Bà đây dùng HP đè bẹp giới tu chân! - Chương 199
Trong quá trình chào hỏi, chủ quán không tránh khỏi chú ý, trên người vị đạo hữu Hình Tất Quả này cũng mặc cái áo choàng đen giống hệt Ngôn đại sư.
Đồng thời với việc cam đoan không lộ mặt, tay nàng cũng đeo bao tay tơ bạc mỏng giống Ngôn đại sư, che kín toàn bộ làn da.
Ngoài ra, tư thế hơi cúi đầu, từ chối giao lưu của nàng thật không khác gì Ngôn đại sư bên cạnh.
Chủ quán: “…”
Thật đúng là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Hiện giờ chủ quán mới nhớ lại cô bé con hoạt bát đáng yêu mấy năm trước, chỉ cảm thấy như hai người khác nhau.
Cho dù vô cùng không muốn nhưng trong lòng chủ quán không tránh khỏi nổi lên một suy nghĩ phản kháng.
Nếu ta mà có con gái, tuyệt đối không thể giao cho sư huynh như Ngôn đại sư.
Vốn cô bé lanh lợi hoạt bát thế nào chứ. Mới có ba bốn năm, giờ đã bị người ta dạy thành dạng như tự kỷ!
Tuy thế, chủ quán không hề thể hiện gì ra mặt.
Dào dạt nhiệt tình, miệng hàn huyên, hắn dẫn Ngôn đại sư và vị sư muội này vào trong sân.
Không ngoài dự kiến của chủ quán. Ngôn đại sư vừa thấy trong sân đầy người, khách khứa lui tới là đã tự giác dừng chân.
Chủ quán nhìn rõ cảnh này, cười hiểu.
Theo hắn biết, dường như Ngôn đại sư cảm thấy chỗ nào nhiều người là rất hỗn tạp, có khi bị kẻ bụng dạ khó lường lẻn vào.
Nghĩ tới đây, chủ quán lắc đầu, cảm thấy hơi buồn cười.
Nếu là chỗ khác thì cũng có thể.
Nhưng đây là bữa tiệc sinh nhật chủ nhân của bọn họ.
Mấy năm gần đây, Chân Trác Nhi mượn dùng thủ hạ cũ, còn có hai thế lực nhà họ Lỗ mới thu phục, thống trị thỏa đáng cả thành Như Ý rồi, sớm đã là chủ nhân thực sự của tòa thành này.
Toàn bộ khách mời tới đầy phủ này làm gì có ai lại sai lầm như vậy?
Ý nghĩ này vừa lóe lên là biến mất. Chủ quán nói rất nhanh: “Biết xưa nay đại sư không thích đến nơi đông người. Nếu ngài không chê chậm thì hay là chúng ta đi vòng từ sân sau qua nhé.”
Ngôn Tất Tín không do dự lâu, gật đầu rất nhanh.
“Tốt. Làm phiền chủ quán.”
Dứt lời, hắn cất giọng mang vẻ giấu đầu lòi đuôi: “Sau đó ta… Có chút việc vặt cần làm, khả năng sẽ phải cáo lui trước để sư muội ta ở đây. Mong chủ nhân tốt bụng bao dung cho.”
Không muốn gặp người ngoài cũng là bệnh cũ của Ngôn đại sư. Chủ quán đã tập mãi thành quen rồi.
Thực tế thậm chí hắn hoài nghi, Ngôn đại sư không tới tham gia buổi tiệc cơ.
Hiện giờ chẳng những Ngôn đại sư tự tới, thậm chí còn dẫn cả sư muội theo đã là nể mặt bọn họ lắm.
Đương nhiên Chân Trác Nhi và chủ quán sẽ không cảm thấy bất mãn vì việc này.
Vừa mới đi vào phòng tiệc từ cửa sau, Ngôn đại sư đã dừng bước.
Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu, khó hiểu nhìn thoáng qua bên trên.
Sau đó, Ngôn Tất Tín không đi vào thảm đỏ đặt sẵn, ngược lại đi dọc theo vách tường, áp sát chân tường mà đi.
Hành động này vô cùng khác thường, khiến một số ánh mắt nhìn lại.
Toàn bộ quá trình, chủ quán đi theo cạnh Ngôn đại sư. Ngôn đại sư đi sát tường, hắn cũng vui tươi hớn hở đi sát tường.
“Hôm nay khách khứa đông quá, mà đại sư lại thích yên tĩnh, nhất định là làm phiền đại sư rồi.”
Dưới áo choàng, Ngôn Tất Tín lắc đầu khẽ.
Hắn cất giọng khàn khàn: “Mỗi khi ta tới địa phương xa lạ đều không đi qua xà ngang, cũng không lên lầu ngay.”
Nghe hắn nói nghiêm túc như vậy, chủ quán vội hỏi thăm: “Xin hỏi đại sư, vì sao lại thế?”
Ngôn Tất Tín dừng lại một lát.
“Còn chưa tự kiểm tra, sao ngươi biết là phòng có sập được không?”
Nhà ở mà, cho dù là về vật lý hay tinh thần cũng đều có bộ phận sản xuất hàng loạt, cẩn thận ít nhiều cũng không sai.
Dù sao thứ như nhà ở đúng là dễ sụp thật!
Ôi chao…
Hình như bệnh đa nghi của đại sư nặng thêm rồi.
Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu chủ quán.
Nhưng ngay sau đó, hắn mới phản ứng lại: “Nhưng mỗi lần đại sư tới Chiêu Hâm cư, ta đều mời ngài lên lầu bốn uống trà…”
Luyện khí sư áo đen gật đầu khẽ.
“Đúng như ngươi nghĩ.” Ngôn Tất Tín nghẹn ngào nói: “Ta đã kiểm nghiệm chất lượng kiến trúc của chúng rồi.”
Chủ quán: “…”
Cho dù lời này hắn không nên nói, nhưng hắn vẫn muốn khuyên đại sư hai câu: Đại sư, hàng năm ngài kiếm được nhiều tiền như vậy, ngẫm nhiên mua ít thuốc an thần tĩnh khí uống đi.
Trước giờ chỉ có người lo trời đất, giờ có đại sư lo cả phòng ốc, cũng coi như một truyền thuyết ít người biết tới.
Nhưng địa điểm tổ chức tiệc sinh nhật lần này chính là một khu nhà mà bà chủ Trác Nhi thích nhất, tôi tớ hàng ngày xử lý cẩn thận, làm sao có thể sập được?
Ha ha ha ha, rõ ràng là đại sư cẩn thận quá mức rồi!
Chân Trác Nhi, nhân vật chính của buổi tiệc này đang đứng ở chính giữa sảnh lớn.
Khuôn mặt kiều diễm của nàng tràn ngập nụ cười, đang thoải mái nói chuyện với khách.
Vừa liếc thấy Ngôn Tất Tín đi vào, Chân Trác Nhi bước nhanh về phía hắn.