Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 478
Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này, cô mới tin là anh đã về thật rồi. Cô cổ nén đau, ráng cong môi một chút, rồi nói: Tôi… tôi không sao, anh đừng lo, đừng nhíu mày, không đẹp tí nào. Tối qua tôi ngủ rất ngon đấy, chỉ là… đãi ngộ cho người làm vườn nhà anh không tốt, nhà kho này chưa láp điều hòa, buổi tối còn cát điện… lần sau, nhớ phải láp vào…
Nói xong, cô cũng không chống đỡ được nữa, hôn mê.
“Lệ Nghiêm, giao Minh Tâm cho cậu trước đấy.”
“Được, cậu chờ tôi hai mươi phút, tôi báo đám cỏ ấy không sao, trá v’ẽ cho cậu một người hoàn háo không tốn hao gì, rồi tôi quay lại giúp cậu.”
“Được.”
Anh gật đầu, anh tin tưởng bạn mình tuyệt đối.
Hôm nay, anh sẽ bát tất cả những kẻ làm Hứa Minh Tâm tổn thương, phải trả giá đát!
Anh lạnh lùng nhìn mọi người ớ cứa, sâu trong mat phượng ấn chứa tia thị huyết. Nắm tay nâm lại kêu canh cách, anh lạnh giọng nói: “Chị dâu, người tôi đã đưa đi rồi. sao chị còn không đập đầu chết đi? Chị đang chờ tôi giúp chị sao?”
cố Trác Đông nghe thấy vậy thi không lọt tai được, anh ta lạnh giọng nói: “Cậu ba, sao cậu lại nói chuyện vởi chị dâu cậu như thế? Chuyện này, mọi người rõ như ban ngày, lã vị hôn thè cúa cậu có lỗi trước, chị dâu cậu cũng là thương con dâu của mình, lẽ nào cô ấy có lỗi sao?”
“Các người nhân lúc tôi không ở đây, bát nạt vị hôn thê của tôi, một đống người nói năng có vẻ tự đác, lè bét nạt sau lưng Minh Tâm nhà tôi không có người sao?”
Cố Gia Huy lạnh lùng nói. La Xuân Hương nghe vậy thì lạnh lùng nói: “Sao nào, lẽ nào cậu còn muốn ý thế hiếp người sao? Báy giờ con dâu tôi vẵn đang nắm ớ bệnh viện, chắt trai của nhà họ Cố cũng mất rồi. Tôi chưa muốn mạng cúa Hứa Minh Tâm đã là tốt lâm rồi! Bây giờ Hứa Minh Tâm còn chưa vào nhà đâu, cậu đã thiên vị như thế rồi, đợi cô ta vào nhà rồi, thế chầng phải người phụ nữ nãy
còn muốn cưỡi lên đầu tôi hả?”
“Nếu chị dám muốn mạng của cô ấy, chác chán tôi cũng muốn mạng của chị, cho chôn cùng cô ấy!”
“Cậu ba CỐ, cậu nói cái gì!”
Cố Trác Đông tức giận.
“Chị dâu luôn mồm nói Hứa Minh Tâm đẩy Hứa An Kỳ, bang chứng đâu?’ “Người của nhà họ Hứa đều có thể làm chứng, ngay cả Hứa Văn Mạnh cũng đã giao cho tôi toàn quyền xử lý chuyện này rồi. Cậu ba, cô ta chỉ là vợ chưa cưới của cậu mà thôi, bây giờ còn chưa vào cửa đâu, danh không chính ngôn không thuận! Nếu mà muốn quản, thì cũng phải quy về là nhà họ Hứa quản. Nếu nhà họ Hứa đả giao chuyện này cho tôi giải
quyết, cậu ba
đừng tự minh làm mất mặt mình nữa, đế tránh cá nhà chủng ta xé rách mặt nhau vì một người ngoài, truyền ra khó coi lâm!”
“Cậu cũng bớt lấp liếm việc sai trái của mình đi, chuyện này không có khả năng bỏ qua đâu, tôi phải báo cảnh sát, giao cho cảnh sát giải quyết. Tôi muốn Hứa Minh Tâm ngồi tù suốt đời, cả đời này cũng không được ra ngoài. Tôi phải bât cô ta ở tù chuộc tội cho cháu trai tôi!”
La Xuân Hương cường thế nói.
Cố Gia Huy nghe vậy, sâc mầt âm trầm, mât phượng nguy hiếm nheo lại.
Trong đôi mát kia bát đầu khởi động sóng ngầm, ấn chứa màu đen như mực, mãnh liệt mênh mông.
Anh vẫn tránh đi mũi nhọn, không muốn giao thủ nhiều với Cố Trác Đông, bởi vì bây giờ vẫn chưa phái lúc.
Nhưng mà hiện tại..
Tự tìm đường chết!
“Chuyện này, tôi có bằng chứng khác. Người phụ nữ của tôi có tội hay không, chưa đến lượt chị tới định đoạt!’
“Bâng chửng, hừ, tôi lại muốn xem xem lả bâng chứng gi đấy!’
La Xuân Hương vừa dứt lời, cửa đã truyền tới tiếng hét thảm
cúaCố Tử Vị.
“Mẹ, cứu con! Mẹ, cứu con!”
Khương Tuấn xách Cố Tử Vị vào, Cố Tử Vị đã bị đánh đến không thành hình người rồi.
Cố Trác Đông và La Xuân Hương câng thắng.
La Xuân Hương vội vàng tiến lên, hung hăng đẩy Khương Tuấn ra, đỡ Cố Tử Vị.
Anh ta bị đánh cho mặt mũi bầm dập, trên người loang lổ vết máu, răng cửa cũng mất rồi, nói chuyện còn hơi lọt gió nữa.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks