Hùng Binh Cận Chiến - Chương 21 Thoắt ẩn thoắt hiện như thần
Chương 21: Thoắt ẩn thoắt hiện như thần!
Trật tự ở cổng trường đã quay trở về bình thường.
Chỉ trong thời gian ngắn mà Diệp Quân Lãng đã ra tay ở cống trường học hai lần liên tiếp, cái khí phách ngông cuống không ai bì nổi ấy đã nhanh chóng thu hút được vô số fan mất não trong đại học Giang Hải.
Trong đó có cả nam sinh, cũng có cả nữ sinh.
Với nam sinh thì là sùng bái, còn với nữ sinh thì…
“Anh bảo vệ, em là Tuyết Ly, anh có thế gọi em là Tuyết Nhi hoặc Tiếu Lệ, em có thế chụp ảnh với anh được không?”
“Anh bảo vệ, đánh nhau mệt lắm đúng không? Chắc là tiêu hao sức lực lắm. Anh nhìn này, em mang cơm đến cho anh đây, có thịt kho tàu, gà chiên ớt, có cả sườn heo dấm chua, anh ăn một ít đi!”
“Anh bảo vệ, anh vẫn chưa thêm Wechat của em nè… Anh yên tâm, chắc chắn em sẽ không làm phiền anh đâu, chỉ cần mỗi đêm anh có thể nói với em một tiếng ngủ ngon, vậy là đủ rồi… À, điện thoại di động của anh đâu?”
“Anh bảo vệ, anh có biết rung động là cảm giác thế nào không… A? Anh vẫn chưa biết saol Vậy anh bảo vệ đặt tay lên ngực người ta là anh sẽ biết…”
Chẳng biết từ lúc nào mà cống trưởng học đã có cả đám nữ sinh vây quanh, các cô gái dạt dào tuổi trẻ nhiệt tình năng động bao vây lấy Diệp Quân Lãng. Có vài nữ sinh còn đưa tay lôi kéo Diệp Quân Lãng, như là muổn kéo Diệp Quân Lãng đến gần mình hơn một chút vậy.
Đối mặt với sự nhiệt tình như vậy, Diệp Quân Lãng không thể nào đối phó nổi.
Hắn còn cảm thấy cánh tay mình chẳng có chỗ mà tựa, trong đó có mấy nữ sinh có bộ ngực rất cong, ở khoảng cách gần như vậy lỡ như vô tình đụng phải thì biết làm sao?
Hân không thể nào làm ra chuyện vô lễ với nữ sinh ngây thơ ngay giữa thanh thiên bạch nhật trước mặt bao người được.
Đám bảo vệ Ngô Văn Minh, Lý Phi, Lâm Húc Đông, Trương Dũng thấy cảnh này, cũng chỉ có thể cảm thấy đôi chút ganh tỵ, theo như những gì họ biết thì thực sự không có một bảo vệ trường đại học nào có thể làm giống như Diệp Quân Lãnh, nhận được sự chào đón của các nữ sinh như thế…
“Anh Lãng quả đúng là anh Lãng, đánh nhau
siêu đỉnh, thu hút được sự sùng bái của các mỹ nữ như thế!”
“Đời này chúng ta mãi mãi không thế đạt được tới độ cao mấy tầng lầu như anh Lãng được!”
“Xem ra mắt nhìn người của ông Ngô tôi đây không tệ chút nào, tôi đã nói anh Lãng chắc chắn sẽ trở thành hoa khôi của lớp, hoa khôi học đường của trường chúng ta mà, thậm chí còn có thể có một giáo viên xinh đẹp… Chủ yếu là bởi sức hút của anh Lãng… Không không, là do khí phách và sự thu hút của anh Lãng, người bình thường không thể kìm nổi!”
“Anh nói xem, chúng ta cứ đi theo anh Lãng, nếu anh Lãng ăn thịt thì chúng ta có húp được tí canh không nhỉ?”
“Đi đi đi đi, với cái hình tượng nụ cười răng hô của Tiểu Phi anh mà còn đòi húp canh à? Ai mà có hứng thú với anh chứ…”
Mấy người họ ở bên cạnh cười đùa, thấy Diệp Quân Lãng đang đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nam cũng không biết tiến tới mà giải vây giúp, như này cũng chỉ đành để Diệp Quân Lãng chịu khổ thôi.
