NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Trở thành vô địch thái tử - Chương 27 Thập đại hoa lâu

  1. Home
  2. Xuyên không: Trở thành vô địch thái tử
  3. Chương 27 Thập đại hoa lâu
Prev
Next

Chương 27: Thập đại hoa lâu
Bên ngoài Yến Xuân Lâu.
Chu Tranh đứng chắp tay sau lưng, nửa khuôn mặt đeo một chiếc mặt nạ tinh xảo, vẻ mặt bình tĩnh.
Trên mặt của Phúc Bá đứng bên cạnh lại có chút run rây, trông khá mất tự nhiên.
“Điện hạ, nếu bị Thánh thượng biết được, e là sẽ bị quở trách.”
Dòng người xung quanh nối liền không dứt, rất náo nhiệt, nhưng Phúc Bá chẳng những không có chút hưng phấn nào mà trong lòng thậm chí còn thấy lo lắng, muốn kéo Chu Tranh rời khỏi đây.
“Phúc Bá, đã nói ở bên ngoài phải gọi ta là Thiếu gia rồi mà.”
“Hơn nữa, đã đến đây rồi, nếu không vào xem thử có phải là lãng phí không?”
Khuôn mặt chu Tranh từ từ nổi lên sự phấn khích.
Ban đầu hắn không có chút hứng thú nào với Yến Xuân Lâu, nhưng khi thực sự đứng trước cửa, sự tò mò trong lòng lại không kiềm chế được.
Yến Xuân Lâu được xưng là một trong thập đại thanh lâu của Vương triều Đại Chu!
Nơi đây được rat nhiều văn nhân nhà thơ tung hô, cũng là nơi thường trú của các quan lại quyền quý.
Người bình thường không dễ dàng đặt chân đến Yến Xuân Lâu.
Chưa kể có người sẵn sàng chi hàng ngàn lượng chỉ đế giành được nụ cười của mỹ nhân, còn những người không xuất thân từ danh môn thì đến cửa cũng không vào được.
Tất nhiên, có vô sổ thư sinh nghèo, tình nguyện bớt ăn bớt mặc mấy năm chỉ để có thể vào Yến Xuân Lâu, ngắm nhìn vẻ đẹp của giai nhân để sau này còn khoe khoang.
Đối với Yến Xuân Lâu, không chỉ nằm trong khu vực trung tâm phồn hoa nhất Đế Đô mà bên ngoài trang trí cũng hết sức tráng lệ, khí thế bất phàm!
Đứng ở đây, không có oanh oanh yến yến mời chào, có thể cảm nhận sự điêu khắc tinh xảo của ngọc bích và dục vọng mơ hồ!
Ngay cả không khí xung quanh cũng tràn ngập hương thơm của nữ tử thấm sâu vào tim gan khiến nam nhân phải dừng chân, nán lại mà không nỡ rời đi.
“Phúc Bá, hôm nay ta ăn mặc thế này, ai có thể nhận ra bốn công tử?”
“Đi thôi, bổn công tử dẫn ngươi đi mở mang tầm mắt.”
“Ngày hội hoa khôi hàng năm của Yến Xuân Lâu, nhiều nam nhân muốn tham gia nhưng không có cơ hội đấy.”
Thấy vẻ mặt miễn cưỡng của Phúc Bá, Chu Tranh khẽ nói rồi lập tức bước về phía Yến Xuân Lâu.
Thấy vậy, Phúc Bá chỉ đành thở dài.
“Chậc chậc, lại thêm một vị thiếu gia giàu có nữa vào.”
“Không sai, hôm nay nếu ai muốn vào Yến Xuân Lâu, một người sẽ cần ba mươi lượng bạc làm phí vào cửa. Còn đeo mặt nạ không lộ mặt thật thì cần một trăm lượng bạc!”
“Hừ, lý do khiến Yến Xuân Lâu nổi tiếng xa gần là do tất cả nữ tử trong đó đều là những mỹ nữ tìm trong trăm người mới chọn được một, mang mặt nạ để vào cũng là một nét đặc trưng.”
“Không sai, quan to hiển hách, đã muốn thanh danh lại muổn ngủ với mỹ nữ thì mặt nạ này là một lựa chọn không tệ.”
“Hơn nữa, hôm nay là ngày khai bao của hoa khôi Yến Xuân Lâu, mức độ huyền bí đó, sao có thể đế chúng ta nhìn thấy?”
