Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 531
“Cậu ba, con nói thật cho bố biết, bố không tin chuyện này là con làm! Nếu con muốn phế cố Tử Vị, con cần gì phải đợi đến lúc này. Không phái con làm, bố cũng phái người đi điều tra rồi, không nhìn thấy người của con, đối phương lai lịch không rõ! Bố biết hiện tại mũi nhọn đều chĩa về phía, chỉ cần con nói thật cho bố,
chác chân là bố tin con.”
“Con là con trai bố, đương nhiên là bố hiếu con, mặc dù con muốn báo thù cho anh hai con, nhưng con vần không có quá máu tanh. Nếu giết người có thế giải quyết được vấn đè, anh cả con đã bị giết từ lâu rồi. Con không phải là người như thế!”
“Nhưng anh cả thì có.”
Cố Gia Huy lạnh giọng nói: “Đúng là sự việc không phải con làm, nhưng con biết, con cũng không thế ngăn cản. Chuyện này, bố cứ coi như là con làm, con trả thù cho anh hai, cái gì cũng có thế làm ra được hết. Con bảo đảm, con sẽ không giết người. Đúng là, giết người thì có thể giải quyết đối phương, thật sự là quá nhẹ nhàng. Con muốn bọn họ sống từ từ đế
chuộc tội!”
“Bây giờ nếu anh cả suy nghĩ việc cưới vợ sinh hai đứa con, thì vần kịp đấy. Nếu, anh ta cứ muốn tranh giành ngươi chết ta sống với con, con cũng sẽ không chịu đế yên, mềm lòng một phần đâu.”
Cố Gia Huy nól rõ ràng, mổi một câu đều lộ ra sự tuyệt tình.
Anh không thể mềm lòng, cũng không thể từ bỏ.
cố Trác Đông không cho anh con đường sống, anh cũng sẽ không cho cố Trác Đông có con đường sống.
Đúng là anh vì báo thù cho anh hai, cho dù không có anh hai, Cố Trác Đông cũng sẽ ép anh đến mức anh phản kháng.
Bởi vì Cố Trác Đông nặng bệnh đa nghi, căn bản không có khả năng đế cho anh sống.
Anh cũng là vì tự bảo vệ mình.
Cố Gia Bảo nghe thấy câu này, tâm trạng nặng nề.
Một năm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện.
Trước đó không lâu, cháu dâu gặp chuyện, đứa chắt trai còn chưa ra đời cúa ông ấy đã chết trong bào thai.
Mặc dù biết làm một thai chết, căn bản không thế sống được, ông ấy vẫn buồn, ông ấy cảm thấy là mình nghiệp chướng nặng nề, nên mới làm cho hai anh em bọn họ tương tàn.
Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bất luận người nào xảy ra chuyện, người đau khố nhất vần là ông ta.
“Là bố không tốt, bố chưa chăm sóc tốt cho con và cậu hai, là bố có lỗi với mẹ các con. Nếu bố biết sớm là sẽ thành ra thế này, lúc trước bố không nên bỏ mặc tất cả theo đuối mẹ con.”
“Bố, việc đã đến nước này, nói nhiều cũng vô ích, bố đừng xen vào nữa.”
“Bố hy vọng các con đều sống tốt, có được không? Cậu ba, đồng ý với bố…”
Cố Gia Bảo run run nói.
Cố Gia Huy nghe vậy, trái tim hung hăng run lên, cuối cùng anh gật đầu.
Vì Cố Gia Bảo, anh tuyệt đối sẽ không hại chết bọn họ.
Anh không có độc ác như cố Trác Đông, anh cũng sẽ không biến thành cố Trác Đông thứ hai.
Bởi vì, trong lòng anh đã có một vướng bận khác.
Cuối cùng điện thoại được ngắt, phòng khách rơi vào yên lặng như chết.
Anh cảm thấy thế xác và tinh thần đều mệt mỏi.
Anh quay người đi lẽn tầng, anh đã nhìn thấy Hứa Minh Tâm ở cầu thang.
Cô vẩn ở đây à?
Hứa Minh Tâm hoảng hốt lo sợ đứng bật dậy, bàn tay nhỏ đan vào nhau.
Vừa nãy cô ấy suy nghĩ rồi suy nghĩ đến xuất thần, quên mất phải đi.
“Xin lỗi, tôi không cố tình nghe lén anh nói chuyện đâu. Tôi… tôi trông thấy Cố Trác Đông đánh anh, tôi rất lo, liền ở đây xem…”
“Em nghe thấy rồi à?”
“Đứt quãng nghe được một ít…” Hứa Minh Tâm dè dặt nói, sác mặt anh khó coi quá, đáng sợ quá.
“Thế em có tin là tôi đã phế cố Tử Vị không?”
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks