Bà đây dùng HP đè bẹp giới tu chân! - Chương 198
Ngôn Can và Tang Kích đứng dậy, đồng thanh nói: “Muội muội, luyện thứ này là điềm gở đấy!”
Từ các linh kiện trong lò, Ngôn Lạc Nguyệt ngồi dưới đất, bắt đầu lắp đặt lần lượt.
Tay nhỏ của Ngôn Lạc Nguyệt lắp ráp linh kiện rất nhanh, đồng thời cũng không quên giải thích với hai ông anh.
“Muội muốn tách hoàn toàn hai thân phận Ngôn Tất Tín và Hình Nhất Quả ra.”
Sư huynh Ngôn Tất Tín đương nhiên là luyện khí sư áo đen thần bí, tính cách cẩn thận, cực kỳ yêu quý sinh mạng.
Sư muội Hình Nhất Quả có thể liên hệ với cô bé Quy tộc Ngôn Lạc Nguyệt.
Còn về boss sư phụ thần bí… Ừ, trong khoảng thời gian ngắn, Ngôn Lạc Nguyệt còn chưa có kế hoạch khoác bộ áo này lên sân khấu.
Mặc dù tới bây giờ còn chưa có ai hoài nghi sư môn ba người đều là do một người giả trang, nhưng Ngôn Lạc Nguyệt cần thiết phòng ngừa từ khi tai nạn chưa xảy ra, ngăn cản loại phỏng đoán này xuất hiện.
Cơ hội lên sân khấu của “sư phụ” cũng không có, hoàn toàn chỉ là tấm da hổ sau lưng, không cần xen vào.
Còn “sư huynh” và “sư muội” cần xuất hiện cùng một lần trước mặt nhiều người, mới có thể phá hủy hoàn toàn khả năng xuất hiện lối suy nghĩ nguy hiểm kia.
Ngay từ đầu, Ngôn Lạc Nguyệt đã nghĩ có nên nhờ người khác diễn vai Ngôn Tất Tín không.
Dù sao thì ngay cả mặt Ngôn Tất Tín cũng chưa từng lộ ra bao giờ, dễ giả trang nhất.
Nhưng sự thật chứng minh, khí chất sợ hãi, ảo tưởng người bị hại của luyện khí sư áo đen là do Ngôn Lạc Nguyệt trải qua bốn năm rèn luyện mới thành.
Cô cũng từng thử cho Ngôn Can, Tang Kích, Thẩm Tịnh Huyền đi giầy tăng độ cao, mặc áo bào đen, nhìn thấy nào cũng thấy có vẻ không ổn.
Nói cách khác, sau khi choàng áo lên, không thấy được khuôn mặt dưới bóng áo choàng, nhận ra thuần túy đều ở khí chất.
Ngôn Can dưới áo choàng giống như một con husky cuối cùng cũng chờ được thương nhân tới.
Tang Kích còn đỡ hơn, giống như cái gối bị băm nhỏ, sau đó còn nhét dưới sofa chờ mục.
Về Thẩm Tịnh Huyền… Nàng có thể bỏ qua địa điểm hẹn gặp, lạc đường luôn tới phủ Hoa Cẩm.
Trừ phi là mắt người quen bị mù, nếu không đại sư lần trước gặp mặt còn tốt vậy, bỗng nhiên như biến thành người khác, ai mà không nhận ra chứ?!
Kế hoạch thay người của Ngôn Lạc Nguyệt đã bị gạch bỏ.
Vậy chỉ còn lựa chọn thứ hai, Ngôn Lạc Nguyệt cần sáng tạo ra một sư muội Ngôn Lạc Nguyệt mới.
Ngẫm lại cẩn thận, phương pháp này không ngờ lại có khả năng.
Dù sao hai sư huynh, muội đồng thời lộ mặt, mọi người sẽ chú ý tới luyện khí sư thần bí giàu có hơn, không phải cô bé còn chưa nổi tiếng.
Nói cách khác, sư muội cùng lên sân khấu với Ngôn Tất Tín này chỉ là vật trang trí mà thôi.
Nếu đã là vật trang trí, Ngôn Lạc Nguyệt luyện chế một cái là được!
