NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Novel Info

Bánh đậu đỏ - Chương 10

  1. Home
  2. Bánh đậu đỏ
  3. Chương 10
Prev
Novel Info

19h40 tối ngày 6 tháng 8 năm 2024
Hai đội hình sự của hai phân cục, cùng chó nghiệp vụ, tất cả đều được điều động.
Đồng thời, việc bắt giữ bố của Ngữ Đồng ở tỉnh khác cũng đang được tiến hành.
Trước khi sự thật tàn khốc ập đến, đồng nghiệp ở cục đã làm rõ một số việc.
Một tuần sau khi Ngữ Đồng chào đời, mẹ ruột của cô bé đã lén bỏ đi.
Bởi vì cô ấy đã phát hiện ra bố của Ngữ Đồng ngoại tình với Tần Lệ Quyên, và Tần Lệ Quyên cũng đang mang thai.
Được đằng chân lân đằng đầu, bố của Ngữ Đồng đã đổi tên mẹ ruột của Ngữ Đồng thành Tần Lệ Quyên.
Tần Lệ Quyên luôn có thái độ thù địch và căm ghét đứa con gái không phải của mình.
Năm Ngữ Đồng 5 tuổi, cuối cùng họ đã quyết định bỏ rơi cô bé.
Nhưng, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Hai mươi phút đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Một giờ sau.
Điện thoại của anh Lưu gọi đến, tôi khóc nấc lên ở đầu dây bên kia.
“Ngữ Đồng, đã tìm thấy con bé chưa?”
Anh Lưu im lặng rất lâu trong điện thoại.
Sau nửa phút im lặng, tôi mới nghe thấy giọng nói nghẹn ngào của anh.
“Tìm thấy rồi… hình như… là con bé…”
Cô bé luôn nhảy chân sáo trong ký ức của tôi, mãi mãi dừng lại ở mùa thu đột ngột bốn năm trước.
Điện thoại rơi xuống đất.
Khi tôi hoàn hồn, tôi đã lao vào phòng thẩm vấn, ấn Tần Lệ Quyên xuống đất.
“Nó mới bốn tuổi, tại sao lại giết nó! Tại sao lại giết nó!”
Tôi chỉ nhớ có một nhóm người đang kéo tôi lại.
Còn tôi, cứ lặp đi lặp lại câu nói đó.
Tối ngày 6 tháng 8 năm 2024, 22:40
Gần mười một giờ rồi, cả tòa nhà, không một ai rời đi.
Rất nhiều người tự phát đến trước cửa tòa nhà.
Ai nấy đều mắt đỏ hoe.
Chờ đợi thiên thần nhỏ bị chôn vùi bốn năm.
Chờ đợi hai ác quỷ bị bắt quy án.
Tối 22:51
Ngữ Đồng được đón về, trực tiếp đưa đến trung tâm giám định pháp y.
23:47 đêm
Đồng nghiệp trong tổ chuyên án cách 400 km gọi điện đến, cha của Ngữ Đồng, đã bắt được.
Dựa theo lời khai của ông ta, chúng tôi đã biết được sự thật đã xảy ra trong 20 phút hôm đó.
Chiều 15:12, ngày 12 tháng 7 năm 2020
“Thế giới đó, thật sự đang gọi con sao?”
Cách một cánh cổng sắt của trường mẫu giáo, Ngữ Đồng vừa nhìn em gái đang ăn bánh đậu đỏ, vừa rụt rè hỏi mẹ.
“Đúng vậy, hôm nay con phải đi. Mẹ không đón con nữa, con nói với cô giáo là con tự về nhà.”
“Nhưng con không nỡ rời xa ngôi nhà này, không nỡ rời xa em gái.” Ngữ Đồng nói một cách hiểu chuyện.
Tần Lệ Quyên cuối cùng cũng mất kiên nhẫn.
“Mày nào có nhà, ai là em gái mày, mày chỉ là một đứa con hoang! Mau cút khỏi nhà này, biến mất khỏi thế giới này!”
Ngữ Đồng năm tuổi, không hiểu những lời độc ác này.
Cô bé vừa khóc oà, vừa cầu cứu em gái.
Nhưng ở em gái, cô bé lại nghe được sự thật tàn khốc hơn.
Tiền tiêu vặt bố mẹ cho em gái, rất nhiều, rất nhiều.
Hôm nay là sinh nhật em gái, bố mẹ chuẩn bị cho em ấy một chiếc bánh gato lớn.
Chiếc bánh đậu đỏ được nâng niu như báu vật, đối với em gái mà nói, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Đinh Tử Tinh cuối cùng ném chiếc bánh đậu đỏ xuống đất, nói với cô bé từng chữ một:
“Tao chưa bao giờ coi mày là chị, mẹ nói mày là đồ thừa thãi!”
Mưa, rơi lất phất.
Cổng trường, người càng lúc càng đông.
