Cuồng Y Và Nữ Thần Băng Giá - Chương 27 Giang Đại Thần
Chương 27: Giang Đại Thần
Quán bar Serendipity, Trung Hải.
Xung quanh là những người trẻ tuổi đang thả lỏng tâm trạng, tràn đầy nhiệt huyết, ồn ào nhậu nhẹt.
Trong số họ có người đi làm, sinh viên, cũng có nhân viên công sở sau một ngày làm việc ra ngoài uống rượu giải tỏa tâm trạng, tất nhiên, cũng không thiếu những người đang tìm kiếm con mồi, dự định có một đêm cuồng nhiệt.
Và trong sổ những người này có một cô gái xinh đẹp nổi bật, thu hút ánh nhìn của vô số người ngay từ lúc xuất hiện.
Mái tóc đen uốn cong như thác nước rủ xuống vòng eo mảnh mai, làn da trắng mịn màng, chiếc sườn xám lụa trắng ôm sát thân hình mảnh mai, hai bên có đường xẻ lộ ra đôi chân thon dài bọc trong đôi tất màu da, lấp lánh dưới ánh đèn lung linh khiến người ta mê mẩn.
Không ít đàn ông nhìn mà mắt hoa lên, ước ao xé rách chiếc sườn xám để ngắm nhìn vẻ đẹp bên trong, thèm khát hưởng thụ cái hương vị dịu ngọt ây.
Dù là khí chất, dáng vóc hay trang phục, cô gái đều ở tầm cao cấp, chỉ có điều khiến người ta cảm thấy kinh ngạc là người đàn ông bên cạnh cô ta ăn mặc cực kỳ bình dân, không hề có phong
cách quý ông.
Điều này khiến không ít đàn ông đẹp trai, ăn mặc đắt tiền bắt đầu nảy sinh ý định, tìm cách lại gần tiếp cận cô gái.
“Này! Cô phục vụ dễ thương, cho tôi một ly whitelady nhé! Cô gái bên cạnh tôi trả tiền, cảm ơn nhé.” Vừa ngồi xuống Giang Tiểu Thần đã cười tươi nói với cô phục vụ mặc đồ hầu gái ở quầy bar, vừa mở miệng đã là Tần Nguyệt Như trả tiền, mặt dày hơn cả đáy nồi.
“Cho tôi một ly Porn star Martin.” Tần Nguyệt Như nói nhỏ, rồi mỉm cười nhìn người đàn ông hoàn toàn không biết xấu hổ này.
Từ khi bước chân vào xã hội, biết bao nhiêu đàn ông muốn mời cô ta ăn uống, thế mà Giang Tiếu Thần còn muốn để cô ta trả tiền cả ly cocktail.
“Porn Star Martin luôn được các cô gái yêu thích, có vẻ cô Tần rất am hiểu rượu đây.” Giang Tiểu Thần châm một điếu thuốc rẻ tiền, tỉnh bơ hút một hơi.
“Có lẽ anh Giang không biết, tôi chính là cổ đông lớn nhất của quán bar Serendipity này.” Tần Nguyệt Như tao nhã nói.
“Cô là cổ đông lớn nhất của quán bar này à?” Giang Tiếu Thần sững sờ, rồi nhìn về phía cô phục vụ xinh đẹp: “Được rồi, cô phục vụ dễ thương, cho
tôi thêm một ly cocktail đắt nhất của quán, vẫn cô ấy trả tiền, cảm ơn cô nhé.”
// ff
“Cô Tần à, theo tôi thì cái tên của quán bar này rất được đây.” Có lẽ thấy hành động vừa rồi hơi vô liêm sỉ, Giang Tiếu Thần rất thông minh chuyển sang chủ đề khác, còn khen cái tên của quán bar hay.
“À, anh cũng khá hiểu tiếng Anh nhỉ?” Tần Nguyệt Như nhìn vẻ tùy tiện của Giang Tiểu Thần, khi anh gọi ly rượu Whitelady bằng tiếng Anh chuẩn, cô ta đã tò mò rồi.
“Tất nhiên rối, không ngại nói cho cô biết, do một số lý do, tôi từng có một thời gian ở các nước phương Tây, nói đơn giản là tôi là Hoa kiều đây.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tần Nguyệt Như gợn sóng, lắng nghe với sự hứng thú, bất giác cô ta có chút hứng thú với Giang Tiếu Thần, có vẻ trên người anh còn nhiều câu chuyện thú vị.
“Cô không tin à?”
“Không nói thì tôi thật sự không nhận ra được.”
“Được thôi, tôi không phải loại đàn ông khoác lác khoe mẽ đâu. Serendipity này có thể dịch là tình cờ tốt đẹp phải không? Nhưng nó thuộc về nhóm từ mang ý nghĩa tích cực trong
tiếng Anh, chúng ta có thể gán cho nó chút tính lãng mạn, kết hợp với không khí quán bar và rượu ngon cùng người đẹp bên cạnh đêm nay, tôi nghĩ dịch là cuộc gặp gỡ bất ngờ tuyệt vời sẽ chính xác hơn…”
Nghe xong, khuôn mặt xinh đẹp của Tần Nguyệt Như nở nụ cười, việc anh hiếu chính xác về từ này khiến cô ta cảm thấy vô cùng thích thú, như thể bất chợt xuất hiện một người đàn ông hiểu được cô ta vậy, có sự hiểu biết từ tiếng Anh này, cô ta và Giang Tiểu Thần đã có một sự đồng điệu kỳ lạ.