Ngôn Lạc Nguyệt cười thản nhiên: “Có câu nói rất hay, “trên đời này không có chuyện gì không thể giải quyết bằng Luyện khí. Nếu có thì luyện thêm lần nữa.” “
“Thật không?” Tang Kích đưa ra nghi vấn rất đúng lúc. “Ngay cả như việc ta muốn Giang tiên sinh lộ anh sùng bái với ta cũng có thể giải quyết bằng Luyện khí sao?”
Ngôn Lạc Nguyệt: “…”
Bỏ qua mấy lời ngớ ngẩn này, Ngôn Lạc Nguyệt lộ vẻ tươi cười hiền hòa.
“Kích ca, hiện giờ lại nói cho huynh nghe câu thứ hai. Đó là, chẳng may gặp được vấn đề Luyện khí không giải quyết được, chúng ta có thể luyện luôn cái người đưa ra vấn đề.”
Tang Kích: “…”
Tang Kích yên tĩnh rồi, Ngôn Lạc Nguyệt đã giải quyết xong vấn đề của hắn.
Ngôn Lạc Nguyệt thầm tính toán lại kế hoạch cùng xuất hiện của Ngôn Tất Tín và Hình Tất Quả, cảm thấy toàn bộ quá trình đều rất mượt mà.
Trong quá trình có thể xuất hiện lỗ hổng, Ngôn Lạc Nguyệt sẽ dùng kỹ thuật để bổ sung.
Đây là nguyên nhân Ngôn Lạc Nguyệt lại kéo từ lò luyện ra một phiên bản của mình.
Con rối được Ngôn Lạc Nguyệt luyện chế, lắp ráp, cuối cùng thành hình này có chiều cao bằng cô, gương mặt của cô (nhìn kỹ sẽ nhận ra), hơi thở gần giống cô, còn cả một trăm câu nói thường dùng được Ngôn Lạc Nguyệt chuẩn bị sẵn từ trước.
Chỉ cần cho nó đội một tầng khăn che mặt mỏng, phủ thêm tấm áo choàng chống thần thức nhìn trộm kia, lại lấy cớ là “sư muội ta không thích nói chuyện”, vậy thì nó sẽ là Hình Tất Quả thật.
Ngôn Lạc Nguyệt đã lên kế hoạch sẵn, chờ tới tiệc sinh nhật của Chân Trác Nhi sẽ dẫn “sư muội Hình Tất Quả” của mình lên sân khấu lắc lư một vòng.
Nửa đầu tiệc, cô chủ yếu xây dựng tính chân thận của Ngôn Tất Tín dưới áo choàng này.
Dù sao Ngôn Tất Tín là một người bị ảo tưởng người bị hại nghiêm trọng, ở chỗ đông người hắn cảm thấy vô cùng bất an cũng là chuyện rất hợp lý.
Chờ Ngôn Tất Tín xuống sân khấu, Ngôn Lạc Nguyệt có thể thu hồi con rối Hình Tất Quả, lại tự mình sắm vai Hình Tất Quả.
Nửa sau bữa tiệc, Ngôn Lạc Nguyệt sẽ giành cảm giác sư muội Hình Tất Quả tồn tại chân thật.
Đến lúc này, hai tấm áo choàng Ngôn Tất Tín và Hình Tất Quả đều chắc chắn khỏi chê.
Bữa tiệc sinh nhật của Chân Trác Nhi, luyện khí sư áo đen thần bí Ngôn Tất Tín và sư muội Hình Tất Quả đều trình diện.
Là tâm phúc được Chân Trác Nhi coi trọng, chủ quán Chiêu Hâm cư nhìn thấy bóng dáng hai huynh muội từ xa xa, vội vàng ra cửa đón.
Còn chưa đợi hai người đi tới, mặt chủ quán đã lộ nụ cười hiền hòa xởi lởi.
“Ngôn đại sư, ngài đã tới.”
Chủ quán cúi đầu, cười gần gũi với cô bé con.
“Vị này chắc là sư muội của Ngôn đại sư, Hình tiểu đạo hữu rồi. Tiểu đạo hữu còn nhớ ta không? Chúng ta từng gặp nhau một lần rồi.”
“… Chào chủ quán.”