Bất Bại Chiến Thần - Chương 38
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện tương tự Đỉnh cấp thần hào được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Chương 38: Bỏ Y Y ra
Qua cửa sổ Chu Ngọc Thúy
đứng nhìn Tần Đại Dũng bị hai bảo vệ kéo lê ra ngoài, bà ấy hoảng hốt, cầm điện thoại gọi đi.
Hai chị em đang ôm nhau khóc trước cửa nhà thì bất ngờ bị ngắt quãng bởi tiếng chuông điện thoại vội vã.
Khi Tần Tích vừa nghe điện thoại, thì nghe thấy một mớ hỗn độn, sau đó thì nghe Chu Ngọc Thúy hét lớn: “Tiểu Tích, con và Tiểu Y mau về đây, Tần Phi đã dẫn theo một đám người đến để đuổi chúng ta ra ngoài.”
Dương Thần đứng ờ trên tầng cao, nhìn thấy Tần Tích nghe điện thoại xong vội vàng cùng Tần Y rời đi.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Anh chau mài, cảm thấy có chuyện gì đó không bình thường: “Dáng vẻ hoảng loạn của hai chị em họ, bỏ đi nhanh như vậy, chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn gì rồi.”
Anh nói xong, quay người rời khỏi văn phòng.
ở trên đường, Tần Y lái xe với tốc độ cực nhanh, lúc này ở giữa đường chiếc xe hiện lên như con thoi màu trắng lách qua lách lại cực nhanh.
May là chưa đến giờ cao điểm, ở trên đường cũng không có quá nhiều xe.
Vốn dĩ cần đến nửa tiếng, nhưng Tần Y chỉ mất hai mươi phút là lái xe về đến cổng nhà.
Từ xa, hai chị em họ đã thấy rất nhiều người đứng ở cổng, Châu Ngọc Thúy và Tần Đại Dũng đang bị tám người bảo vệ đứng
quây quanh.
“Tên khốn kiếp mấy người, đây là nhà tôi, mấy người dựa vào cái gì mà đuổi tôi đi chứ?” Châu Ngọc Thúy lớn tiếng quát khàn cả họng, không quên vơ tay vơ chân chửi chửi.
“Tần Phi, rốt cuộc anh muốn như thế nào?” Tần Tích lao xuống xe, chạy đến hét lên với Tần Phi, thân thể tức giận đến run lên.
Lúc Tần Phi nhìn thấy hai người phụ nữ từ Maserati bước xuống, thì rất ngạc nhiên.
Việc người nhà họ Tô đến nhà tặng quà, vẫn chưa ai ở nhà họ Tần biết, nhìn thấy chiếc xe này, Tần Phi lạnh lùng cười nói: “Tần Tích, cô đúng là con mọt của nhà họ Tần mà, lái cả con Maserati cả trăm vạn, chả trách ông nội lại ra lệnh, đuổi cả nhà cô ra khỏi gia tộc.”
“Anh im miệng! Đây là món quà mà nhà họ Tô tặng cho Y Y, không liên quan gi đến tôi.” Tần Tích tức giận nói.
Trong tâm Tần Phi lặng đi một chút, gia tộc có thể mang con xe cả trăm vạn ra làm quà tặng, cả
Giang Châu, cũng chỉ có nhà họ Tô mới có thể hào phóng như vậy, nếu sự thật là như vậy, tức là Tần Y đã được nhà họ Tô nhìn trúng rồi, vậy có thể một bước lên trời biến thành phượng hoàng rồi.
Nhưng nghĩ đến chuyện Tiểu Tích cản trở anh ta, anh ta chỉ có thể, “đuổi cùng giết tận”.
“Không cần biết con xe này có liên quan gì đến cô hay không, đều không quan trọng, bởi vì thời hạn ba ngày ông nội cho cô đã hết, nơi đây thuộc sở hữu của nhà họ Tần, các người lại bị đuổi ra khỏi gia tộc, vậy nhà này sẽ bị
gia tộc tịch thu.” Tần Phi cười híp cả mắt.
Xung quanh đều là người của nhà họ Tần, lại không có ai đứng ra nói giúp Tần Tích một câu, mà ngược lại còn nhìn cô với gương mặt châm biếm, như đang xem kịch.
Lòng người lạnh tanh, cũng chỉ có vậy.
Trong lòng Tần Tích như đang rỉ máu, đôi mắt ửng đỏ nói: “Cứ cho là chúng tôi bị đuổi ra khỏi nhà họ Tần, cũng cần phải có lệnh của người đứng đầu nhà họ Tần, lệnh
vẫn chưa duyệt, thì mấy người đã đợi không được nóng lòng muốn đuổi chúng tôi đi rồi sao?”
“Tên khốn nhà anh, tôi liều với anh.”
Tần Y vốn đã đi đến giới hạn của cơn thịnh nộ, lại thấy chị mình bị sỉ nhục, liều mình xông tới chỗ Tần Phi đang đứng.
Tần Phi lạnh lùng nói: “Không tự lượng sức.”
Tần Y vừa chạy qua, đã bị hai người bảo vệ cản lại, cô ta chỉ là một người con gái mềm yếu, sao
có thể chống cự lại được hai người đàn ông trưởng thành chứ.
“Bỏ Y Y ra.”
Tần Tích chạy qua chỗ Tần Y, kết quả cũng giống như Tần Y.
Tần Phi đi đến chỗ hai người phụ nữ, mỉm cười khinh bỉ: “Tần Tích, giờ đây tập đoàn Tam Hòa đã nằm trong tay tôi, cứ cho là nó bị hủy hoại, cũng không tới lượt cô, ha ha ha ha ha…”
Tần Tích xô mạnh bảo vệ ra, nhào tới ôm lấy cánh tay Tần Phi, cắn anh ta một cái.
“A!”