NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Ăn mày tu tiên - Chương 88 Cảm ơn em trai, ngoan quá

  1. Home
  2. Ăn mày tu tiên
  3. Chương 88 Cảm ơn em trai, ngoan quá
Prev
Next

Vì tò mò nên cậu đã bấm vào để kiểm tra, không ngờ, người ở bên trong bức ảnh lại chính ông chú mà cậu đã gặp vào hôm nay.

Hơn nữa khi nhìn vào phần giới thiệu, cậu thấy được, ông ta cũng chính là đạo diễn của chương trình tạp kỹ này.

Lướt xuống dưới, cậu bỗng nhiên chú ý đến tấm hình của một đám minh tinh.

Trong số họ, có một vài người mà Tiểu Kha đã thấy qua trong bữa tiệc sinh nhật.

Một người là nam thần quốc dân, Quý Lạc Xuyên có 40 triệu fan trên Weibo.

Một người khác là Hạ Thiên Ca, một trong bốn tiểu hoa đán có 31 triệu fan Weibo.

Còn những minh tinh khác, Tiểu Kha cũng không nhận ra họ, có một điểm giống nhau đó chính là trong bức ảnh tuyên truyền này, bên cạnh mỗi một minh tinh, đều có một người bạn nhỏ đứng bên cạnh.

Cậu hào hứng lướt xuống, cố gắng tìm kiếm ảnh chụp của chị gái và mình.

Nhưng cho đến khi cậu lướt xuống tận dưới cùng thì cũng không nhìn thấy bức ảnh tuyên truyền của mình và chị gái.

Chỉ trong chốc lát, trong đầu cậu hiện lên vô số dấu chấm hỏi.

Tại sao lại xảy ra chuyện này?

Khi nhấp vào phần bình luận, Tiểu Kha nhìn vào những bình luận được cư dân mạng đăng tải.

"A a a, Quý anh yêu và em trai sắp quay chương trình tạp kỹ mới, ủng hộ ủng hộ!"

"Anh Thiên của nhà chúng ta cũng tới, mau đẩy tôi lên đi."

"Da trắng, tướng mạo xinh đẹp, chân dài, đó chính là Bạch nữ thần của nhà ta, fan Bạch gia mau tới đẩy tôi lên đi!"

"Tinh Hà trên bầu trời đang dịch chuyển, Cố Tinh Hà, fan của Cố gia tới rồi!"

"Haizz ~"

Tiểu Kha thất vọng thở dài.

Vương Nhạc Nhạc nhận thấy sự khác thường của em trai, cô ấy tò mò dò hỏi.

"Sao vậy em trai, đang buồn sao?"

Cậu lắc đầu, ngẩng đầu nhìn về phía chị nằm ở phía xa.

Adv

Lúc này đây, cậu rất muốn chạy đến đó và hỏi chị gái là tại sao lại không có ảnh của cậu.

Tiểu Hắc ngáp một cái rồi lại nằm xuống tiếp tục ngủ.

Vương Nhạc Hạo và Trần Tuệ liếc mắt nhìn nhau, sau đó họ thì thầm nói chuyện.

"Vợ à, em nói xem có phải là con trai không muốn tham gia huấn luyện hay không?"

"Cũng có thể, nếu không… Tại sao thằng bé lại để cho con nhóc năm tự mình huấn luyện chứ?"

"Em như thế này chẳng phải là đang thiên vị sao?"

"Em thiên vị đấy, anh muốn chuyển ra ngoài ngủ rồi đúng không?"

"Thực xin lỗi vợ, anh sai rồi.."

Tiểu Kha khinh thường nhìn cha mình, cậu nghe rõ mồn một cuộc nói chuyện vừa rồi của họ.

Quả nhiên, mẹ mới chính là lão đại trong nhà, cha quá kém cỏi n

Vương Nhạc Nhạc đang ngồi ngay ngắn ở một bên đột nhiên lên tiếng.

"Em trai, em có thể cho mọi người thấy năng lực người tu tiên của mình không?"

Cô ấy vừa dứt lời, hai vợ chồng Vương Nhạc Hạo cũng di chuyển ánh mắt về phía bên này, họ cũng rất tò mò và muốn biết được rốt cuộc thì con trai mình có siêu năng lực gì.

