Nghịch Thiên Thần Thú: Tuyệt Thế Thiên Tài - Chương 25 Bạch gia thối nát đến xương tuỷ
Chương 25: Bạch gia thối nát đến xương tuỷ
“Tới rồi, tiến vào đi.” Đại tộc lão đấy cửa ra, Ân Niệm lập tức nhìn lướt qua bên trong
Thanh âm kia vần không biến mất, nhưng bên trong trừ những bức tượng Phật đầy cả phòng thì không có cái gì cả.
“Từ đường thật lớn.” Ân Niệm giật mình nói: “Nơi này chứa mấy nghìn người cũng không thành vấn đề!”
“Đương nhiên, nơi này được thêm vào linh bảo không gian, nhìn như một căn phòng nho nhỏ, nhưng thực tế đừng nói là chứa mấy nghìn người, cả vạn người cũng không thành vấn đề.”
Các tộc lão đắc ý vuốt chòm râu của mình: “Đúng rồi, vừa rồi đông người nên không tiện hỏi con, vị đại nhân kia thật sự muốn thu con làm đồ đệ sao?”
Mọi người đều muốn xác nhận lại, dù sao đó cũng là trận pháp sư Tiếu Thần cảnh.
“Đúng vậy.” Hồi còn ở Ma Giản, Ân Niệm có học qua những trận pháp rất thông dụng của Ma tộc, đến lúc đó nàng cũng không sợ.
“Vậy là tốt rồi!” Đại tộc lão cười tít cả mắt: “Ngồi xuống xếp bằng đi!”
Vẻ mặt ông ta trở nên rất nghiêm túc, Ân Niệm lập tức ngồi xuống.
Mấy tộc lão vươn tay ra, lạnh giọng rống lên: “Khởi!”
Ngay sau đó Ân Niệm đột nhiên thấy những tượng Phật trước mặt bắt đầu chấn động, từng viên ngọc màu trắng ngà ngưng kết lại rơi ra từ trên người tượng Phật.
“Ô ô….” Âm điệu kỳ quái kia lớn lên không ít.
Ân Niệm còn chưa kịp nghi hoặc liền thấy đại tộc lão đã gom những hạt ngọc màu trắng ngà kia lại với nhau, trên lòng bàn tay ông ta có ngọn lửa hừng hực cháy lên rồi cồ đọng chúng thành một hạt châu toả ra uy áp linh lực.
Bách Biến nhăn mũi ngửi ngửi, cảm nhận được hàm lượng linh lực tinh túy bên trong thì mắt sáng lên và nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, đây là thứ tốt!”
“Lộ Nhi, bôi nó lên mi tâm của con đi!” Bạch tộc lão vội nói.
Ân Niệm gật đầu bôi lên, sau đó một luồng linh lực tinh thuần nổ tung trên người nàng, trong nháy mắt gân mạch và lục phủ ngũ tạng dều hơi nhói đau.
Trên trán Ân Niệm nhỏ xuống từng giọt mồ hôi.
Trên người nàng có linh lực cũng có ma lực, hấp thụ xong thứ này Ma Nguyên Tố cũng muốn chui vào người nàng, nhưng chuyện này khồng được!
Ân Niệm lập tức áp chế những Ma Nguyên Tố trong cơ thế.
Linh lực chung quanh lập tức quay cuồng lên.
Mà các Ma Nguyên Tố vốn cũng muốn quay theo, kết quả vừa quay một cái đã té ngã rồi liên tiếp
cũng bị đứt? Chỉ có thể không cam lòng yên lặng xuống.
“Sắp đột phá!” Trong lòng Ân Niệm dâng lên ý mừng rỡ như điên, thầm nghĩ: “Cũng may động tĩnh khi đột phá Nhân Linh cảnh không nhìn ra được bằng mắt thường, bằng không không thể gạt được mấy người trước mặt này.”
Làn da trên người nàng trở nên càng trắng, mặt ngoài nhìn rất bình tĩnh, kỳ thật mỗi một tấc gân mạch trên người đều đang run rẩy.
Ân Niệm tập trung xem vào bên trong, chỗ bụng nhỏ của nàng có thêm một hạt châu trắng như tuyết, trên hạt châu kia có một cái gai nhọn.
“Nhân Linh cảnh một sao!” Ân Niệm thầm mừng rỡ: “Nếu hiện tại ta ra sức hâp thu Ma Nguyên Tố thì chắn chắc cũng đến được Nhân Ma cảnh một sao, chờ về phòng lại đi đột phá Nhân Ma cảnh, đừng làm lộ thân phận ở đây.”
Ân Niệm hưng phấn mở to mắt, mấy tộc lão vội vàng hỏi: “Thế nào!”
“Đây là chí bảo của Bạch gia chúng ta, lần đầu tiên con dùng sẽ có hiệu quả tốt nhất, ta nhớ rõ năm đó Đế Hậu dùng xong trực tiếp từ Linh Thể nhất trọng biến thành lục trọng.”
“Đế Cơ trong cung là tứ trọng, Lộ Nhi thì sao?”
Thì ra Tô Lâm Yến cũng dùng thứ này?
Khó trách lập tức nhảy đến Linh Thể tứ trọng.
Ân Niệm mỉm cười với bốn tộc lão: “Hiện giờ con là Linh Thế cửu trọng.”
