NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du (Truyện full) - Chương 152

  1. Home
  2. Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du (Truyện full)
  3. Chương 152
Prev
Next

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Lý Tang Du, tâm trạng ai nấy đều phập
phồng.
Lý Tang Du từ bỏ tài sản là một cơ hội dành cho bọn họ, nhưng mặt khác lại có
người âm thầm phỏng đoán người phụ nữ này có bị ngu hay không thế?
Lý Tang Du nói ra sự thật, biết mình bị gắn cho cái mác không biết điều, nhưng
cô cũng chỉ có thể lẳng lặng chờ ông cụ nổi giận.
Sau một hồi lâu, ông cụ thở dài một tiếng: “Muốn ly hôn thì ly hôn vậy, ông
không phản đối, sau khi ly hôn thì con ở lại, để cái thằng chết dẫm kia cút ra
khỏi nhà.”
“Ơ ông…” Lý Tang Du kinh ngạc nhìn vào khuôn mặt hiền hòa của ông cụ.
Giữ một người ngoài ở lại, đuổi cháu trai ruột của mình đi, cách làm này của
ông cụ khiến Lý Tang Du buộc phải nghi ngờ liệu bây giờ ông cụ có đang không
tỉnh táo hay không thế?
Luật sư Trần Siêu ở bên cạnh cầm bút không biết nên viết như thế nào, lời ông
cụ nói lúc này hoàn toàn không hợp với lẽ thường.
Phát hiện thấy Trần Siêu đang đứng thừ người ra đó, cặp lông mày hoa râm
của ông cụ nhíu lại: “Nhìn tôi làm gì? Mau viết đi.”
“Dạ, vâng, vậy thì tôi quay về sẽ viết lại di chúc lần nữa.” Trần Siêu lo lắng lại
hỏi một câu: “Ông Lục này, ông thật sự chắc chắn muốn viết như vậy sao?”
Ông cụ vẫn chưa trả lời, Hà Thất Thất đã vội vã nói: “Ông à, sao ông có thể
giao tất cả tài sản cho một người ngoài như thế chứ? Vậy chúng cháu làm sao
bây giờ?”
Lời này chỉ có đứa thiếu đầu óc lại bốc đồng như Hà Thất Thất nói ra là thích
hợp nhất, những người khác muốn nói nhưng vì đủ mọi hoàn cảnh mà không
dám nói, bởi vậy nên Lục Hương Cầm cũng không lên tiếng quát tháo bảo con
gái mình dừng lại.
“Ba, ba vừa làm phẫu thuật xong, chắc hẳn cần phải nghỉ ngơi nhiều, việc này
đợi mấy ngày nữa nói tiếp cũng không muộn mà.” Mẹ Lục nói.
Trong những người này, người thiệt thòi nhất chính là bà ta, ngộ nhỡ Lý Tang
Du lấy được tài sản thật, nó lại ly hôn với con trai mình, chờ sau khi Lý Tang Du
mang theo đống tiền nở mày nở mặt rời khỏi đây, tất cả người nhà họ Lục bọn
họ sẽ chẳng có liên quan gì đến khối tài sản kếch xù kia nữa.
Cho nên bây giờ hình thành cục diện chung kẻ địch về một phe, cho dù lúc
trước có xa cách như thế nào thì hiện tại cũng bắt đầu liên thủ đối phó Lý Tang
Du.
Ông cụ không để ý đến đám người đó, nói thẳng với Trần Siêu: “Chắc chắn, cứ
viết như vậy đi.”
“Ông, con không đồng ý.” Hà Thất Thất gắt gỏng: “Tất cả mọi người ở đây cũng
sẽ không đồng ý.” Cô ta lấy toàn bộ nhà họ Lục ra làm hậu thuẫn.
“Nếu như chúng mày cứ tiếp tục làm ầm ĩ thì tao sẽ quyên góp tất cả tài sản,
khiến chúng mày không lấy được một cắc.” Ông cụ đã mất hết kiên nhẫn, đồ
của mình mà còn không thể làm chủ hay sao?