Không ai chú ý đến Ngữ Đồng đang khóc.
Khi cổng trường mở ra, một vài đứa trẻ bắt đầu quét mặt để ra về,
Ngữ Đồng lặng lẽ đi theo phía sau, chạy ra ngoài.
Cô bé kéo cửa xe, nhìn thấy ở ghế sau, quả nhiên có một chiếc bánh gato lớn.
Cô bé chưa từng thấy, chưa từng được nếm thử.
Tất cả những gì cô bé năm tuổi nhận thức được, trong phút chốc sụp đổ.
Cô bé vừa khóc vừa nắm lấy tay em gái.
Cô bé chưa bao giờ dám làm thế với em gái.
“Tại sao lại lừa dối con! Tại sao các người lại lừa dối con!”
“Đồ con hoang, mày còn dám động tay động chân!”
Tần Lệ Quyên kéo cô bé vào xe, dùng sức đè cô bé xuống ghế.
Ngữ Đồng vốn đã khóc đến mức thở không ra hơi, cứ như thế chết dưới đầu gối của Tần Lệ Quyên.
Khoảnh khắc cuối cùng, đôi mắt cô bé vẫn mở to, nhìn chằm chằm vào chiếc bánh gato không thuộc về mình.
Phát hiện Ngữ Đồng ngừng thở, Tần Lệ Quyên cũng hoảng sợ.
Lúc này, bà ta nghe thấy tiếng gọi từ cổng trường mẫu giáo.
“Mời phụ huynh lớp lớn (2) chuẩn bị đón con.”
Nhìn quanh, không ai nhìn thấy tất cả những chuyện này.
Cũng không ai nhìn thấy Ngữ Đồng chạy ra ngoài.
Một ý nghĩ táo bạo, xuất hiện trong đầu con quỷ dữ.
Ngày 29 tháng 8 năm 2022
Làm xong câu hỏi cuối cùng của bài thi tuyển cảnh sát phụ tá, tôi thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ánh nắng ngoài cửa sổ xua tan đi màn âm u bao lâu nay.
Tôi cảm thấy, Ngữ Đồng nhất định vẫn còn ở nơi nào đó trên thế giới này,
Con bé đang đợi tôi tìm thấy.
Tôi nhất định sẽ tìm thấy con bé
Ngày 22 tháng 9 năm 2024
Tối nay là tiệc chia tay của tôi.
Mọi người đều bày tỏ sự luyến tiếc với tôi, kể cả Đội trưởng.
Ông ấy nói: “Tôi biết, cậu làm cảnh sát phụ tá, chính là vì vụ án này.”
Tôi kính ông ấy một ly, mỉm cười.
Lúc chia tay, ông ấy hỏi tôi:
“Nghỉ việc rồi, cậu định làm gì?”
“Chưa biết, có thể sẽ quay lại nghề cũ.”
Một năm sau.
Nhà trẻ từng đóng cửa đã mở cửa trở lại, chào đón một khởi đầu mới.
Chiều chớm thu, quầy bánh đậu đỏ quen thuộc vẫn lặng lẽ đứng đợi ở ngoài cổng.
Đúng dịp trước lễ Quốc khánh, nhà trẻ đang tập duyệt chương trình, tiếng hát du dương bay ra.
——Hạnh phúc là có em, bên cạnh anh, cho anh đôi cánh……
Tôi mải mê lắng nghe, đến nỗi không nhận ra có người gọi mình.
“Chú ơi, cho con một cái bánh đậu đỏ.”
Một bé gái nhỏ mặc chiếc váy liền thân giản dị, đưa bàn tay nhỏ nhắn ra, mở lòng bàn tay có hai đồng xu.
Như thể xuyên không từ quá khứ đến.
Tôi đưa cho cô bé một chiếc bánh đậu đỏ.
“Cháu là khách hàng đầu tiên của chú hôm nay, hôm nay chú mời cháu!”
“Thật ạ, tuyệt quá.” Cô bé mỉm cười nhận lấy.
“Nhưng mà, chú có một yêu cầu nhỏ, cháu có thể ăn nó ngay tại đây được không?”
“Vâng ạ.”
Cô bé cười khúc khích, cắn từng miếng bánh nhỏ.
Từng miếng một.
Như đang từ biệt những tiếc nuối trong quá khứ.
Bỗng nhiên cô bé ngẩng đầu lên.
“Chú ơi, bánh của chú ngọt quá!
Chú…
Sao chú… lại khóc?”
(Hết- Toàn Văn Hoàn)

——————————

📢 THÔNG BÁO 📢
🔥 Event giáng sinh trên Toidoc Support đang diễn ra!
Click vào đây để biết thêm chi tiết!
👉 Đừng bỏ lỡ cơ hội Gói Mini Premium♦ trên Toidoc.
Liên hệ 𝗧𝗼𝗶𝗱𝗼𝗰 𝗦𝘂𝗽𝗽𝗼𝗿𝘁 để biết thêm chi tiết. (Hoặc ấn vào chú Chim 🐦 ở màn hình khám phá) hoặc qua số zalo: 0931191459.

Prev
Novel Info

Comments for chapter "Chương 10"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com