Tiểu Kha vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của mình rồi nhảy ra khỏi ghế ngồi.

Adv

Cậu đang suy nghĩ về việc phải biểu diễn cái gì cho những thành viên trong nhà xem, cậu chợt nảy ra một ý tưởng.

Dưới ánh mắt chăm chú của ba người họ, cậu chạy đến bên cạnh hồ nước cách đó không xa.

Trong hồ nước, có rất nhiều loại cá vàng đầy đủ màu sắc đang bơi lội, trên mặt nước còn được điểm xuyết bằng một vài lá sen, làm cho hồ nước trông yên tĩnh và thanh bình.

Nhìn thấy Tiểu Kha đứng bên cạnh hồ nước, ba người họ thầm suy đoán cậu sẽ làm cái gì.

Chẳng lẽ cậu đang muốn biểu diễn tiết mục thiếu nhi bơi tự do sao?

Khi Tiểu Kha đã chuẩn bị sẵn sàng, cậu trực tiếp nhảy về phía trước và nhảy xuống hồ nước.

"Con trai!"

Điều này làm cho Vương Nhạc Hạo cảm thấy sợ hãi, ông vội vàng đứng dậy tìm con trai mình.

Nhưng sau khi mọi người thấy rõ bóng dáng trên hồ nước, họ lập tức trở nên sững sờ đứng im tại chỗ.

Một màn xuất hiện của cậu làm cho mọi người cảm thấy rất ngạc nhiên, Tiểu Kha lại nhảy vào mặt nước và đứng vững vàng phía trên mặt nước.

Mặt nước lập tức tựa như mặt đất bằng phẳng.

Trần Tuệ là người ngạc nhiên nhất, bà mở to hai mắt, ngạc nhiên há miệng.

"Con trai… Con có khinh công và có thể nổi trên mặt nước sao?"

Lúc này, Vương Anh cũng ngơ ngác nhìn về phía em trai mình, ngay cả Vương Tâm Như đang học thuộc bài cũng có bộ dạng giống như cô ấy.

Tiểu Kha từ từ đi đến giữa hồ nước, sau đó ngồi xổm xuống rồi mũi chân cậu điểm nhẹ một cái.

Vèo một cái, cậu lập tức nhảy thẳng lên không trung cao hơn mười mét.

Giữa cái hồ nước như có một tảng đá được ném ra, nó lập tức nổi lên những gợn sóng lăn lăn và làm cho những cá con ở xung quanh phân tán.

Giữa không trung, Tiểu Kha giơ tay phải lên và nhanh chóng nắm chặt thành nắm đấm.

"Xích Diễm Cửu Quyền!"

Giọng nói non nớt của cậu quát một tiếng, linh lực ngưng tụ ở nắm đấm và tỏa ra ánh sáng đỏ thẫm.

"Quyền thứ nhất, hỏa quyền!"

Một nắm đấm rực lửa khổng lồ có kích thước vài mét biến hóa khôn lường xuất hiện.

Bùm!

Nắm đấm rực lửa đánh vào giữa hồ nước, những gợn sóng lập tức nổi lên cuồn cuộn, nhiệt độ nóng rực làm bốc hơi một lượng nước lớn.

Ngay sau đó, mặt nước lại trở nên tĩnh lặng, Tiểu Kha cũng đáp xuống mặt nước trở lại.

Hồ nước như thể nước đun sôi, hơi nóng không ngừng bốc lên.

Một số lượng lớn cá vàng ngửa bụng lên nổi trên mặt nước.

Cậu bước tới từng bước một, sương mù vờn quanh làm cho cậu lộ ra mười phần tiên khí.

Một màn này quả thực rất chấn động.

Tất cả những người có mặt ở đây đều ngây ra như phỗng, ngạc nhiên nhìn Tiểu Kha đang đi về phía mình.

Mãi cho đến khi cậu đến gần mọi người, những thành viên trong gia đình mới có phản ứng.

Đây chính là năng lực người tu tiên sao? Thực sự quá lợi hại rồi!

Thấy được biểu cảm khiếp sợ của mọi người, Tiểu Kha không khỏi thầm lẩm bẩm trong lòng.

"Chẳng lẽ mình đã bộc lộ quá nhiều sức mạnh rồi sao?"