Sau khi bóng dáng Chu Tranh và Phúc Bá
bước vào Yến Xuân Lâu, rất nhiều nam nhân vây quanh đêu tỏ ra ghen tị.
Dù sao thì ba mươi lượng bạc cũng đủ cho một gia dinh bình thường tiêu dùng từ hai đến ba tháng.
Về phần trăm lượng bạc, có nhiều người cả đời chưa từng thấy qua nhiều tài phú như vậy.
Nhưng đây chỉ là vé vào cửa của Yến Xuân Lâu hôm nay mà thôi!
Chu Tranh đứng thẳng lưng, ngẩng đầu bước vào cửa.
Chỉ là bước qua một cánh cửa, lại có cảm giác như rơi vào một thế giới khác.
Bên trong có rất nhiều thứ xa xỉ, mỗi hoa văn chạm khắc đều được chế tác tinh xảo.
Khung cảnh xung quanh tráng lệ, nhiều nơi thậm chí còn được dát vàng, ngay cả những tấm thảm cũng được dệt thủ công bằng chỉ vàng, quả thực chính là sống xa hoa phung phí, vô cùng xa xỉ!
Cho dù Chu Tranh đã chuẩn bị tốt, nhưng khi đứng ở nơi này, hắn vẫn cảm thấy mình như kẻ thua cuộc khi vào thành.
Về phần Phúc Bá, ông sững sờ tại chỗ, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Chỉ có không nghĩ ra chứ không có gì không
thể làm được.
Bên trong toàn bộ Yến Xuân Lâu có ba tầng.
Mặc dù phí vào cửa tưong đối đắt đỏ, nhưng sảnh tầng một vẫn đầy khách.
Những người này không ai không có vẻ mặt hứng khởi, phấn khích, tất nhiên cũng có những người coi tiền như rác, tiêu tiền như nước.
Chu Tranh chỉ liếc nhìn bọn họ, sau đó đưa mắt nhìn về phía tầng hai!
Tầng hai yên tĩnh hơn tầng một rất nhiều nhưng lại càng bắt mắt hơn.
Rèm bằng hạt châu buông xuống, bình phong bằng gỗ cấm lai, bàn ghế làm bằng vàng ròng, thật sống động!
Những người ngồi phía trên đều giống Chu Tranh, đeo mặt nạ, không lộ ra mặt thậtl
Dù vậy, cũng có thế mơ hồ nhận ra những người ở tầng hai có khí thế không tầm thường, chắc là quan to hiển hách chân chính.
“Nhưng chỉ mỗi việc ngồi trên tầng hai đã tốn năm trăm lượng bạc, thật là đau lòng.”
“Cung Đàn làm người ngay thẳng, nhưng xem ra làm quan cũng không thanh liêm.”
Chu Tranh là Thái tử, bổng lộc một tháng cũng chỉ có ba trăm lượng.
Điều này tương đương với việc Chu Tranh không ăn không uống trong hai tháng mới vào đó được, nếu không phải dùng tiền của Cung Đàn, hắn sẽ không sẵn lòng tiêu số tiền oan uống này.
Dù sao thì có rất nhiều cách đế thể hiện.
Theo quan điếm của chu Tranh, ném tiền không phải là phương pháp hiệu quả nhất.
Cuối cùng, ánh mắt của Chu Tranh nhìn lên tầng ba.
Tầng ba được bao quanh bởi năm phòng bao khác nhau, từ bên dưới không thể nhìn thấy bên trong có gì.
Nhưng mà, Yến Xuân Lâu được xây dựng trên một khu tấc đất tấc vàng như vậy mà chỉ có năm phòng bao trên tầng ba.
Chỉ riêng điều này thôi, người ta có thế tưởng tượng đến loại người nào có thế ngồi trong đó?!
Quan viên nhất phấm?
Hay là Tướng quân vương hầu?
Chu Tranh không biết.
“Công tử, xin mời đi theo ta.”
Ngay khi Chu Tranh đang nhìn xung quanh, tiếng nói như chim vàng oanh lặng lẽ vang lên.
Chỉ thấy một cái bóng tuyệt đẹp xuất hiện
trong tầm mắt.
Da trắng nõn nà, tay mịn màng, nét ngọc mày ngài, vẻ đẹp tuyệt mỹ đến từng chi tiết!
Nữ tử này mặc váy lụa màu hồng nhạt thêu hoa, mái tóc đen được búi lên bằng trâm cài khắc hoa văn, không hề có cảm giác thấp kém, ngược lại phong thái yểu điệu, nhìn mãi không chán!