Nghe xong lời này, những người đang định lên tiếng ủng hộ Hà Thất Thất đều
lập tức im lặng, nếu như ông cụ quyên góp thật thì đúng là thiệt thòi lớn cho
bọn họ, ngay cả đường lui cũng không còn.
Thấy ông cụ trở nên kích động, Lý Tang Du lập tức an ủi: “Ông, ông tuyệt đối
đừng tức giận…”
Trong mắt tất cả mọi người, lòng tốt của cô chỉ là một màn kịch.
“Lý Tang Du, cô giỏi thật đấy, đã chiếm được món hời lớn như thế mà còn ở
đây giả vờ ngoan ngoãn, diễn cho ai xem hả?” Hà Thất Thất hận thấu xương kẻ
nửa đường ngáng chân này: “Sao trước đây không thấy cô đối xử tốt với ông
như vậy? Bây giờ vừa nghe nói có tài sản cho cô thì lại trở nên ngoan ngoãn
ngay. Đúng là diễn viên đại tài mà.”
“Thất Thất, cháu ngậm miệng lại, Chỉ cần Tang Du còn làm chị dâu cháu một
ngày thì nó vẫn là bề trên của cháu. Ở ngay trước mặt ông mà cháu cũng
không tôn trọng con bé như thế, không biết ở phía sau các cháu còn ức hiếp
con bé như thế nào nữa.” Cơn tức giận vừa mới được dập tắt của ông cụ lúc
này lại bùng lửa lên.
Ông nắm lấy tay Lý Tang Du, vỗ nhè nhẹ bàn tay của cô: “Tang Du, cháu là đứa
trẻ ngoan, trước đây do ông không hiểu rõ cháu, không biết bên cạnh mình có
một đứa cháu dâu tốt như vậy, bây giờ hối hận thì cũng đã muộn…”
Trong mắt ông cụ có vẻ tiếc nuối.
“Ông à, cháu…” Lý Tang Du được khen không biết nên nói cái gì.
Từ khi ông cụ tỉnh lại sau phẫu thuật vẫn luôn nói cô là đứa trẻ ngoan, chuyện
này khiến cô bối rối.
Ai cũng hy vọng mình được người khác coi trọng, được người khác coi như
bảo bối, nhưng bây giờ sự đảo ngược tình thế này hình như phát triển quá
nhanh thì phải.
Mẹ Lục dùng cùi chỏ huých vào người Lục Huyền Lâm đã đứng một lúc lâu vẫn
chưa nói gì. Nói thế nào thì anh cũng là đứa cháu trai mà ông cụ yêu quý nhất,
trước đây từng chiều theo anh như vậy, bây giờ anh mở miệng nói chuyện thì ít
nhiều gì cũng sẽ có chút sức nặng.
Cho dù mẹ Lục gây rối như thế nào đi chăng nữa, Lục Huyền Lâm vẫn không
mở miệng, điều này làm bà ta lo lắng.
“Cái thằng chết dẫm này đã nói với ông rất nhiều chuyện liên quan đến con.
Mấy năm nay nhà họ Lục chúng ta như vậy, còn có cả ông nữa, người làm ông
như ông cũng có lỗi với con, ôi…”
“Ông à, chuyện đã qua cả rồi, cũng không cần nhắc lại đâu ạ.” Lý Tang Du cũng
không rõ ông cụ đã biết chuyện gì, chỉ có thể trả lời đại khái.
“Tang Du, nhiều lần con bị mọi người hiểu lầm, hai lần sảy thai, ông đều không
đòi lại công bằng cho con, thậm chí không hề đứng ra nói đỡ cho con lấy một
câu. Mình con gánh vác, chịu đựng, không nói với ai, ngay cả nhà ngoại con
cũng không nói… Đứa trẻ ngoan như vậy, gả cho cái thằng chết dẫm này, thật
đúng là đời trước nó tích phúc đức mà!” Hốc mắt ông cụ ướt dần, giọng nói hơi
run run.
