NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Ăn mày tu tiên - Chương 95 Tiểu Hắc đâu

  1. Home
  2. Ăn mày tu tiên
  3. Chương 95 Tiểu Hắc đâu
Prev
Next

Lý Hữu Sơn cười ha ha, không nhịn được ho khan hai tiếng.

"Nhóc con, cháu không biết mình rất nổi tiếng sao?"

“Tiệc sinh nhật của cháu sôi động đến mức ngay cả một ông già như ông cũng nghe nói.”

Tiểu Kha chớp chớp đôi mắt to.

Không ngờ bữa tiệc sinh nhật mà chị gái tổ chức cho mình lại hoành tráng đến thế.

Ngay cả thôn trang hẻo lánh này mà cũng có người biết.

Thảo nào nơi này còn có "Fan mẹ" của mình.

Vương Tâm Như chỉ nhẹ nhàng cười, cũng không có giải thích.

“Tiệc sinh nhật ở Ma Đô" "Nhà họ Vương nhận con”.

Mấy hot search này chắc chắn sẽ có vô số người biết được.

Cũng chỉ có em trai ngốc là không hiểu.

Cả nhóm trò chuyện với trưởng thôn vài câu rồi tiếp tục đi dạo trong thôn.

Giang Nam ở góc tường thò đầu ra xem xét.

Chú ý thấy cậu chủ rời đi, anh ta quay đầu ra hiệu cho hai người kia.

Ba người ăn ý gật đầu, sau đó len lén theo đuôi cậu chủ và mấy người kia.

Ở bên kia.

Bạch Thiển Lam và Bạch Tiểu Phi xách cá gõ cửa nhà hàng xóm.

Không bao lâu sau, một người đàn ông to lớn ra mở cửa.

Ánh mắt ông ta hung hãn đánh giá mấy người, rồi lại liếc nhìn người quay phim.

Nhưng Bạch Thiển Lam còn chưa kịp mở miệng, người đàn ông đã không kiên nhẫn khoát tay nói.

“Các người quay chương trình giải trí thì qua chỗ khác mà quay, đừng tới làm phiền tôi.”

Rầm!

Cánh cửa đóng sầm lại, hai người bị từ chối.

Adv

Giọng nói lớn đó vang vọng trong đầu Bạch Thiển Lam.

Gương mặt cô ta giống như bị tát một cái đau đớn.

Bạch Tiểu Phi túm lấy ống tay áo của cô ta, ấm ức thấp giọng nói.

“Chị à, chúng ta qua bên cạnh thử xem.”

Cứ như vậy, chị em hai người lại gõ cửa căn nhà khác.

Lần này họ đã chờ đợi rất lâu.

Một bà lão tóc bạc phơ mở cửa lớn, bàn tay giơ giữa không trung không ngừng run rẩy.

Nhìn thấy hai người Bạch Thiển Lam, giọng bà ấy khàn khàn hỏi.

“Mấy người… muốn làm gì?”

Dừng một chút, Bạch Thiển Lam nở nụ cười gượng ép.

"Bà à, chúng cháu có thể đến nhà bà ăn một bữa được không?"

Hình như tai bà cụ nghe không rõ nên hỏi lại hai người.

“Cái gì? Cô muốn dùng nhà vệ sinh á?”

Khóe miệng Bạch Thiển Lam giật giật, cất cao giọng nói.

“Bà ơi, cháu có thể đến nhà bà ăn bữa cơm không?”

“Nhà vệ sinh? Cô cứ dùng đi.”

Adv

“Không phải, cháu nói có thể ăn bữa cơm ở chỗ bà hay không!”

“Ăn cơm? Đi vệ sinh thì ăn cơm gì?”

Cảnh này làm cho người quay phim cũng nhịn không được cười ra tiếng.

Bạch Thiển Lam bị chọc giận đến bốc khói, hét lớn.

“Bà à, tôi có thể ăn bữa cơm ở chỗ bà hay không!”

Bà lão tóc bạc nhíu mày, không vui trả lời.

“Cô kêu lớn tiếng như vậy làm gì, tôi cũng không phải người điếc.”

“Bây giờ xin cơm mà tính tình còn nóng nảy như vậy, cô đi mau đi, nhà tôi không có cơm ăn đâu.”

Rầm!

Cửa phòng lại bị đóng lại, Bạch Thiển Lam quả thực sắp tức điên lên.

Mình là một đại minh tinh, không biết có bao nhiêu người muốn mời mình ăn cơm đấy.

Không ngờ lại bị thôn dân của nơi này coi là ăn mày.

Thật là quá sa sút rồi~

Cái này có thể trách mình sao, rõ ràng là ekip chương trình quá chó mà.

Cho phòng mà thậm chí còn không có bếp, đồ ăn cũng hoàn toàn không cho.

Đây là muốn cho mình uống gió tây bắc cho đỡ đói đấy à!

Bạch Tiểu Phi cúi đầu bất bình.

Dù sao vẫn là một đứa trẻ, hai lần thất bại làm cho hốc mắt cậu ta khó chịu đỏ lên.

