NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 485

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 485
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Chương 484: Mong muốn trong lòng

“Thật sự là bừa bãi, hôm nay là ngày mà người ta chốn cất, con lại chạy tới đó quấy rối.” Dương Thủy bình tĩnh trách móc nói.

Hứa Phi Phàm cảm thấy bản thân mình không có quấy rồi, anh ta cảm thấy rằng việc mình đang làm rất đúng. Nhưng quả thật việc chôn cất Lệ Quốc Chiến là việc quan trọng hàng đầu, anh ta cũng không cãi lại, không lên tiếng ngồi nghe Dương Thủy mắng.

“Vậy tên của Kiều Phương Hạ được khắc lên rồi sao?”

Sau một lát, Dương Thủy lại thấp giọng hỏi.

Hứa Phi Phàm nhướng mày nói: “Đó là tất nhiên.

Lệ Đình Trung không đồng ý, Lê Đình Tuấn ngầm đồng ý, để anh ta cho người khắc tên lên.

“Con thấy rằng thật ra Lệ Đình Tuấn cũng muốn con làm như vậy” Hứa Phi Phàm lại bổ sung một câu: “Con còn phải giúp Lệ Đình Tuấn chứ, chuyện này mẹ cũng đừng có nói cho ba, lại trở lại thì phiền con lắm.

Vừa dứt lời, cầm lấy bình nước đá trong tủ lạnh, đắp lên khỏe miệng rồi đi lên trên lầu muốn xem Kiều Phương Hạ một chút.

Đi lên lầu, đúng lúc nhìn thấy Kiều Phương Hạ đang đứng ở cửa nhìn anh ta.

“Không cần phải cảm ơn đầu.” Hứa Phi Phàm và cô nhìn vào mắt nhau, thấy đôi mắt cô sưng lên giống như quả óc chó, nói: “Dù sao thì anh trai đây cũng phải giúp cô làm cái gì đó chứ.”

Đây là lần đầu tiên mà Hứa Phi Phàm thấy Kiều Phương Hạ đau khổ như vậy, trước kia cô còn kéo bảy trăm bảy mươi triệu trước mặt anh ta cơ mà những dường như trong lòng cũng không có khó chịu vừa đau lòng như vậy.

“Cảm ơn.” Kiều Phương Hạ vẫn nhẹ nhàng nói với anh ta một câu.

Suy nghĩ một lúc lại hít mũi rầu rĩ nói: “Về sau sẽ khỏi cần phải ghi âm uy hiếp anh nữa rồi.

“… Hứa Phi Phàm nhìn thấy Kiều Phương Hạ trở về phòng đóng cửa, tức giận tới mức không nhịn được mà nở nụ cười.

Lệ Đình Tuấn tự mình tiến người khách cuối cùng.

“Ông cụ nghỉ ngơi rồi chứ?”

“Rồi ạ. Quản gia Lệ ở phía sau cúi đầu trả lời.

Hôm nay Lệ Kiến Đình bị hai thế hệ của nhà họ Hứa tới đây quấy rối không ít, tức giận đến mức suýt ngất đi mấy lân.

Lệ Đình Tuấn ngừng lại một chút, thấp giọng nói: “Các người cũng nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay cũng không ngủ rồi.”

Ông cụ còn có vài câu..

“Đi thôi.” Lệ Đình Tuấn không đợi cho quản gia Lệ nói cái gì đó, thản nhiên nói.

Quản gia Lệ ngước mắt nhìn Lệ Đình Tuấn, bắt gặp mặt mày của Lệ Đình Tuấn lúc đó vẫn còn hơi giận dữ, thế nên cũng không dám tiếp tục nói gì nữa.

Lệ Đình Tuấn đứng ở trước sân một mình, nhìn thấy cách đó không xa có một nhà kính. Khi Lệ Quốc Chiến còn sống không có thời gian rảnh để chăm sóc hoa cỏ, sau này lại gặp chuyện không mau, người làm vườn trong nhà kính cũng mệt nhoài, hoa được trồng cũng ngày càng không được như mong muốn, rất nhiều cây đã bị héo chết.

Mấy tháng nay Lệ Đình Tuấn rất ít khi trở về, khi trở về thì cũng không có chú ý nhiều tới nhà kính, vừa nhìn như thế, cỏ dại ở bên trong đã mọc thành bụi, nụ hoa cũng không còn nữa, tất cả đều héo rũ. Ngẩn ngơ một lúc, dường như lại có thể nhìn thấy hình bóng cao lớn của Lệ Quốc Chiến xuyên qua đó, phía sau còn có một hình bóng nho nhỏ đi theo.

“Phương Hạ thích loài hoa nào nhất?” Lệ Quốc Chiến dịu dàng hỏi.

“Phương Hạ không thích hoa, Phương Hạ chỉ thích ba thôi.

Lê Đình Tuấn nhằm chặt mắt lại, tay nhẹ nhàng xoa huyệt thái dương. Sau một lúc, lấy điện thoại đi ra ngoài gọi điện.

“Cô ấy vẫn còn ở nhà họ Hứa chứ?” Anh thấp giọng hỏi Võ Nhật Huy.

“Vâng, ở nhà họ Hứa.

Anh dừng một chút, tiếp tục hỏi: “Còn chưa ngủ sao?”

“Chưa ngủ, trong phòng còn bật đèn”

Lệ Đình Tuấn cúp điện thoại, nhìn trước mắt đã muốn rạng sáng rồi.

Sau này khi Hứa Phi Phàm lại giống như bọn cướp dường như đã bắt buộc bọn họ phải khắc lên đằng sau bia mộ của Lệ Quốc Chiến, thêm vài từ “Con gái Kiều Phương Hạ của Lệ Quốc Chiến”, có lẽ vừa thật quá đáng và vô lý, nhưng đây cũng là mong muốn trong lòng của Kiều Phương Hạ.

Hình ảnh mà Kiều Phương Hạ đứng ở trước cửa nhà họ Lê, dùng ánh mắt tủi thân mà lại bướng bỉnh theo dõi anh, cứ luôn không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu anh.

Anh im lặng một lúc lâu, quay lại cầm lấy áo khoác rồi đi ra khỏi cửa.

 

***

 

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 485"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com