằng, một tay còn lại vẫn quật cường phóng đến, nhưng Tê Đẳng Nhàn lại không muốn dong dài cùng hắn ta, dùng một chiêu “Tuấn mã vẩy vó”, phịch một tiếng, đạp lên ngực người đó, lập tức khiến cho người ta bay ra xa bảy, tám mét ra ngoài, ngã xuống sân không thể động đậy.
Lần này Tê Đẳng Nhàn dùng tống kình chứ không phải thấu kình, nếu không thì một đá phóng ra, nội tạng cũng phải bị đá đến dập nát.
Một lát đã giải quyết được hai người, điều này làm cho đám tỉnh nhuệ của Long Môn ở xung quanh trở nên cảnh giác lên.
Hắn lạỉ dí lên phía trước ba bước, lần này là hai người cùng ra tay.
Một người một tay dùng ưng trảo bắt lấy đầu Tề Đẳng Nhàn, tay còn lại dùng “Oa Tâm Trảo” đánh vào ngực Tề Đẳng Nhàn.
Người còn lại thì ra tay ở phía sau Tề Đẳng Nhàn, một chiêu “Băng Đáy Biển” đánh về phía xương cùng của Tề Đẳng Nhàn.
“Đều cút hết ra!”
Tề Đẳng Nhàn nhíu nhíu mày, cảm thấy không kiên nhẫn.
Quy củ giang hồ thì quy củ giang hồ, nhưng nếu tốt quá hoá dở, vậy cũng không tốt.
Một hai người ra tay cũng thôi đi, liên tiếp đánh đến là có ý gì? Là muốn đả thương hắn ở chỗ này? Hôm nay, không phải là những trưởng lão trong biệt thự có ác ý gì đó đốì với hắn chứ!
Trong khỉ nói chuyện, thân hình Tê Đẳng Nhàn lóe lên tựa như Đằng Xà, đồng thời hắn hạ cơ thể cuộn thành hình tròn, giống như một con rùa.
Trong nháy mắt, hắn ôm lấy quy xà phong thái và tư thế.
Kết quả là, thận thủy trong hắn bay vọt, thận khí chạy khắp cơ thể, kết hợp với tâm huyết, bỗng nhiên vỡ ra, một quyền ý huyền ảo phóng ra.
“Trồng kim liên trong lửa!”
Tề Đẳng Nhàn hét lên một tiếng, cơ thể run lên, hai tay múa lên.
Ngoại cương khủng bố, trong nháy mắt tràn ngập hai nắm đấm và cánh tay của hắn, bỗng nhiên nứt vỡ ra, kình phong tạo ra từ quyền kình thậm chí có thể trực tiếp thổi ngã một người đàn ông đã thành niên xuống đất.
m thanh như một viên đạn pháo nổ mạnh vang lên trong đan điền hắn, cương kình khuếch tán ra bốn phương tám hướng, trong chớp mắt, nhóm cao thủ vây quanh hắn chỉ cảm thấy hai mắt không thấy gì, hai lỗ tai không nghe được.
Còn chưa kịp ứng chiêu, trên ngực đã bị trúng một quyền, có người công phu hơi yếu hơn một chút, không bị đánh trúng, lập tức bị cương khí nổ tung làm cho lăn ra ngoài, trong nhất thời, cao thủ trong sân người ngã ngựa đổ.
Tề Đẳng Nhàn đột nhiên thu tư thế lại, trong miệng phun ra một hơi thở kéo dài vô cùng, đây là hắn lần đầu tiên dùng “Trồng kim liên trong lửa” để thực chiến, hiệu quả nối bật, thoạt nhìn rất không tệ.
Kết hợp với hình dạng quy xà, vận dụng đan đạo ảo diệu của Đạo gia, có thể điều động bẩm sinh tinh khí trong hai quả thận, khiến cho
thể năng có thể bộc phát ra sức mạnh gấp mấy lần trạng thái bình thường!
Có hai tinh nhuệ Long Môn hình như là chưa từng luyện “Đại Thánh Thung”, màng nhĩ vẫn chưa được cường hóa, cho nên sau khi ngã xuống đất, cảm thấy lỗ tai nóng lên, cái gì cũng không nghe được, duỗi tay sờ một cái, có máu chảy xuôi ra từ lỗ tai, thì ra là màng nhĩ đã bị âm thanh cương kính bộc phát vừa rồi làm thủng rồi!
“Đó là thần tiên sao?!” Trong lòng đám tinh nhuệ Long Môn cảm thấy chấn động, chỉ một chiêu thôi đã có thể đánh bại hai mươi cao thủ xung quanh.
Đây là khái niệm gì?
Hai tay Tê Đẳng Nhàn chậm rãi vuốt vuốt ngực, thuận khí một hơi, mỉm cười nói: “Hình như ra oai phủ đầu vẫn còn chưa đủ thì phải? Chỉ có như này?!”
Trong khỉ nói, hắn nhịn không được cười nhạo một tiếng, tiếp tục nâng bước đi vào trong biệt thự.
Khỉ sắp vào cửa, lại có một đại hán cao hơn hai mét đột nhiên vụt ra, hai cánh tay hơi hơi mở ra, sắp bắt được hắn.
Nhưng Tê Đẳng Nhàn lại trợn tròn hai mắt, phẫn nộ quát: “Cút!”
Gầm lên giận dữ, sóng âm cuồn cuộn đến, chấn đến tên tráng hán dại ra trong thời gian gần nửa giây.
Hắn bước nhanh về phía trước, cơ thể lao vút đi, hai chân như rồng, hơi hơi thò ra, cuộn lại trên hông tráng hán, cánh tay dùng xoắn kình kẹp lấy cổ đối phương.
Tráng hán chỉ cảm thấy hai bên thận của mình đã sắp bị cơ đùi Tê Đẳng Nhàn kẹp đến nổ tung, cổ càng như muốn rời ra, hai mắt trợn ngược, chết ngất trên mặt đất.
“Đảo Kỵ Long Thế trong Thái Tổ trường quyền… Vậy mà vẫn còn có thể dùng như vậy?”
Trong số hội viên Long Môn ngã trong sân có người từng luyện Thái Tổ trường quyền, thấy một màn này, tròng mắt suýt nữa rơi ra ngoài.
Võ công tới loại cảnh giới này fôỉ, thật sự là muốn làm gì thì làm, bất luận đấu pháp gì cũng đều hạ bút thành văn, lại còn có có thể thay đổi linh hoạt.