Nước mắt trong suốt đảo quanh khóe mắt cậu ta, phảng phất một giây sau sẽ trào ra.

Nhìn dáng vẻ này của em trai, thân là chị, Bạch Thiển Lam cũng không đi lên an ủi.

Quay đầu đi, cô ta lạnh lùng nói.

“Khóc cái gì mà khóc, có cái gì mà phải khóc chứ?”

"Em xem Vương Tiểu Kha người ta đi, cậu ta có thể câu được cá, sao em lại không câu được?"

Bạch Thiển Lam không kiên nhẫn quát em trai, bộ mặt có chút dữ tợn.

Nghe thấy chị gái phê bình mình, cậu ta oa một tiếng khóc lớn lên, như thể mình đã chịu quá nhiều oan ức.

Bạch Tiểu Phi khóc không lớn nhưng lại có lực xuyên thấu khiến lỗ tai Bạch Thiển Lam đau nhức.

"Dừng lại, thử khóc lần nữa xem!"

Câu này của cô ta làm cho Bạch Tiểu Phi lập tức ngừng khóc, cậu ta cố gắng hết sức để không khóc thành tiếng.

Nhưng cậu ta vẫn không ngừng nấc cục khóc lóc.

Dưới sự dẫn dắt của Bạch Thiển Lam, hai người tiếp tục thử tìm ở gần đó.

Cuối cùng, ông trời không phụ người có lòng.

Đến nhà một người phụ nữ, cuối cùng hai chị em cũng có được bữa cơm nóng hổi.

Ngay sau đó, các nhóm trở về chỗ ở của mình để nghỉ ngơi.

Thời gian buổi chiều thoáng cái đã qua.

Vào ban đêm, bóng tối nuốt chửng tất cả ánh sáng còn lại.

Có lẽ là ekip làm chương trình áy náy lương tâm.

Đạo diễn Hoa tập hợp tất cả các vị khách tại nhà nghỉ của dân ăn bữa cơm tối.

Ánh sáng lờ mờ chiếu sáng cả căn phòng.

Trên bàn bày hơn chục món ăn đầy màu sắc và thơm ngon.

Bạch Tiểu Phi ăn như hổ đói, làm như đã đói lâu rồi.

Những người còn lại cũng không khá hơn chút nào, lượng cơm ăn rõ ràng đều tăng lên không ít.

Lúc ăn cơm, Vương Tâm Như vẫn ưu nhã như trước.

Hình dáng xinh đẹp đó trông giống như một nàng công chúa du hành từ thế giới cổ tích đến.

Cô ấy gắp thức ăn trên bàn, nhẹ nhàng bỏ vào bát em trai.

Buổi trưa Tiểu Kha đã ăn rất no nên bây giờ không còn cảm giác thèm ăn nữa.

Cậu bé cười híp mắt cầm lấy một quả quýt, tự mình lột vỏ quýt.

“Chị à, ăn quýt đi.”

Mọi người nhìn lại, chỉ thấy một em bé dễ thương đang mỉm cười ngọt ngào.

Bàn tay nhỏ bé cầm quýt đã bóc sẵn đưa cho Vương Tâm Như.

Trong mắt mọi người, cậu bé thật sự quá ngoan quá đáng yêu.

Vương Tâm Như nhận lấy quả quýt nhét vào miệng, trên khuôn mặt thanh tú nở nụ cười.

“Em trai thật ngoan, thưởng cho em một nụ hôn.”

Nói xong, cô ấy nâng khuôn mặt em trai lên hôn một cái.

Hạ Thiên Ca thu hồi ánh mắt nhìn về phía em gái của mình, không khỏi âm thầm thở dài.

Lúc này cô ta lại có chút hâm mộ Vương Tâm Như.

Cố Tinh Hà vỗ nhẹ trán em trai, chỉ vào quả quýt nói.

“Em phải học tập em Tiểu Kha nhiều hơn, phải hiểu chuyện…”

Cố Tinh Hải bĩu môi, bất mãn trả lời.

“Anh cũng không phải là chị gái xinh đẹp, em không cần phải lột vỏ cho anh.”

“Hả? Em trai ngoan, em lặp lại lần nữa xem…”

Sau đó, dưới ánh mắt ép buộc của anh trai, cậu ta cầm lấy quả quýt và bắt đầu lột vỏ.

Dường như đã xảy ra phản ứng dây chuyền, Quý Lạc Xuyên cũng nhìn về phía em trai mình.

Không lâu sau, hai đứa em đã bóc vỏ quýt và đưa cho anh trai.

Hạ Vũ Hà không đợi chị gái mở miệng đã đưa một quả quýt bóc sẵn tới.

Ba người hài lòng khen ngợi em trai và em gái của mình.

Bạch Tiểu Phi cầm lấy quả quýt nhìn về phía chị gái mình.

Khi cậu bé lột vỏ xong đưa cho chị gái, lại chỉ nhận được một tiếng hừ lạnh.

"Chị không thích ăn quýt."

Ăn xong, Bạch Thiển Lam buông đũa xuống, bất mãn nhìn đạo diễn.

