Bất Bại Chiến Thần - Chương 36
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện tương tự Đỉnh cấp thần hào được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Chương 36: Cô nhỏ giọng một chút!
Ông cụ Tần nói ra lời tàn nhẫn, rồi đứng dậy rời đi.
“Tần Tích, nghe thấy chưa? Chỉ có ba ngày, nếu như cô còn không thể xử lý được tổng giám đốc Lạc, thì cà nhà cô sẽ bị đuổi ra khỏi gia tộc, theo như tôi nhớ, hình như chủ nhà chưa bao giờ ra lệnh?” Tần Phi cười ha ha nói, vẻ mặt đắc ý.
Lệnh chủ nhà là lệnh cấp bậc cao nhất của nhà họ Tần, do chủ nhà tự mình phát hành bằng văn bản, mỗi năm chỉ có thể phát ra một
lệnh.
Bây giờ, ông cụ Tần lại muốn ra lệnh với Tần Tích.
Tần Tích ngây ra, cô căn bản không nghĩ tới, ông cụ Tần lại đối với mình như vậy.
Lần đầu tiên, cô tuyệt vọng với gia đình như vậy.
Lần đầu tiên, cô muốn hoàn toàn thoát khỏi gia tộc.
Liên tục ba ngày, mỗi ngày Tần Tích đều đến tập đoàn Nhạn Thần, nhưng ngay cả cửa lớn
cũng không vào được.
Tầng trên cùng của tập đoàn Nhạn Thần, văn phòng chủ tịch.
Trước cửa sổ lớn, một thân ảnh trẻ tuổi đứng thẳng, cúi đầu nhìn thân hình đơn bạc dưới lầu, trong mắt tràn đầy không đành lòng.
“Chủ tịch, đã ba ngày rồi, hay là cho cô ấy vào?” Lạc Bân cẩn thận hỏi.
Dương Thần lắc đầu: “Chỉ có như vậy mới có thể làm cho cô ấy tỉnh ngộ, nhẫn tâm với nhà họ Tần, nếu không, nhà họ Tần còn đối
xử với cô ấy như vậy nữa.”
Tần Tích ở cửa công ty chờ ba ngày, Dương Thần ở trước cửa sổ tầng cao nhất, nhìn cô ba ngày.
Anh chì là trở về ngắn ngủi mấy ngày, mà Tần Tích đã gặp phải nhiều bất công và ấm ức như vậy, có thể tưởng tượng được, trong năm nám qua, cô gái này đã chịu đựng bao nhiêu cực khổ.
Tần Tích đứng ở bên ngoài, nhưng anh lại đau trong lòng.
Dưới lầu tập đoàn Nhạn Thần,
Tần Y vẻ mặt đau lòng nhìn chị gái, nghẹn lời nói: “Chị gái, đây rõ ràng là nhà họ Tần đắc tội với tập đoàn Nhạn Thần, ngược lại lại để cho chị thừa nhận tất cả, vì gia tộc như vậy, không đáng!”
Mắt Tần Tích đỏ hoe nói: “Tập đoàn Tam Hòa là do chị một tay sáng lập, chị sẽ không buông bỏ nỏ.
“Nhưng cho dù chị thật sự có thể để cho tập đoàn Nhạn Thần khôi phục hợp tác với nhà họ Tần, thi nhà họ Tần cũng sẽ không trả lại tập đoàn Tam Hòa cho chị!” Tần Y có chút tức giận.
“Vậy chị cũng không thể trơ mắt nhìn công ty ngã xuống được!” Tần Tích rơi nước mắt nói.
Tần Y vừa tức giận, nhìn thấy Tần Tích khóc, cô ta cũng nhịn không được, ôm chặt chị gái, khóc nói: “Chị gái, sao phải như vậy chứ!”
Nhìn hai chị em ôm nhau khóc, Dương Thần đứng ở tầng trên cùng không hề mềm lòng chút nào.
“Để em đi tìm tổng giám đốc Lạc!” Tần Y lau nước mắt, trực tiếp xông vào công ty.
Ba ngày nay, Tần Tích ở bên ngoài chờ, cô ta ở bên trong cũng tìm tổng giám đốc Lạc rất nhiều lần, nhưng cô ta chỉ là người mới vào, sao có thể gặp được tổng giám đốc Lạc chứ?
“Y Y, cô đừng kích động! Nếu như bây giờ cô chạy đi tìm tổng giám đốc Lạc, nói không chừng ngay cả công việc cũng phải vứt bỏ.”
Nhìn cảm xúc Tần Y kích động, vẻ mặt Tôn Điềm sốt ruột.
“Cho dù là bị sa thải, tôi cũng muốn gặp tổng giám đốc Lạc,
cho dù không đồng ý, vậy chí ít phải gặp chị gái tôi chứ! Chị ấy đã đứng ở cửa ba ngày, ngay cả bóng người tổng giám đốc Lạc cũng không gặp được?” Tần Y phẫn nộ nói.
“Cô nhỏ giọng một chút!” Tôn Điềm vội vàng che miệng Tần Y.
“Cô tránh ra!”