Bị rất nhiều nữ sinh tươi xuân nhiệt huyết vây quanh, Diệp Quân Lãng chỉ ước gì mình có thể phân thân, mà hắn cũng không khỏi cảm
thán, thời đại này khác lạ thật, nữ sinh trẻ tuổi bây giờ cũng chẳng có bộ dạng xấu hổ như trước kia, ai cũng tràn đầy nhiệt huyết, cứ như những người phụ nữ bình thường đang trong độ tuổi thèm khát như hổ sói, chỉ nóng lòng nuốt trọn hắn.
Anh đây tới đế làm bảo vệ.
Chứ không phải tới làm thần tình yêu!
Cũng không biết lỡ mà bị hiệu trưởng xinh đẹp nhìn thấy cảnh này thì liệu cô có tức giận đến nỗi mượn cớ đuối việc hắn không nhỉ?
Đang nghĩ ngợi thì hình như phía trước có một tiếng vang bùng nổ, ánh mắt của mọi người xung quanh cũng bị thu hút nhìn qua phía đó, ngay cả những nữ sinh đang xúm lại chỗ Diệp Quân Lãng cũng quay đầu lại nhìn, cứ như nhìn thấy một vẻ đẹp hiếm lạ nào đó, khiến tất cả bọn họ đều bị hấp đẫn.
Diệp Quân Lãng cũng cảm thấy tò mò, cũng đảo mắt nhìn về phía trước xem thử.
Đằng trước, một bóng dáng xinh đẹp yêu kiều nổi bật đang từ từ bước tới, dường như cả thế giới đều trở nên sáng bừng lên với sự xuất hiện của cô ấy, dưới ánh hào quang do chính cô ấy tỏa ra, đến cả ánh nắng mặt trời rực cháy đến vậy dường như cũng mất đi màu sắc.
Lúc giữa trưa, ánh nắng gay gắt, gió êm như nước lặng, không một gọn sóng.
Một cô gái, với bộ váy dài màu trắng, đắm mình dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ, bước những bước chân nhẹ nhàng, từ từ bước tới, ánh nắng nóng rực dường như trở nên nhẹ nhàng hơn, hóa thành một luồng áng sáng vàng rực bao phủ lấy cô ấy, cô ấy bước đi tựa như một nhân vật trong bức tranh bước ra ngoài đời thực.
Bốn phía bỗng trở nên yên tĩnh, thậm chí còn nghe được cả tiếng kim rơi.
Cứ như bất cứ một loại âm thanh nào vang lên cũng sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh tuyệt đẹp giờ phút này vậy.
Những người đứng trong sân, bất kể nam hay nữ, đều hít thở cấn thận hơn nhiều, quả đúng là trên đời này có một kiểu xinh đẹp có thể đánh thẳng vào lòng người, khiến người ta quên đi hết tất cả, nhưng trong lòng lại nảy sinh sự kính nể.
Diệp Quân Lãng cũng nhìn thấy cô gái đang từ từ đi tới đây, cho dù là với ý chí sắt thép của hắn thì trong khoảnh khắc nhìn thấy cô gái này, hắn vẫn không khỏi có một thoáng thất thần.
Không phải là hắn chưa từng gặp phụ nữ, càng không phải là chưa từng gặp được người phụ nữ nào xinh đẹp.
Mà đúng ra, những nữ nhân mà hắn từng gặp không một ai không phải là báu vật thế gian.
Nhưng mà, trên thế giới này ấy vậy mà lại tồn
tại một người phụ nữ thế này…
Nụ cười chấn động tiên nhân, thoắt ấn thoắt hiện tựa như thần!
Cô ấy từ từ bước tới, bộ váy trắng dài che dáng người, đơn giản mà thanh lịch, nhưng cũng tôn lên thân hình cao gầy yêu điệu nối bệt của cô ấy, mái tóc đen nhánh bóng lóa tựa như thác nước đang xõa tung xuổng, trông có vẻ tùy ý, nhưng không hề tùy tiện, toàn thân tràn đầy sức sống thanh xuân, nhưng lại ấn chứa một khí thế xuất trần, tựa như một nàng tiên nữ nhỏ tinh nghịch giáng trần, nhưng chẳng hề dính chút khói lửa trần gian.
