Bà đây dùng HP đè bẹp giới tu chân! - Chương 191
“Tuy rằng muội là muội muội của ta, lại cũng là con một tay ta nuôi lớn. Nhưng ta phụ trách trông trứng nhiều năm trong tộc cũng chưa từng gặp đứa bé nào thông minh linh hoạt, khiến người ta yêu thích, lại khó nuôi sống như muội.”
Nói xong những lời cuối cùng này, Ngôn Vũ phát ra một tiếng thở dài buồn bã, như tự an ủi bản thân.
“Lạc Nguyệt, tỷ lại làm thế nào mới có thể nuôi muội lớn lên bình an. Tỷ tỷ phải làm sao đây?”
Nhưng Ngôn Vũ cũng thu nước mắt, không khóc nữa.
Nhưng cơn khóc lại truyền tới trong mắt Ngôn Lạc Nguyệt, khiến nước mắt rơi lã chã.
“Yên tâm đi Vũ tỷ, muội không sao đâu. Thật sự muội không sao mà… Từ nay về sau muội sẽ không sao đâu.”
Mãi tới sáng hôm sau, khi Ngôn Lạc Nguyệt đi học, tiện đường đi tới văn phòng Giang Đinh Bạch báo cáo mới biết tại sao hôm qua Ngôn Vũ lại lo lắng như vậy.
“Có tin tức truyền tới, nói rằng một con Thiên Diện Ma lẩn vào đầm Vân Ninh.”
Giang Đinh Bạch cúi xuống nhìn Ngôn Lạc Nguyệt, thấy cô bừng tỉnh hiểu ra: “À, chắc con biết Thiên Diện Ma là gì rồi!”
Dù sao bộ thẻ bài phổ cập cơ sở về ma vật, Ma vật sát kia là do Ngôn Lạc Nguyệt dốc sức luyện chế.
Đúng vậy, Ngôn Lạc Nguyệt hiểu rõ.
Thời điểm cô nghe tới cái tên Thiên Diện Ma này là hiểu ra ngay lập tức.
Đây là ma vật cực kỳ giỏi huyễn hình, có thể cao hay lùn, béo hay gầy, xấu hay đẹp, thiên biến vạn hóa, khó lòng phòng bị.
Thủ đoạn giết người thường dùng nhất của nó chính là biến hóa thành thân nhân bằng hữu của người khác, dẫn dắt người đó rời đi một mình.
Sau đó nó thừa lúc người ta không đề phòng, một trảo móc tim ra ăn.
Cho nên tu sĩ bỏ mạng trong tay Thiên Diện Ma thường chết một đôi.
Nếu hai ngày nay Ngôn Lạc Nguyệt chỉ mất tích một mình thì có lẽ Ngôn Vũ không hoảng đến vậy.
Nhưng Ngôn Lạc Nguyệt lại cùng mất tích với Thẩm Tịnh Huyền. Điều này khiến người ta phải hoài nghi các nàng gặp phải Thiên Diện Ma.
Sự thật chứng minh, con Thiên Diện Ma chưa biết tung tích kia không làm gì hai người bọn họ cả.
Nhưng lần trải qua sinh thái Ma giới này của hai người cũng không tốt đẹp gì.
Sau khi bổ túc cho Ngôn Lạc Nguyệt lời đồn mới, Giang Đinh Bạch mới thản nhiên giục Ngôn Lạc Nguyệt về đi học.
Đương nhiên, trước khi Ngôn Lạc Nguyệt rời đi, hắn là tiên sinh của Ngôn Lạc Nguyệt nên vẫn đầy mong ước tặng cho Ngôn Lạc Nguyệt một con Tì Hưu đan bằng cỏ, buộc lên vạt áo trừ tà.
Ngôn Lạc Nguyệt: “…”
Ngôn Lạc Nguyệt muốn nói lại thôi.
Nếu không phải chính miệng Giang Đinh Bạch nói đó là một con Tì Hưu, cô còn tưởng Giang Đinh Bạch bện Chung Quỳ.
Giờ phút này, Ngôn Lạc Nguyệt rất muốn nói với Giang Đinh Bạch: Tiên sinh, ngài tỉnh táo lại đi!
Nên biết Giang Đinh Bạch học mất một năm mới biết bện chó, lại tốn hai năm học bện mèo.
Hiện giờ thoáng cái đã nhảy lên đến tác phẩm yêu cầu cao như Tì Hưu, có phải tiên sinh ngài cảm thấy ngài hơi ảo tưởng không?
Giờ phút này, cuối cùng Ngôn Lạc Nguyệt đã hiểu thật sâu Vu Mãn Sương.
Tinh thần cô vượt qua thời gian và không gian, đạt thành đồng bộ kinh người với bé rắn ở một sự kiện.
Đó là… Cắn đầu lưỡi thật sự là văn minh tốt.
Ít nhất hiện tại, Ngôn Lạc Nguyệt cắn đầu lưỡi, nuốt hết đánh giá đã lên tới cổ họng mình xuống thẳng bụng.
Suýt nữa cô đã hỏi Giang Đinh Bạch: Tiên sinh, đời trước ngài phạm tội gì lớn, cho nên đời này phải đợi tới khi chó liếm mặt xong, gà mổ hết thóc, lửa đốt chảy khóa thì kỹ thuật bện cỏ mới có thể tiến bộ một bước sao?
…
Sau khi trở lại phòng học, tiết đầu tiên là của Phùng Tiểu Viên.
Từ lần trước phát hiện thiếu chủ nhân nhà họ Lỗ nuôi dưỡng Dị mẫu ma, trường học thường có khóa học phổ cập kiến thức về ma vật.
Phùng Tiểu Viên là người phụ trách chủ yếu chương trình học này. Nội dung chương trình bình thường căn cứ vào những chuyện đang hot để giảng.
Ví dụ như lần này nội dung nàng giảng chính là về Thiên Diện Ma.
Theo lời kể của Phùng Tiểu Viên, sở dĩ Thiên Diện Ma đáng sợ như vậy là bởi ma khí trên người chúng cực nhạt.
Một khi Thiên Diện Ma hóa thành hình người, trừ phi là tu sĩ Hóa Thần trở lên tra xét bằng thần thức, bằng không người thường rất khó phân biệt được chúng với người thật.
May mà thiên tính của chủng tộc Thiên Diện Ma nóng nảy, ngụy trang chỉ để săn mồi, sau khi đạt mục đích thường rời đi ngay.
Nếu không, với khả năng lẩn vào đám người, giả mạo người khác của chúng thì còn có thể gây ra biết bao sóng to gió lớn nữa.
Tuy thế, một tồn tại có thể hóa thân tùy ý thành bản thân, bạn bè bên cạnh, cha mẹ thân mật, người yêu thương nhất vẫn luôn khiến người ta sợ hãi.
Giống như một lưỡi đao sắc bén treo trên cao, không biết lúc nào sẽ rơi xuống.
“Nhưng cũng không phải tu sĩ dưới Hóa Thần hoàn toàn không có biện pháp đề phòng Thiên Diện Ma.”
Giọng Phùng Tiểu Viên thay đổi, gập đốt ngón tay gõ gõ phiến đá sau lưng.
Nghe nói xong đặc điểm của Thiên Diện Ma, các học sinh trong lớp đang lo lắng.
Phùng Tiểu Viên lại đánh tiếng, khiến tinh thần mọi người phấn chấn, ánh mắt nhìn nàng trông mong.