NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 476

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 476
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 476  Đau lòng

“Kiều Phương Hạ mày thả tao ra!” Kiều Diệp Ngọc làm càn thoải mái hét to lên.

Sau đó lại nhìn những người bảo họ nhà họ Lệ đang thờ 0 đứng xung quanh: “Các người còn không bắt cô ta đi?”

Vừa dứt lời, Kiều Phương Hạ nhẹ nhàng đấy Kiều Diệp

Ngọc ra xa vài bước.

Lệ Quốc Chiến thích nhất là dáng vẻ đội mũ của cô, nói rằng lúc cồ đội mũ rất dễ thương, thích cô sạch sẽ ngăn nắp, nói một cồ bé gái thì phải như vậy, vì vậy, cô sẽ không để cho Kiều Diệp Ngọc làm bấn cô dù chỉ một chút.

Chân Kiều Diệp Ngọc vẫn còn đang khập khiễng, bị cô đẩy một cái, trực tiếp ngã xuống đất.

Kiều Phương Hạ không để ý đến cô ta, bước đến con sư tử nhỏ bằng đả trước cửa, đặt bỏ hoa trên tay ở bên canh con su tú.

Cửa cũng chưa bước vào, cô quỳ xuống đối diện với bức di ảnh trắng đen của Lệ Quốc Chiến ở ngoài cửa lớn.

Trên lầu nghe được tiếng động truyền đến từ ngoài cửa, Lệ Kiến Đình đang bàn bạc công việc lập tức xuống lầu, nhìn thấy Kiều Phương Hạ đang quỳ ngoài cửa, hai mắt ông ta đen lại, suýt nữa thì ngã xuống đất.

Người bên cạnh vội vàng đỡ lấy Lệ Kiến Đình: “ông cụ ông cấn thận thân thể”

Một lúc sau Lệ Kiến Đình mới lấy hơi lại được, nâng cây gậy lên chỉ vào Kiều Phương Hạ:

“Cô cút khỏi đây cho tôi!”

Kiều Phương Hạ theo quy củ, dập đầu lạy ba cái trước di ảnh của Lệ Quốc Chiến. Sau đó lập tức hơi kh người về phía Lệ Kiến Đình, nhẹ giọng nói: “Vâng, bây giờ cháu đi”

Cô vốn không phải đến dây để gây rối, chỉ là cô muốn cúi đầu lạy Lệ Quốc Chiến ở trước cửa mấy cái, nói với ông ta một câu xin lỗi, để ông ta phải thất vọng rồi.

Dù ngôi nhà có cahs âm tốt đến đâu, Lệ Đình Tuấn cũng nghe được tiếng thét của Kiều Diệp Ngọc. Anh thấp giọng nói với khách: “Xin lỗi, chờ tôi một chút.”

Anh đứng dậy bước ra ngoài cửa, trong chớp mắt thấy được Kiều Phương Hạ, anh không nhịn được mà nhíu mày, lập ức bước nhanh đến trước Kiều Phương Hạ, bình tĩnh bảo vệ cồ, trầm giọng hỏi: “Ai cho phép em đến đây?”

Kiều Phương Hạ nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lệ Đình Tuấn, mở miệng nhẹ giọng trả lời: “Tôi xem tin tức rồi.” “Tôi không biết ba… “Cồ gọi ai là ba?” Lệ Kiến Đình bị kích động khiến đối mắt đen lại, run rẩy hỏi vặn lại.

Kiều Phương Hạ nhìn Lệ Kiến Đình không lên tiếng. “Mau cút đi.” Lệ Kiến Đình thấp giọng nói với cô.

Kiều Phương Hạ khẽ cong khỏe miệng, lại nhìn về phía ỏng ta, viền mắt đỏ lên ngập ngừng đồng ý: “Cháu xin lỗi Cồ thật sự không muốn làm cho người nhà họ Lệ giận dữ, cô biết bản thân và An Phương Diệp là người có tội với nhà họ Lê, cô thậm chí không dám vào nhà quấy rầy Lệ Quốc Chiến, chỉ muốn đứng ở ngoài cửa tiễn Lệ Quốc Chiến một đoạn đường cuối

cùng.

Bàn tay buông thống bên hông của cô nhẹ nhàng nắm chặt lại, vài giây sau, bản thân đứng dậy, xoay người, chậm rãi bước ra ngoài.

Lệ Đình Tuấn không lên tiếng, lặng lẽ nhìn theo bóng lưng cô đon của cô, trong lòng có phần hoi đau.

Cô chỉ muốn đến để nhìn Lệ Quốc Chiến từ xa, đương nhiên anh biết.

Kiều Diệp Ngọc ở bên cạnh vừa khóc lóc vừa nói nhỏ với Lệ Kiến Đình: “ông nội đừng giận, đừng tức giận làm ảnh hưởng không tốt đến thân thể. “Cô đợi dã!” Lệ Kiến Đình bỗng nhiên gọi Kiều Phương

Hạ lại.

Bước chân Kiều Phương Hạ lập tức dừng lại, quay đầu nhìn Lệ Kiến Đình. “Cút lại đây, xin lỗi Kiều Diệp Ngọc.” Lệ Kiến Đình trầm giọng nói với cỏ: “Là con tiện nhân An Phương Diệp dạy cô đánh người mà không cần xin lỗi sao?”

Kiều Phương Hạ hơi cau mày, đảo mắt nhìn về phía Kiều Diệp Ngọc.

Là Kiều Diệp Ngọc động tay trước, “ông nội, đừng trách chị, là do ban nãy con kích động quá, là lỗi của con.” Kiều Diệp Ngọc lập tức tỏ vẻ đáng thương cầu xin cho Kiều Phương hạ.

Dứt lời, lại nói với Kiều Phương Hạ: “Chị, chị đi mau đi, đừng làm cho ông nội giận nữa!

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 476"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com