Bẫy tình - Chương 20
“Tặng anh!”
“Tặng tôi?”
“… Ưm.”- Cô có chút xấu hổ! Mười ngón tay đan xen vào nhau, lắp bắp:
“Lần trước… em gấp quần áo phụ dì Trương, có nhìn thấy chiếc carvat ở trong tủ khá cũ nên… mua cho anh cái mới!”
Kiều Hiển Nông mở ra, trầm ngâm nhìn hộp quà, cảm xúc trong lòng đầy phức tạp, vui sướng nhưng cũng gợi lại quá khứ không mấy vui.
Trước kia, Tịch Y cũng tặng hắn một chiếc caravat. Sau khi cô ta bỏ hắn theo người đàn ông khác sang nước ngoài thì hắn cũng không còn ý định đeo nữa. Đó là chiếc duy nhất hắn có. Vả lại, hắn vốn không có thói quen đeo những thứ này… đơn giản vì nó vướng!
Kiều Hiển Nông vẫn đứng đấy và không nói gì. Một giây, hai giây, ba giây rồi lại bốn giây. Cả hai rối bời nhìn về phía đối phương.
“Anh không thích sao?”- Cô thắc mắc.
“Không có, nó đẹp lắm… Thắt cho tôi đi!”
“Nhưng em không biết!”
“Không biết thì để tôi chỉ, tập làm cho nó quen.” -Lời nói có chút cợt nhả, ánh mắt chứa nhiều ý vị.
Do hắn cao quá nên Lam Du phải kiễng chân lên mới với tới. Cô rất chăm chú nghe hắn chỉ, trái ngược lại là Kiều Hiển Nông, nhân lúc cô đang bận bịu mà giở trò đồi bại. Tay hắn không yên, một tay giữ lấy eo nhỏ, tay còn lại nắn bóp cặp mông đầy đặn! Cô khó chịu đến chau mày, môi mọng mím chặt không kẽ hở, bầu không khí dần trở nên ngột ngạt khiến nữ nhân thở hắt từng đợt, mồ hôi trên trán thi nhau rơi xuống ướt đẫm phần tóc mai. Mắt cô cụp xuống, động tác dần chậm hơn, chân cũng mỏi nhừ không trọng lực! Giờ đây cô chỉ muốn đẩy mạnh tên ác ma này ra, tránh né sự động chạm từ hắn. Đương nhiên điều này là bất khả thi!
“Chúng ta phải ra sân bay nữa… Trễ giờ sẽ ảnh hưởng tới công việc!”
Ủng hộ chúng mình tại лhayho.com
Cuối cùng thì hắn cũng dừng tay, cảm thấy trêu chọc vật nhỏ như này là đủ rồi, nếu không thiện cảm của cô về hắn sẽ càng thêm khoảng cách. Nam nhân vui vẻ nhìn vào gương, ngắm nghía chiếc caravat mà cô thắt cho mình, tuy động tác còn hơi vụng về nhưng cũng khiến tâm trạng hắn vui lên phần nào. Hắn đưa tay lên nhìn vào đồng hồ, quả thật là thời gian cũng không còn sớm nữa rồi.
“Đi thôi!”
Rất nhanh cả hai đã bay đến thành phố A. Nơi này sầm uất và hiện đại hơn hẳn so với thành phố mà cả hai đang sống, không quá ngạc nhiên vì ở đây là nơi hội tụ những tỉ phú giàu có.
Tuy nhiên, nơi này cũng chẳng phải sạch sẽ gì. Nghe nói, gần đây hàng loạt các vụ ẩu đả, giết người đã xảy ra, buôn bán, mại dâm, sòng bạc… Phần lớn các ông lớn trong ngành đều có mặt tối.
Kiều Hiển Nông đã lên kế hoạch rất hoàn hảo để lấy lòng đối phương, tối nay hắn sẽ đến sòng bạc để kí hợp đồng.
Theo như Minh Kỳ điều tra thì ông chủ Diệp sẽ dắt con gái đến sòng bạc vì hôm nay cô bé được nghỉ. Tất nhiên là cô bé chỉ được ở dưới sảnh cùng vệ sĩ.
Biết được ông chủ Diệp là người rất yêu con gái nên Kiều Hiển Nông sