NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 538

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 538
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Chương 538: Cho anh một cơ hội

Cho dù mấy năm trước, đêm đó nếu Lệ Đình Tuấn không cưỡng ép cô, thì sớm muộn cũng có ngày cô trao thân cho anh.

Kiều Phương Hạ không thế phủ nhận điều này.

Lệ Đình Tuấn bỗng nhiên dừng một chút, lại không nhịn được mà thở dài, anh than thở: “Đây là anh nợ Kiều Diệp Ngọc, anh không thế không trả cô ta”

Đây là lần anh vì Kiều Phương Hạ mà nợ ân tình của

Kiều Diệp Ngọc. “Nhưng em, là người phụ nữ cho dù anh có đánh đổi tất cả tính mạng cũng muốn có được.” Anh tiếp tục thủ thỉ bên tại cô.

Anh thích Kiều Phương Hạ nhiều như thế nào, dùng ngôn ngữ cũng không thế diễn tả hết.

Điều duy nhất anh mong muốn đó chính là Kiều Phương Hạ có thế bầu bạn bên anh, cùng nhìn Đình Trung trưởng thành.

Tất cả nguyện vọng của anh đó chính là có thế ở bên cạnh Kiều Phương Hạ, và Đình Trung có thế bình an trưởng thành. Cho nên anh mới đặt cho con trai một cái tên ở nhà đó chính là Lệ Tương Kiều.

Mỗi một lần gọi tên con trai, sẽ đế anh càng khắc sâu hơn trách nhiệm của bản thân, anh nên làm gì và sẽ làm gì. Hận đi cùng với yêu, nó đã sớm tan cốt tủy của anh từ lâu.

Anh nắm lấy cố tay Kiều Phương Hạ, hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại hơi thở, tiếp tục thủ thỉ với cô: “Kiều Phương Hạ, anh sai rồi, em có thế không tha thứ cho anh, nhưng mà em đừng xa lánh anh”

Ngừng một chút, anh tiếp tục nói: “Nếu như em không đủ quý mến Đình Trung, chúng ta lại tiếp tục sinh một đứa

Nếu như Đình Trung làm cho cô nhớ lại những quá khứ không vui kia, vậy thì họ sẽ sinh thêm một đứa, đế đứa bé thứ hai sẽ bù đắp lại những tiếc nuối giữa hai người. “Có được không?”

Anh nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ, trong ánh mắt anh thậm chí còn xen lẫn một chút năn nỉ cầu xin. “Cho anh một cơ hội bù đắp quá khứ được không?” Kiều Phương Hạ lắng nghe anh thổ lộ, từ đầu đến cuối cô vẫn không nói chuyện.

Cô lẳng lặng nhìn vào mắt Lệ Đình Tuấn, cách đó không xa có mấy người lại đang thả pháo hoa, từng tia lửa lấp lánh trong ánh mắt anh, giống như là chính ánh mắt anh đang nói chuyện chứ không phải anh nữa.

Đây là lần thứ hai trong đêm này anh hỏi cô câu này. Sợi dây nào đó đang thắt chặt trái tim Kiều Phương Hạ bởi vì lời khấn cầu của anh mà có chút lay động.

Bàn tay đang ôm eo cô của Lệ Đình Tuấn bỗng nhiên loạt xoạt vài tiếng, lấy từ trong túi áo khoác cô đang mặc ra một món đồ gì đó, nhẹ nhàng đặt vào tay Kiều Phương Ha.

Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy bàn tay hơi lạnh một chút, hình như đó là một cái hộp. Cô rũ mắt nhìn xuống, dựa vào ánh đèn lờ mờ trong khoang đu quay nhìn rõ đồ vật trong tay mình, đó là một chiếc hộp tinh xảo làm bằng thủy tinh. Trong hộp có một bông hoa hồng đang nở rộ, bên trên hoa hồng là một chiếc nhẫn kim cương.

Viên đá quý trên đỉnh là viên kim cương Golconda mà anh đấu giá thắng, qua một lần mài dũa điêu khắc, nó đã nhỏ hơn trước một chút, nhưng mà chất lượng càng cao quý xinh đẹp hơn, cho dù là ở một nơi thiếu ánh sáng như này vẫn tỏa ra vàng sáng chói lóa.

Cùng lúc đó, bọn họ ngồi trong khoang ghế, lên đến đỉnh cao nhất. Trong giây phút ấy, bên kia bờ sông bỗng vang lên những tiếng pháo hoa nô’ liên tiếp nhau. Kiều Phương Hạ theo phản xạ quay qua nhìn.

Pháo hoa lúc 0 giờ 0 phút đã nở rộ đúng giờ trong không trung.

Giống như giải ngân hà rực rỡ thần bí, đang ở ngay bên cạnh Kiều Phương Hạ, có thế thò tay chạm đến.

Pkh giật mình kêu lên, trái tim đập rộn ràng, kinh ngạc nhìn những đốm sao nhỏ không ngừng rơi xuống tấm chắn.

Thế giới giống như chỉ còn lại cô và Lệ Đình Tuấn, đu quay dừng lại tại điểm cao nhất. “Chúc mừng năm mới!” Cách đó 10km, trong thành phố Hạ Du, kiến trúc biếu tượng của thành phố rung lên tiếng chuông đầu tiên của năm mới, văng vắng bên tai hai người, lại bị tiếng pháo hoa đè xuống.

Bàn tay ấm áp của Lệ Đình Tuấn nằm lấy bàn tay cô, kéo cô ngồi xuống đùi của mình, anh cúi đầu khế hôn lên trán cô.

Anh mở hộp thủy tinh, lấy ra chiếc nhẫn kim cưong bên trong, một tay giơ nhẫn kim cương đến trước mặt Kiều Phương Hạ, chầm chậm khẽ hỏi: “Lần này đồng ý với anh, có được không?”

***

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 538"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com