NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 468

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 468
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 468: Người đàn ông già buôn bực không ổn định

“Điện thoại của cô ấy bị mất rồi?” Lệ Đình Tuấn tiếp tục hỏi Tống Thịnh. “Không nghe nói thấy.” Tống Thịnh ngơ ngác trả lời.

Vừa mới dứt lời, thì đúng lúc nhìn thấy Kiều Phương Hạ lấy điện thoại từ trong túi ra, giống như đang trả lời tin nhắn gì đó của người khác. “Cô ấy đang dùng điện thoại trả lời tin nhắn của người khác. Tống Thịnh thành thật nói.

Vừa dứt lời thì Lệ Đình Tuấn ở bên kia bụp cái cúp điện thoại luôn, sần tối, Lệ Đình Tuấn họp xong, vừa hay đi qua khu vực gần điện ảnh và truyền hình. “Cậu hai, hay là chúng ta đi.” Lúc Vô Nhật Huy đợi đèn đỏ, nhìn về phía Lệ Đình Tuấn qua kính chiếu hậu một cái, cấn thận đề nghị.

Lệ Đình Tuấn lập tức không vui nhíu mày.

Ngay sau đó Vô Nhật Huy không lên tiếng nữa, không dám nói chuyện.

Lệ Đình Tuấn nhìn đèn đỏ đếm ngược từng giây từng giây một, trong lòng càng lúc càng cáu.

Bỗng nhiên trầm giọng nói: “Quay đầu, “ồ… Vô Nhật Huy gật gật đầu. đi đoàn phim.

Thật ra anh ta cảm thấy Kiều Phương Hạ nói cũng rất đúng, bản chất của Lệ Đình Tuấn chính là người đàn ông già buồn bực không ổn định bảo thủ, kẻ đạo đức giả.

Rõ ràng là đi tìm Kiều Phương Hạ từ lâu rồi, rõ ràng là rất nhớ cô, lại cứ luôn nín nhịn, Kiều Phương Hạ không cho anh bậc thang đi xuống, thì anh cũng kìm nén. “Anh hiểu cái gì?” Lệ Đình Tuấn thấy Vô Nhật Huy nhìn mình qua kính chiếu hậu bằng ánh mắt khó có thế miêu tả được, nhịn không được nhíu mày trầm giọng nói. “Thuộc hạ không hiểu.” Vô Nhật Huy gật gật đầu, phụ hoạ theo trả lời.

Lệ Đình Tuấn nghe thấy giọng điệu của Vô Nhật Huy có chút có lệ, càng không có mặt mũi, kéo mạnh cái tấm chắn giữa ghế trước và ghế sau xuống.

Đây là lần mà Kiều Phương Hạ từ lúc sáu tuổi đến hiện tại chiến tranh lạnh dài nhất với anh, trừ khoảng thời gian ớ giữa xa nhau mấy năm.

Cô ở bên ngoài không chỉ tăng thêm bản lĩnh, đến cả tính tình cũng tăng lên rồi.

Anh đưa ra nhiều cái bậc thang đi xuống như thế, thuận theo ý của cô, dỗ cũng dỗ rồi, lúc cướp ép nhìn thấy cô khóc thì lại mềm lòng, tiếp tục dỗ, tiếp tục lừa gạt, vẫn chưa thấy cô dao động.

Quả thật là giống như Phó Nhiên nói, nếu như anh dỗ sớm hơn vài ngày, thì cũng không đến nỗi trở thành như thế này.

Anh dí di chân mày, nhìn ra ngoài cửa sổ, chi nhánh của Lâm Lung Các lướt qua trước mắt. Lập tức nói với Vô Nhật Huy: “Dừng xe

Đoàn phim, Đường Nguyên Khiết Đan vui vui vẻ vẻ kéo Kiều Phương Hạ từ trong trường phim đi ra. “Vần còn vài cảnh cuối cùng, đợi người thế thân của nam kia trở lại, quay xong là kết thúc. Đường Nguyên Khiết Đan cười hi hi nói: “Hay là hôm nay chúng ta đi xoã đi, làm buổi tiệc tấy trần riêng cho chị trước? Vừa hay hôm nay Lục Nhất Minh tối hôm nay cũng không quay “Vậy thì chị không làm bóng đèn giữa hai người nữa. Kiều Phương Hạ lạnh nhạt trả lời: ”Hai người tự vui vẻ đi đi.” “Chị, chị có chỗ không thích hợp. Đường Nguyên Khiết  Đan liếc nhìn cô một cái, nói: “Sao bây giờ động một tý là đi xe?” “Có sao?” Kiều Phương Hạ một vẻ nghiêm chính hỏi lại: “Trong đầu của em nếu như không có suy nghĩ như thế này, thì sao có thể hiểu được chị đang nói cái gì ngay lập tức được chứ?” “Thật không ngờ chị chính là Kiều Phương Hạ như thế này1’ Đường Nguyên Khiết Đan trợn trắng mắt khinh bỉ nói.

Nghĩ một lúc rồi tiếp tục làm nũng nói: “Vết thương của chị không phải là sắp cắt chỉ rồi sao? Vừa nãy Đường Minh Kỷ nói, muốn tự mình đến đón chị đưa đi cắt chỉ, cho nên bữa cơm tối nay Đường Minh Kỷ mời. Nếu như chị không đi, thì em ăn chực cơm kiểu gì đây?”

Kiều Phương Hạ đã nói, Đường Nguyên Khiết Đan hôm nay sao lại hào phóng như vậy, chủ động mời cơm.

Hai người đối mắt nhau, Kiều Phương Hạ bất lực nói: “Được rồi, chị đi thay quần áo, em đi gọi Lục Nhất Minh đi

Một mình cô đi vào phòng trang điểm, vừa mới thay quần áo quay phim xuống, điện thoại lại rung lên một cái. Cô cầm điện thoại lên nhìn một cái, là tin nhắn của

Hứa Phi Phàm gửi đến: “Con chip đã lấy được rồi.

Kiều Phương Hạ đắn đo một lúc, trả lời lại: “Xem chỗ ba anh lúc nào rảnh, sắp xếp gặp mặt đi Sau khi gửi thành công, lập tức thuận tay xóa luôn tin nhắn.

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 468"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com