Lý Tang Du không nhịn lòng được mà nhìn thoáng qua Lục Huyền Lâm, anh đã
nói những gì với ông?
“Ông biết trong lòng con oán hận nhà họ Lục, tất cả mọi người nhà họ Lục đều
chưa từng niềm nở với con. Bị người khác hãm hại, con không giải thích, có
điều tra ra chân tướng, con cũng không nói một câu cho mình, bị cái thằng kia
ức hiếp cũng chịu đựng một mình. Con giấu hết mọi chuyện vào trong lòng, con
quá hiểu chuyện, hiểu chuyện đến nỗi khiến ông đau lòng…”
Nếu có người chỉ tay thẳng vào mặt cô mắng chửi, cô sẽ không rơi nước mắt.
Duy nhất chỉ khi được người khác cảm thông, chỗ mỏng manh yếu ớt sâu thẳm
nhất trong đáy lòng tan vỡ, nước mắt cô rưng rưng, cuối cùng không kiềm chế
nổi rơi xuống.
“Ông, cảm ơn ông đã thông cảm cho con!” Lý Tang Du nghẹn ngào. Nếu ngay
từ lần đầu tiên ông cụ đã có thể hiểu cô, che chở cô được như vậy thì cho dù
Lục Huyền Lâm không tốt, cô cũng sẽ không có chuyện kiên quyết ly hôn như
vậy. Nhưng bây giờ tất cả đều đã quá muộn màng: “Là con có lỗi với ông, con
phải phụ lòng tốt của ông rồi ạ, con bắt buộc phải ly hôn, con cũng sẽ rời khỏi
nhà họ Lục, tài sản của ông con cũng không cần lấy một đồng.”
Lý Tang Du kiên quyết nói, ông cụ đã hiểu, dù đau lòng nhức óc nhưng lại
không thể làm gì, thở dài nặng nề, nhìn về phía ba Lý: “Tiểu Lý à, cậu có một
đứa con ngoan, chỉ tiếc nhà họ Lục chúng tôi không có phúc phần này…”
Ba Lý nở mày nở mặt. Ông ấy vẫn luôn biết con gái mình rất ưu tú, bây giờ lại
nhận được sự khẳng định công khai của ông cụ Lục, đương nhiên càng hớn hở
ra mặt.
Ba Lý liếc nhìn Lục Huyền Lâm không lên tiếng, chau mày: Hừ, đúng là cái
thằng có mắt không tròng, dám ngược đãi con gái của ông đây như vậy, về sau
cậu sẽ phải hối hận.
Không còn nhà họ Lục, Lý Tang Du có thể sống rất tốt, thậm chí tìm được một
người đàn ông tốt hơn cả Lục Huyền Lâm là chuyện không thành vấn đề.
“Chị dâu, em ủng hộ chị ly hôn. Nếu đó đã là một cái hố, còn là cả một cái hố
to, thì nhất định phải nhảy ra ngoài. Chỉ khi nhảy ra ngoài thì mới có thể phát
hiện thế giới bên ngoài tươi đẹp biết bao nhiêu.” Tiền An Na đột nhiên lên tiếng.
Ở nơi này, cô chỉ là một quần chúng ăn dưa hóng hớt, chứng kiến cả nhà họ
Lục tranh đấu gay gắt. Từ đầu đến cuối cô vẫn luôn đứng về phía Lý Tang Du,
lúc này cô vẫn ủng hộ Lý Tang Du.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 152"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh
Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh
Tháng 5 23, 2022
Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày
Tháng 10 29, 2021
Nghịch Tập Sủng Nhanh Còn Kịp Dị bản
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp(3) – Dị bản
Tháng 4 25, 2022
Liên hôn cùng tổng tài xấu xa
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa ( Truyện Full)
Tháng 2 24, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com