"Đạo diễn Hoa, hoàn cảnh sống của tôi và em trai quá kém, có thể đổi nhà khác được không?"

Đạo diễn Hoa cười gượng hai tiếng, bất đắc dĩ buông tay.

“Trận đấu ngày mai, các cô xếp hạng cao là có thể đổi nhà.”

Điều này được quyết định dựa trên thành tích thi đấu.

Bạch Tiểu Phi nhất thời nản lòng, ấm ức bĩu môi.

Tại cây đại thụ cách đó không xa, Giang Nam mặc bộ đồ màu đen đứng trên cành cây.

Anh ta cầm lấy Warwick mate60 phóng to nó lên hàng chục lần để chụp vài bức ảnh.

Sau đó anh ta gửi cho tướng quân.

“Này, Giang Nam, chúng ta có phải nấu cơm cho cậu chủ không?”

Hai bóng người dưới gốc cây khẽ nói:

“Nấu, đương nhiên phải nấu rồi.”

“Chúng ta đem canh gà đưa đến phòng của cậu chủ và cô chủ trước.”

Giang Nam sợ gây ra tiếng động nên cố ý hạ giọng nói.

Ba người phối hợp nhịp nhàng với nhau, nhanh chóng chạy về chỗ ở nấu canh gà…

Cùng lúc đó, Vương Anh ngồi trên chiếc Rolls Royce Phantom nhận được bức ảnh.

Đôi mày vốn đã nhăn nhó cả ngày của cô ấy rốt cuộc cũng giãn ra.

Hiệu suất làm việc của ba người Giang Nam quá thấp, cô ấy đã mất hết kiên nhẫn chờ đợi.

Trang viên nhà họ Vương.

Sau một ngày mệt nhọc, Vương Tư Kỳ mở cửa ra và mệt mỏi dụi mắt.

Gần đây tập đoàn Vương thị đã chính thức phát động cuộc chiến kinh doanh với Cao thị.

Là tổng giám đốc nên cô ấy chịu áp lực lớn nhất.

May mắn thay, tập đoàn Vương thị có ưu thế hơn.

Hiện giờ cô ấy đã thu mua 8% cổ phần của tập đoàn Cao thị.

Chắc là không lâu nữa, người nhà họ Cao sẽ phải đến khóc lóc cầu xin mình thu tay lại.

Quét mắt nhìn khắp đại sảnh một vòng, cô ấy không tìm thấy bóng dáng của cha mẹ và chị hai cùng em tám ở đâu.

Cô ấy nghi hoặc đi vào đại sảnh, dò hỏi dì Lam đang bận rộn.

“Dì Lam, cha cháu không xuống lầu sao?”

Nghe vậy, dì Lam xoay người cung kính trả lời.

“Cô chủ, ông bà chủ đã rời nhà nửa ngày rồi.”

Vương Tư Kỳ kinh ngạc nhướng mày hỏi.

“Vậy chị hai của tôi thì sao?”

dì Lam tiếp tục trả lời.

“Hai giờ trước cô hai cũng rời nhà ra ngoài.”

“Thế em tám ở đâu?”

“Cô tám cũng rời khỏi trang viên một giờ trước.”

!!!

Điều này làm cho Vương Tư Kỳ không hiểu ra sao, tại sao mọi người lại rời đi?

Cô ấy nhìn xung quanh đại sảnh một vòng, sau đó nghi hoặc nhìn về phía chuồng chó.

“Tiểu Hắc đâu?”

“Thưa cô chủ, Tiểu Hắc… cũng bị cô tám mang đi rồi.”

???

Chuyện này, toàn bộ nhà họ Vương chỉ còn lại mình mình sao?

Hình như nghĩ ra điều gì đó, cô ấy dừng một chút, ngạc nhiên hỏi.

“Có phải bọn họ đi tìm cậu chủ đúng không?”

dì Lam gật đầu, cười ha hả nói "Vâng".

Vương Tư Kỳ hoàn toàn không nói nên lời.

Cả gia đình đều nóng vội đến vậy sao?

Thừa dịp cô ấy không ở nhà, tất cả đều bí mật chạy đến chỗ em trai.

Cũng không báo trước, để mình đi cùng…

Cô ấy lấy điện thoại di động ra và hỏi vị trí của em tám, sau đó dặn dò người giúp việc.

“Chuẩn bị xe đi, tôi cũng muốn ra ngoài!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 95 Tiểu Hắc đâu"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Đỉnh cấp tông sư (2)
Đỉnh Cấp Tông Sư (Full)
Tháng 12 2, 2024
bìa truyện nhayho.com (3)
Thiên Tôn Bất Bại (Full)
Tháng 2 9, 2022
hãy gọi ta là quỷ sai đại nhân
Hãy Gọi Ta Là Quỷ Sai Đại Nhân
Tháng 12 14, 2023
xuyên không: trở thành người mạnh nhất
Xuyên Không: Trở Thành Người Mạnh Nhất!
Tháng 1 2, 2024
Tags:
#Đô thị, #Sảng văn, #Tu luyện
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com