Bẫy tình - Chương 18
Cậu ta khép nép đứng cạnh Kiều Hiển Nông. Có thể nói rằng, cậu ta là một trợ thủ đắc lực, là cánh tay phải của hắn! Cậu ta luôn sắp xếp chu toàn mọi việc ở công ty, lên những lịch hẹn quan trọng cho hắn. Đặc biệt, chỉ cần nhìn vào đôi mắt hay cử chỉ hành động của Kiều Hiển Nông cũng đã biết hắn thích gì, ghét gì!…
Minh Kỳ là thư ký của hắn, đồng thời cũng là người hắn tin tưởng tuyệt đối.
Cậu ta là người kề vai sát cánh với Kiều Hiển Nông từ lúc hắn mới thành lập công ty. Có lúc, hắn thiếu vốn, nhân viên đều bỏ đi hết, vì họ biết rằng nếu ở lại thì phải làm việc không công cho hắn. Riêng chỉ có Minh Kỳ không bỏ hắn, cùng hắn làm việc thâu đêm đến suốt sáng.
Công ty được như ngày hôm nay cũng là nhờ Minh Kỳ.
“Hẹn ông chủ Diệp ba ngày nữa ở sân golf!”
“Vâng!”
Những tưởng mọi thứ xảy ra rất suông sẻ, nhưng không. Lúc Minh Kỳ gọi điện thoại hẹn thư ký của ông chủ Diệp thì ông ấy đã có hẹn rồi.
“Ngài, ông chủ Diệp có hẹn vào ngày đó rồi, tôi đã hẹn ông ấy vào ngày khác.”
Kiều Hiển Nông gật đầu, khoanh tay suy nghĩ. Mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.
“Chúng ta chậm một bước rồi!”
“…”
“Ý ngài là… Bạch Phong Thần đặt lịch trước?”
“Ừ.”
“Bọn họ không cần chuẩn bị gì sao, tại sao lại xong nhanh đến vậy? Nhưng như thế cũng tốt, hợp đồng của chúng ta thắng chắc!”
“Không đâu, theo như tôi biết thì Bạch Phong Thần là người rất tỉ mỉ về mọi mặt, hắn sẽ không làm những việc mà mình không chắc chắn. Vậy nên, chỉ cần là những điều mà hắn làm sẽ thành công tuyệt đối!”
“Đúng vậy, là tôi quá nóng vội rồi!”
“…”
“Cậu ra ngoài trước đi, tôi suy nghĩ một lát.”
“Vâng.”
** Đây là web lậu, vui lòng đọc ở trang Nhayho.čom để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.
Kiều Hiển Nông uống một ngụm cà phê rồi tra thông tin trên mạng. Hắn không tin mình không có cách để lật ngược tình thế!
Trên máy tính hiện ông chủ Diệp là người rất yêu con, ông ấy có một cô con gái út tầm bốn tuổi.
“Có cách rồi!”
Hắn lấy điện thoại bàn, gọi Minh Kỳ vào phòng.
“Cạch.”
“Cậu đặt chỗ ở sòng bạc cho tôi, điều tra xem con gái của ông chủ Diệp thích gì!”
“Tôi hiểu rồi.”
Rất nhanh sau đó, tất cả sở thích của cô bé đã được liệt kê. Đúng là con nhà quyền quý có khác, chỉ cần nhìn sở thích thôi cũng đủ thấy sang chảnh. Những thứ cô bé thích toàn là trang sức, đồ hiệu. Hoàn toàn không có những thứ đồ chơi mà những đứa trẻ khác hay chơi.
Vậy là việc tiếp cận đã giải quyết xong, chỉ cần đợi đến ngày đi ký hợp đồng nữa thôi.
…
Bên phía Lam Du, cô cùng hai người hầu đi mua sắm. Ba người tay sách nách mang, mua một đống đồ. Người ta nói giàu quá cũng khổ, tiền tiêu sao cho hết đây!
Cô đang chuẩn bị đi về thì thấy một cửa hàng bán caravat dành cho nam giới, đập vào mắt Lam Du là chiếc caravat màu xanh đậm, sọc đen trắng rất đẹp!
Cô đẩy cửa bước vào, nhân viên ở đó đón tiếp rất nhiệt tình.
“Lấy cho tôi mẫu này nhé.”
“Dạ.”
Cô nhân viên nhanh nhẹn gói đồ lại.
“Tiểu thư, đồ của cô!”
“Cảm ơn!”
…
Kiều Hiển Nông đang ngồi ở phòng khách làm việc. Thấy cô về, hắn liền đứng dậy.
“Rót cho cô ấy ly nước.”
Người hầu nghe lệnh liền làm theo, còn số khác thì đem đồ lên phòng cho cô.
Hắn kéo cô ngồi lên đùi mình, hỏi: