NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Bất Bại Chiến Thần - Chương 39

  1. Home
  2. Bất Bại Chiến Thần
  3. Chương 39
Prev
Next

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện tương tự Đỉnh cấp thần hào được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ

Chương 39: Tiếng gào khóc lại vang lên
Lúc nãy Tần Phi còn đang cười đắc ý, bây giờ nụ cười đã tắt biến thành tiếng kêu gào, anh ta càng giãy giụa, vết cắn càng đau đớn rách ra thêm.
“Buông tôi ra, người phụ nữ đê tiện này.” Trong lúc anh ta nóng giận, đã đấm vào đầu Tần Tích, đã bị cơn giận dữ làm mất hết lí trí.
“Chị!” Tần Y hét lớn, nhưng bị hai tên bảo vệ giữ lại, không thể nào chạy qua.
Khiến cho Tần Tích dùng miệng cắn người, có thể thấy bây giờ cô đã giận dữ như thế nào.
Nhìn thấy nắm đấm của Tần Phi sắp ro’i xuống người Tần Tích, có một bóng người lao đến.
“Hự!”
Cổ tay cùa Tần Phi bị giữ lại, lúc này nắm đấm chỉ còn cách đầu Tần Tích vài centimet.
Nhìn thấy người đang nắm giữ nấm đấm của Tần Phi, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
“Dương Thần!” Tần Y kích động nhìn thấy bóng dáng đó, nước mắt không kìm được mà tuôn ra.
Lúc này Tần Tích cũng trút được cơn giận, ngẩng đầu nhìn, thì thấy một gương mặt quen thuộc, đôi mắt đỏ rực, khuôn mặt tự trách nhìn cô, tay vẫn còn đang giữ lấy cổ tay của Tần Phi.
“Thì ra là tên phế vật nhà anh, tôi khuyên anh lập tức bò tay tôi ra, nếu không đừng trách tôi…”
“Rắc!”
Tần Phi còn nói chưa hết câu, cổ
tay đã phát lên một âm thanh giòn giã, tiếp theo là một cơn đau dữ dội ập đến.
“A…”
Tiếng khóc than đau đớn vang vọng trong sân vườn.
“Bịch!”
Anh ta vừa kêu lên một tiếng, thì đã có một cú đấm lao đến lồng ngực, khiến anh ta văng đi bảy tám mét, nằm bẹp xuống nền bê tông.
Đảo mắt nhìn, sau đó ngất đi.
Chỉ thấy Dương Thần đi đến bên cạnh Tần Phi, nhéo anh ta một cái: “Ngất rồi sao, vậy không phải quá dễ dàng cho anh rồi sao!”
Tần Phi mới ngất đi, giờ phì phèo mở mắt to.
“A…”
Tiếng gào khóc lại vang lên.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn Dương Thần.
Có thề đá người văng bảy tám mét, đây là người sao?
Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là người ta hôn mê rồi, lại nhéo cho người ta tỉnh, sau đó khiến người ta đau đớn tiếp.
Bọn họ không biết rằng, nếu như không phải Dương Thần không giữ lại lực, thì Tần Phi đã sớm đi chầu Diêm Vương rồi.
Hôm nay nhìn thấy Dương Thần đá bay người, không chỉ Tần Phi mà tất cả mọi người đều được mở mang tầm mắt.
“Nếu không muốn chết, thì mau cút đi!” Dương Thần đột nhiên hét lên.
Có ai dám ở lại đâu? Ai ai cũng đều bỏ chạy hết.
Nhìn thấy dáng vẻ hồn phi phách lạc của Tần Tích, Dương Thần rất đau lòng.
“Tên khốn nạn nhà cậu, dám đánh cả Tần Phi, ông cụ sẽ không bỏ qua cho cậu đâu, đều do cậu, nếu không tại sao chúng tôi lại bị đuổi ra khỏi gia tộc chứ, đều là tại tên khốn nhà cậu!”
Châu Ngọc Thúy vừa nói vừa quơ quơ chỉ Dương Thần, tay còn chưa kịp rơi xuống, thì Tần Y đã lao giận dữ đến quát: “Đủ rồi!”
“Đã là lúc nào rồi? Mẹ không quan tâm chuyện chị bị ức hiếp, mà lại nghĩ xem ông nội có bò qua cho chúng ta hay không sao?”
Tần Y kích động, gào lên với Chu Ngọc Thúy: “Nhà họ Tần ức hiếp chúng ta như vậy, mà mẹ vẫn tiếp tục đẩy chị ấy vào hố lửa, lẽ nào mẹ không đau lòng cho chị ấy sao?”
Lúc này, Tần Tích trầm ngâm không nói lời nào, bỗng nhiên ngước đầu nhìn Dương Thần nói: “Những lời trước đây anh nói với em, còn tính không?”
Nghe thấy Dương Thần đứng thẳng người, nghiêm túc, giọng nói rõ ràng thanh âm vang đáp: “Chỉ cần là em muốn, cho dù là cả thế giới này, anh đều cho em.”
Tần Tích cảm động, nước mắt tuôn xuống như tức nước vỡ bờ: “Em mệt rồi, em cần một người, một người đàn ông có thể che gió chắn mưa cho em.”
Nghe thấy lời của Tần Tích, trái tim Dương Thần như đang rì máu, nhìn nước mắt trên khuôn mặt của người mình yêu thương lặn xuống, anh nói: “Được.”
Chỉ nói một chữ sau đó quay người bỏ đi.
“Ầm!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 39"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn
Một Thai Hai Bảo: Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn – Tiểu Ái
Tháng 12 1, 2021
Rung Động Vô Thời Hạn
Rung Động Vô Thời Hạn
Tháng 2 20, 2022
Bậc Thầy Chia Tay (Full)
Tháng 10 30, 2021
phu-nhan-em-that-hu-hong
Phu Nhân Em Thật Hư Hỏng
Tháng 10 24, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com