“Cô nhìn tôi như thế làm gì?” Ánh mắt trên khuôn mặt xinh đẹp của Tần Nguyệt Như cứ nhìn chằm chằm Giang Tiểu Thần, anh cười trừ: “Tôi biết mình đẹp trai lắm, nhưng cô cũng không cần nhìn chằm chằm không chớp mắt thế, thật sự muốn nhìn thì mình tìm chỗ yên tĩnh rồi nghiên cứu từ từ…”
“Nghiên cứu gì?” Ý cười của Tần Nguyệt Như dao động, tầm mắt hạ xuống nhìn chằm chằm vào một vị trí nào đó của anh, rồi cười khẽ: “Thật ra, tôi khá tò mò tên Giang Tiếu Thần này là do ai đặt cho anh.”
“Có vấn đề gì sao?” Giang Tiểu Thần hỏi, khi thấy ánh mắt của Tần Nguyệt Như, anh nhận ra ý cô ta, chỉ cảm thấy người phụ nữ trưởng thành quyến rũ này thật sự không tầm thường.
“Tôi nghĩ gọi Giang Thần sẽ thích hợp hơn.”
“Haha, nếu cô thấy rồi thì không phải Giang Thần mà là Giang Đại Thần đây.”
“Phì!”
Tần Nguyệt Như thanh nhã che miệng cười, có vẻ không để ý, nhưng khuôn mặt trắng mịn đã ửng hồng lên.
Lúc này, hai ly rượu mà họ gọi đã pha xong, không khí hơi dịu đi một chút, Giang Tiểu Thần cầm lên hớp một ngụm lớn mà không hề khách khí.
Anh tưởng uống chút nước mát có thể xua tan cảm giác nóng rực ở bụng dưới khi nói chuyện tán tỉnh lúc nãy, không ngờ cảm giác đó càng mạnh hơn, nhất là khi ngửi thấy mùi hương hoa hồng từ người Tần Nguyệt Như.
“Cô có muốn uống một ly không?” Đột nhiên, một chàng trai trẻ tuổi ăn mặc hợp thời, ngoại hình tinh tế đi tới bên cạnh Tần Nguyệt Như, giơ ly rượu lên với cô ta và mỉm cười lịch sự, thái độ và cử chỉ rất quý phái, khiến người ta thoải mái.
Tần Nguyệt Như liếc nhìn anh ta rồi tự nhiên nhìn sang Giang Tiểu Thần bên cạnh, nói: “Tôi đã có người đàn ông đi cùng rồi, anh không sợ anh đẹp trai bên cạnh tôi bực mình à?”
Chàng trai không nói nhiều, chỉ nhìn Giang
Tiểu Thần, trong lòng thầm nói: Hừ! chỉ là một tên quê mùa mà thôi, đôi giày của tôi cũng đủ mua cả bộ đồ trên người anh ta, có tư cách gì so với tôi?
Giang Tiểu Thần không liếc người đàn ông kia, vẫy tay cười nói: “Anh bạn này nếu mời tôi một ly Bloody Mary thì tôi sẽ không từ chối đâu.”
Người đàn ông vui vẻ hẳn lên.
Quả nhiên, nhìn thấy mình không thế sánh bằng nên vui vẻ nhường cô gái lại.
Nghĩ vậy, anh ta đắc ý đặt chìa khóa xe Masserati lên quầy bar trông rất bắt mắt, ra hiệu cho cô phục vụ: “Cho anh này một ly Bloody Mary, rồi cho cô này một ly Margarita, cảm ơn nhé.”
Tần Nguyệt Như còn tưởng Giang Tiểu Thần sẽ đuổi người kia đi, không ngờ vì một ly Bloody Mary mà anh lại nhường cô ta đi, nghĩ vậy trong lòng cô ta hơi khó chịu, liếc mắt nhìn anh.
Tuy nhiên, Giang Tiếu Thần chỉ cười nhẹ rồi đứng dậy tiến về phía một nhóm người, không hiếu sao lại đứng sau lưng một cô gái.
“Uống một ly! uống một ly đi!”
Lúc này, nơi cô gái kia ngồi có một nhóm thanh niên nam nữ đang cổ vũ, ai cũng rót rượu mời cô ta, nhưng cô ta có vẻ nhút nhát, không biết phải làm sao.
“Tinh Tinh à, cậu chủ Huy tự tay rót rượu mời
cô đấy, cô không nể mặt sao?”
“Đúng đấy, bao nhiêu cô gái ở đây mà cậu chủ Huy chỉ rót rượu cho mỗi cô thôi đó.”
“Tôi…”
Khuôn mặt ngọt ngào của cô gái đã ửng hồng do say rượu, rõ ràng đêm nay cô ta đã uổng nhiều rồi. Cô ta do dự nhìn bạn bè xung quanh, rồi nhìn người đàn ông đang mỉm cười bên cạnh, cuối cùng vẫn nhận lấy ly rượu đỏ từ tay anh ta.
“Đúng rồi, phải thế chứ!”
“Nào, uống cùng cậu chủ Huy một ly!”
“Tinh Tinh à, trước giờ mời em đi choi em đều bận, lần này em đi chơi thì phải chơi vui vẻ nhé, anh sẽ uống cạn ly này, em thì tùy ý.”
Nói rồi anh ta uống cạn ly rượu đỏ, sau đó tất cả mọi ánh nhìn đổ dồn vào cô gái, cuối cùng không còn cách nào cô ta cầm chặt ly rượu từ từ đưa lên miệng.
Nhưng ngay khi cô ta sắp uống, đột nhiên phía sau có một đôi tay vươn tới, nắm chặt lấy bàn tay thon mảnh đẹp đẽ của cô ta.