Lời này vừa nói ra, mấy tộc lão lập tức cười ha ha: “Được fôi Lộ Nhi, đừng vì giữ mặt mũi mà nói dối, cho dù đây là lần đầu tiên con dùng thuần dịch thì cũng không đến mức lập tức lên đến Linh Thể cửu trọng!”
“Nhưng rốt cuộc là bao nhiêu?”
Thấy bọn họ không tin, Ân Niệm trực tiếp nâng tay mình lên: “Linh Thế cửu trọng có thể giúp thân thể đao kiếm chém khồng đứt!” Nàng là Nhân Linh cảnh một sao nên giả làm Linh Thể cửu trọng hoàn toàn không thành vấn đề.
Tay phải nàng cầm đao nhọn đột nhiên đâm vào tay mình.
Quả nhiên!
Đâm khồng thủng!
Đồng tử của các tộc lão co rụt lại, giọng cũng hơi run run: “Thật, thật là Linh Thể cửu trọng?”
“Có lẽ thiên phú của Lộ Nhi còn cao hơn chúng ta tưởng tượng.”
Bọn họ không dám tin mà liếc nhìn nhau, sau đó bốn người điên cuồng cười ha hả: “Cái gì mà hoàng thất Vạn Thú, cái gì mà Kỳ Lân Thánh Thú! Lộ Nhi của chúng ta mới là hài tử có thiên phú đứng đầu!”
Bọn họ da bắt đầu mơ giấc mộng Bạch gia xưng bá Ngô Châu trong tương lai.
Ân Niệm sờ sờ Bách Biến, tâm tình cũng không tồi, thuận tiện hỏi một câu: “Nhưng vừa fôi các tộc lão cho con ăn thứ gì? Những tượng Phật này là pháp khí sao?”
Vẻ mặt của đại tộc lão đột nhiên trở nên rất quái dị, ông ta cười như không cười nhìn chằm chằm tượng Phật trước mặt và nói: “Tất nhiên là pháp khí, là chí bảo mà gia chủ Bạch gia trong thời kỳ cường thịnh đã mời luyện khí sư và trận pháp sư rất lợi hại cùng nhau làm ra.”
“Hả?” Ân Niệm lập tức cảm thấy hứng thú.
“Lộ Nhi, về sau sớm muộn gì con cũng phải tiếp quản Bạch gia.” Đồi mắt Đại tộc lão rất tối tăm: “Hôm nay không chỉ giúp con tăng lên thực lực, cũng muốn để con biết được bí mật lớn nhất vì sao Bạch gia chúng ta có thể trường tồn không ngã xuống.”
Không biết vì sao khi nhìn thấy vẻ mặt của các tộc lão, trong lòng Ân Niệm đột nhiên có cảm giác rất khồng thoải mái.
“ô ô ô….”
Âm điệu quỷ dị lại trở nên càng lớn, nghe như ca dao, cũng không khó nghe, nhưng Ân Niệm lại cảm thấy rợn cả tóc gáy.
“Xem cho kỹ này Lộ Nhi.” Đại tộc lão lấy một lệnh bài ra rồi đế nó lơ lửng trên không, ông ta thấp giọng quát: “Khai!”
Nửa người của bức tượng Phật màu vàng trước mắt đột nhiên mở ra như một cánh cửa.
“A a a a!”
“Đau quá!”
“Buông tha ta đi!”
“Cứu cứu ta… Dứt khoát để ta chết đi.”
Tiếng khóc, tiếng kêu the thé và mùi máu tươi nồng nặc tràn ra, trong nháy mắt lỗ tai Ân Niệm như bị một cây kim vừa mảnh lại dài đâm vào, nhưng nàng còn không kịp che lỗ tai lại.
Bởi vì khi nhìn rõ cảnh tượng bên trong thì hai mắt nàng đã đỏ rực lên như máu.
Những bức tượng Phật kia đều rồng ruột, bên trong đóng đinh đầy một đám người sống, bọn họ bị chém đứt tứ chi, cách một thời gian trong tượng Phật sẽ có một cây gai dài đâm xuyên qua người họ.
Máu tươi khồng ngừng chảy xuống rồi thấm vào trận pháp dưới chân, nó có tác dụng lấy linh lực thuần tuý trong máu của họ ra, nếu người trong đó sắp chết thì bên cạnh còn có một trận pháp chữa thương có thể làm họ sống thêm một thời gian.
Có nam có nữ, nhưng đều là thiếu niên thiếu nữ tuổi tác tương đương với Ân Niệm, bọn họ trừng to hai mắt, đôi mắt bị tra tấn đến tuyệt vọng trống rồng như một tấm lưới lớn bao phủ lấy cả người Ân Niệm.
Vừa rồi nàng… lại dùng thứ này để tăng lên thực lực của mình?
Buồn nôn, hoảng sợ, còn có lửa giận không cách nào nén xuống xuất hiện, sau vẻ ngoài áo mũ chỉnh tề
của Bạch gia lại cất giấu một địa ngục Tu La như vậy, gia tộc này thật sự đã thối nát mục rữa đến tận xương tuỷ rồi.
“Những người này đến từ đâu?” Nàng nghe thấy giọnq nói của mình bình tĩnh đến đáng sợ.