Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du (Truyện full) - Chương 168
“Tang Du! Tôi nhớ cô chết đi được đây! Mấy chị em chúng tôi đều mong ngóng
cô quay lại, lần này cô cho chúng tôi leo cây lâu quá đấy nhé.” Một cô gái trạc
tuổi Lý Tang Du xông lên ôm chầm lấy cô, vui vẻ nói.
“Đúng vậy đấy, chúng tôi còn lo Trương Ngọc trả thù cô nữa chứ…”
“Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, hình như tổng giám đốc có niềm vui mới rồi,
còn chị Tang Du…” Không biết là ai nói câu này, khiến tất cả mọi người đều
trầm mặc.
Các cô ấy bàn tán sau lưng Lý Tang Du đã đành, tất cả mọi người đều biết tổng
giám đốc Lục đã có niềm vui mới, vậy nên các cô ấy đương nhiên cho rằng
Nhập từ khóa tìm kiếm…
Tang Du bị “vứt bỏ”, bây giờ lại còn nhắc đến những chuyện này trước mặt
cô…
Lý Tang Du cũng không để ý, những chuyện tệ hại của nhà họ Lục, tùy các cô
ấy nói thế nào thì nói, dù sao cũng không liên quan đến cô.
“Nghe nói vợ tổng giám đốc rất xinh đẹp, các cô nói xem có khi nào đêm nay sẽ
lộ mặt không?” Không biết là vô tình hay cố ý, mấy nữ đồng nghiệp của một
phòng ban khác thảo luận ngay trước mặt họ.
“Trời ạ, chắc chắn là sẽ xuất hiện, không phải tổng giám đốc nói có chuyện
quan trọng muốn tuyên bố hay sao?”
Người tụ tập mỗi lúc một đông, như thể họp chợ, nói một câu lại tiếp một câu.
“Nghe nói vợ tổng giám đốc mất tích hai năm, bây giờ mới trở về, bảo sao chưa
bao giờ nhìn thấy mợ chủ.”
“Nói như vậy thì tổng giám đốc thật sự rất yêu cô ấy đấy, chờ đợi lâu như vậy
cũng không ly hôn.”
Lúc này Lý Tang Du mới hiểu mợ chủ mà các cô ấy nói đến là Lý Uyển Khanh.
Ngẫm lại cũng thật buồn cười, người vợ chính thức là cô lại mang danh tình
nhân đích thực, còn Lý Uyển Khanh chẳng là cái thá gì cả vừa xuất hiện đã nói
phách nói tướng trở thành vợ tổng giám đốc, sự khác biệt giữa hai người khiến
cô dở khóc dở cười. Thật sự là một người trên trời một người dưới đất.
Không so sánh thì sẽ không có đau thương, trái tim Lý Tang Du rất chua xót.
Nhưng cho dù có bị tổn thương đi nữa thì cô cũng sắp được giải thoát hoàn
toàn rồi.
Chuyện này chưa hẳn là không tốt.
Nghe các cô ấy tiếp tục buôn chuyện, Lý Tang Du giống như đang nghe chuyện
của người khác.
Mấy nữ đồng nghiệp bàn luận một lúc thì giải tán, bởi vì không thấy Lý Tang Du
có biểu cảm như bọn họ mong đợi.
“Tang Du, bọn họ nói như thế đều do ghen tị với cô thôi… Không cần để ý tới
bọn họ.” Triệu Nguyệt Sương an ủi: “Gần đây vợ tổng giám đốc kia thường
xuyên tới công ty không biết để làm gì, đúng lúc bị mấy người này nhìn thấy.”
Vợ tổng giám đốc? Từ lúc nào mà mọi người đều chụp cái danh này lên Lý
Uyển Khanh vậy? Ngoại trừ những người rảnh rỗi thích buôn chuyện ra thì
chính là tin tức do chính Lục Huyền Lâm phát tán.
“Cô cũng đâu phải ngày đầu tiên quen biết tôi?” Lý Tang Du lắc đầu: “Những
chuyện này tôi cũng đã quen từ lâu rồi, giờ cũng thành nhờn tai. Mọi người
muốn nói gì thì cứ nói, tôi không thèm để ý.”