"Không thể nào, mình chỉ mới dùng một phần sức mạnh thôi mà?"

Vương Nhạc Hạo gượng gạo cười hai tiếng, ôm con trai và khen ngợi.

ha

"Con trai thực sự rất lợi hại, sắp đuổi kịp cha rồi đấy, ha ha

ון

Trần Tuệ hung hăng véo mạnh vào hông ông một cái.

"Anh hả, có thể mạnh bằng một nửa con trai mình là được

rồi."

Cả nhà cười nói vui vẻ, ai nấy cũng đều nhìn Tiểu Khả một cách cưng chiều.

Cả vàng: Ai có thể lên tiếng cho tôi không…

Một giờ sau.

Vương Anh cầm cuốn sách lên và chọn ngẫu nhiên vài cây để khảo hạch Vương Tâm Như.

Nhưng cô ấy vẫn luôn ấp úng và không có một chút ấn tượng gì về những thứ đó.

Cuối cùng, cô ấy bị phạt chạy hai km.

Chẳng mấy chốc đã đến dự án tiếp theo, hai người một chó đứng xếp hàng ngăn ngắn.

ǎn."

Vương Anh quét mắt nhìn hai người, sau đó thản nhiên nói.

"Điều quan trọng nhất để sinh tồn ở nơi hoang dã là thức

"Sau đó là nơi trú ẩn, ngủ ở nơi hoang dã thực sự rất nguy hiểm đấy.

"Vì vậy nhiệm vụ thứ ba, sử dụng đạo cụ để xây dựng một nơi trú ẩn trong thời gian quy định!"

Cô ấy vỗ vỗ tay, một nhóm lớn người làm khuân đồ đi vào và đặt xuống trước mặt mọi người.

Tất cả những thứ này đều là một vài cành cây, lá cây, côn gỗ và bùn…

Nếu như theo thường ngày thì trong mắt mọi người, đây chỉ là những thứ đồ bỏ đi, nhưng đây lại chính là những vật liệu sẵn có ở nơi hoang dã.

Vương Hân Như tủi thân nhìn về phía chị hai.

Bắt cô ấy phải đụng chạm vào đống bùn dơ bẩn này, cô ấy quả thực khó mà chịu đựng được.

Cô ấy lập tức đưa ra lời kháng nghị.

Sau đó… Kháng nghị không có hiệu quả.

Tiểu Kha tò mò nâng gậy gỗ lên và dựng thành hình một chiếc bè trên bãi đất trống.

Mặc dù cực kỳ không tình nguyện nhưng Vương Tâm Như cũng không còn lựa chọn nào khác, nên đành phải bắt tay vào xây dựng một nơi trú ẩn.

Nửa giờ sau, hai người một chó đã xây dựng và làm xong mọi thứ.

Các thành viên nhà họ Vương cũng trở thành ban giám khảo, họ nhìn vào tác phẩm trên bãi đất trống.

Nơi trú ẩn đầu tiên là một cái tổ hình lều phức tạp do Vương Tâm Như tỉ mỉ chế tạo.

Gậy gỗ dùng làm giá đỡ lều, lá cây được trải bên trong lều làm giường, bên ngoài phủ một lớp bùn để bảo vệ.

Nhìn tổng thể thì cũng không tệ, lầm đầu tiên Vương Anh đưa ra lời khen chọ cô em thứ năm.

Lại nhìn vào nơi trú ẩn thứ hai, đây chính là tác phẩm do Tiểu Kha tỉ mỉ lắp ráp.

Nhìn tổng thể thì nó giông như một cái bè, một số gậy gỗ ghép lại với nhau để làm giường.

Ở phía trên, nó cũng được phủ một lớp bùn và rắc lá cây một ít lá cây để làm một chiếc giường đơn giản.

Điểm hạn chế duy nhất đó chính là nơi trú ẩn này không có tác dụng che nắng che mưa.

Nếu như ngủ trên đó, ngộ nhỡ gặp phải trời mưa thì người đó sẽ bị nước mưa xối cho ướt sũng.

Mặc dù không được tốt nhưng rốt cuộc Vương Anh vẫn khen em trai mình vài câu.

Tiếp tục hướng mắt nhìn sang một bên, mọi người nhìn vào 'tác phẩm mà Tiểu Hắc đã dành ra cả buổi trời để làm.