Nhìn thấy cô ấy cũng khiến người ta oán trách ông trời bất công, sao lại có thể có người xinh đẹp đến quá đáng như thế?
Dù sao Diệp Quân Lãng cũng chẳng phải kẻ non tơ, kiến thức và kinh nghiệm sống của hắn vượt qua độ tuổi hắn, cho nên hắn lấy lại tinh thần, nhìn cô gái vô cùng trẻ tuổi đang bước lại gần, tuổi chừng mười tám mười chín, trông có vẻ là tân sinh viên tới đại học Giang Hải nhập học?
Chẳng trách đám ông Ngô nói hoa khôi đại học Giang Hải là đẹp nhất trong số tất cả các trường cấp ba, nếu như cô gái xinh đẹp quá đáng đang đi tới đây là một tân sinh viên đại học Giang Hải thật, thì đừng nói là hoa khôi, chỉ cần hơi quảng bá ngoại hình một chút thôi chắc chắn sẽ
trở thành nữ thần quốc dân!
Dần dần, Diệp Quân Lãng cảm giác được điều không đúng, cô gái này lại đi thẳng một mạch tới phía hắn.
Cô gái này càng tới lại gần, mấy nữ sinh vổn đang túm tụm chỗ Diệp Quân Lãng cũng vô thức tránh sang hai bên, nhường lối đi cho cô ây.
Đây là một phản xạ theo bản năng.
Cũng giống như phượng hoàng giáng lâm, thì bách điểu lủi tránh cũng là điều bình thường.
“Xin chào, rất vui được làm quen với anh.”
Cô gái đi tới trước mặt Diệp Quân Lãng rồi dừng bước, hơi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân Lãng, trên mặt là nụ cười trong trẻo.
Ánh nắng tưởng như đã dịu lại nhẹ nhàng chiếu lên khuôn mặt ngọc ngà của cô ấy, phản chiếu lại thứ ánh sáng óng ánh tựa như ngọc, cùng với nụ cười nhẹ nhàng của cô ấy, đôi mât như được khảm vầng trăng khuyết cũng lóe lên, đôi con ngươi đen như mực tựa màn đêm sâu lắng, lung linh kỳ ảo.
Gương mặt Diệp Quân Lãng đầy sự nghi hoặc, hắn ngó trái ngó phải, rồi mới nhìn về phía cô gái trước mắt mình, chần chờ hỏi: “Cô đang nói chuyện với tôi à?”
“Phụt…1
Tần u Mộng không kìm được mà bật cười một tiếng, cô ấy ra vẻ hơi tức giận, đáp: “Chẳng lẽ tôi đang nói chuyện với không khí chắc?”
Vẻ mặt Diệp Quân Lãng nghiêm túc, đường đường chính chính đáp: “Cô gái này, tôi không biết _ ít II co.
“Nhưng tôi biết anh đó. Trên đường đến trường, tôi đã xem diễn đàn của trường, thấy có rất nhiều bài viết liên quan tới anh.” Tần u Mộng vẫn cười, ý cười ngọt ngào mà tinh khiết tựa như những giọt nước, là một người đàn ông, lại đang ở giữa trưa hè thế này, không thể nào mà ngăn cản dòng nước ngọt ngào mát lạnh này chảy vào trái tim mình.
ít nhất thì Diệp Quân Lãng cũng cảm thấy dường như sự nóng bức xung quanh cũng đã bị xua đi không ít.
Trên gương mặt hắn vẫn tràn đầy nghi ngờ, hoàn toàn không hiểu cái diễn đàn và bài viết mà cô gái trước mặt hắn nói tới là cái gì.
Đúng lúc này…
Ầm ầm!
Tiếng gầm rú của động cơ xe thể thao tràn đầy kích thích vang ầm lên, ngay lúc này, dưới ánh mắt của mọi người, một chiếc xe thể thao Lamborghini với kiểu dáng hiện đại và mạnh mẽ dừng ngay trước cổng trường học.