Nếu không phải Chu Tranh biết Yến Xuân Lâu là thập đại hoa lâu thì e rằng hắn đã nghĩ nữ tử trước mắt này chính là mỹ nữ nhà lành nào đó.
“Có vẻ như đồng ý với Cung Đàn quả thực là một lựa chọn tốt.”
Chỉ điều này thôi đã khiến Chu Tranh cảm thấy vui vẻ.
Dù sao đây chưa phải là hoa khôi, nhưng với vẻ đẹp như vậy, không biết khi hoa khôi thật xuất hiện sẽ kinh diễm đến mức nào!
Nghĩ đến đây, sự mong đợi trong nội tâm của Chu Tranh càng trở nên mạnh mẽ hon.
“Đây có phải là lần đầu tiên công tử đến Yến Xuân Lâu của chúng tôi không?”
“Nhưng hôm nay công tử rất may mắn.”
Nữ tử dường như đã biết sẽ có người đến, chỉ cần nhìn một cái đã dẫn hắn đi về hướng tầng hai.
“May mắn?”
“Là ý gì?”
Chu Tranh không phủ nhận đây là lần đầu tiên hân vào hoa lâu, dù sao, những thứ đòi hỏi kinh nghiệm như thế này thì không thể làm giả được.
Chưa kể nguyên chủ là một kẻ ngổc, ngay cả bản thân Chu Tranh cũng chưa từng bước vào những noi kỹ nữ này.
“Hôm nay là ngày khai bao của hoa khôi chúng tôi, công tử thật biết chọn thời điểm.”
Nữ tử che miệng mỉm cười, đôi mắt ngấn nước, giống như quyến rũ, câu mất hồn phách người khác.
Đặc biệt là khi dẫn Chu Tranh lên lầu, đôi chân lắc lư vặn vẹo phần hông, làm nổi bật sự săn chắc và tròn trịa khiến người ta phải có những ý nghĩ kỳ lạ!
“Mẹ kiếp, ở hoa lâu còn giả bộ thanh thuần cái gì!”
Nghĩ đến đây, chu Tranh nhếch môi, nhìn thẳng vào nữ tử, nhìn thẳng vào mông nữ tử này, dù sao hắn cũng tiêu tiền rồi, không nhìn thì hơi phí!
“Người đó là ai vậy?”
“Lại có thể khiến Lam tiên tử đích thân dẫn
đường!”
“Xem ra địa vị không tầm thường đâu.”
Rất nhiều nam nhân ở tầng một hơi nheo mắt lại, sau đó nhìn nhau, trong mắt bọn họ đêu xen lẫn ý hàm xúc khác nhau.
Ngoài hoa khôi trong Yến Xuân Lâu thì vẫn còn Thất Đại tiên tử, tất cả đều là những mỹ nữ tuyệt thế, ngàn dặm mới tìm được một người!
Rất nhiều quý tộc vì muốn chiếm được sự ưu ái của Thất Đại tiên tử, đã không ngần ngại ném hàng ngàn lượng vàng!
Nhưng cho dù làm vậy cũng khó có được sự ưu ái của Thất Đại tiên tử!
Chứ đừng nói chi là khiến Thất Đại tiên tử đích thân dẫn đường.
“Xem ra hôm nay hoa khôi mở bao, chúng ta chỉ có thế là khán giả thôi.”
Khá nhiều người cau mày, sau đó thở dài rồi lắc đầu.
“Hừ, có thế trở thành khán giả cũng không tệ.”
“Dù gì trong ngày thường chúng ta muốn gặp hoa khôi cũng không phải chuyện dễ dàng gì-”
“Vả lại, đừng nói là hoa khôi, cho dù chúng ta
tiêu hết tài sản của mình cũng không thể có được
Thất Đại tiên tử nữa.”
Một tráng hán cười giễu cợt, mọi người cũng khônq nói qì nữa.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 27 Thập đại hoa lâu"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite
Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite
Tháng 6 16, 2022
Vương gia vô dụng lột xác
Xuyên không: Vương gia vô dụng lột xác
Tháng 3 22, 2024
hãy gọi ta là quỷ sai đại nhân
Hãy Gọi Ta Là Quỷ Sai Đại Nhân
Tháng 12 14, 2023
co-dau-nho-co-doi-mat-quy-on-lac-yen-full
Cô Dâu Nhỏ Có Đôi Mắt Quỷ – Ôn Lạc Yên (Full)
Tháng 10 26, 2021
Tags:
#Phấn đấu, #Trùng sinh, #Xuyên không
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com