Đó chính là một cái chuồng chó nhỏ làm được làm từ gậy gỗ và lá nhỏ, nhìn sơ qua thì nó cũng tương tự như một cái tổ chim.

Những thành viên nhà họ Vương ngạc nhiên dò xét Tiểu Hắc, họ không ngờ là nó lại thông minh như vậy.

Vương Nhạc Nhạc không khỏi nghĩ đến những lời em trai đã nói, chẳng lẽ Tiểu Hắc thực sự là đệ tử của em trai cô ấy sao?

Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một con chó tu tiên, vì vậy nó thực sự có linh tính sao?

Buổi huấn luyện kết thúc vào buổi trưa, mọi người cũng cùng nhau trở về biệt thự.

Vừa bước vào cửa, Tiểu Kha đã chạy vào trong phòng lấy ra một cái ngọc bội.

Vương Anh sững sờ nhận lấy miếng ngọc bội mà em trai đưa tới.

Vào lúc miếng ngọc bội chạm vào lòng bàn tay thì cô ấy phát hiện ra, miếng ngọc bội này thế mà lại vô cùng ấm áp, hiển nhiên là một thứ có giá trị rất xa xỉ.

"Cảm ơn em trai, ngoan quá."

Cô ấy nhẹ nhàng vuốt ve đầu của Tiểu Kha, trong lòng tuôn ra một dòng nước ấm áp.

Đó là một sự ấm áp mà cô ấy chưa bao giờ cảm nhận được trên chiến trường.

dì Lam cho người bưng cơm trưa lên, mười mấy món ăn nhanh chóng được bày lên trên bàn.

Trong bữa ăn, Vương Anh liên tục gắp rau bỏ vào bát của em trai.

Chẳng mấy chốc, cái bát nhỏ của cậu đã bị chất đầy.

Ngay cả Vương Nhạc Hạo cũng không khỏi đỡ trán.

Con nhóc thứ hai này, đúng là hành động điên rồ rồi, con trai làm sao có thể ăn hết chỗ này chứ?

Cho dù có yêu thích em trai mình đến mức nào thì cũng không thể biến thằng bé thẳng một con lợn mà cho ăn chứ?

Sau khi ăn xong, mọi người trở về phòng nghỉ ngơi.

Tiểu Kha một mình chạy đến thư phòng, cậu đã tìm được "Kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã" trong số hơn mười mấy cái giá sách.

Sau khi lấy được cuốn sách, cậu chạy nhanh như chớp trở về phòng.

Cậu dành cả buổi trưa để nghiên cứu các kỹ thuật sinh tồn nơi hoang dã.

Không chỉ vậy, cậu còn cố ý tìm xem một vài "Phim tài liệu về sinh tồn nơi hoang dã của Ngưu Gia" trong điện thoại di động.

Mặc dù nó rất nhàm chán nhưng cậu vẫn kiên trì xem hết.

Bên kia, Vương Tâm Như đang nằm thoải mái trên giường, không cần rèn luyện thân thể là điều thoải mái nhất.

Đinh Đinh Đinh

Chiếc điện thoại di động bên cạnh cô ấy reo lên, cô ấy trở mình để trả lời điện thoại.

"Cô Vương, tổ chương trình muốn hỏi là cô có muốn được tham gia huấn luyện sinh tồn ở nơi hoang dã hay không?"

"Chúng tôi sợ rằng các vị khách quý không có kỹ thuật để sinh tồn, đến lúc đó lại chịu không nổi…"

Vương Tâm Như nhíu mày, không vui vẻ gì mà trả lời.

"Không cần, chúng tôi không đi huấn luyện."

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 88 Cảm ơn em trai, ngoan quá"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

lua-chu-tich-ve-lam-chong-1
Lừa Chủ Tịch Về Làm Chồng
Tháng 10 24, 2021
Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày
Tháng 10 29, 2021
thiên địa chí công
Thiên Địa Chí Công
Tháng 1 30, 2024
chong-doc-tai-cu-cuong-hon-toi
Chồng Độc Tài Cứ Cưỡng Hôn Tôi
Tháng 10 25, 2021
Tags:
#Đô thị, #Sảng văn, #Tu luyện
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com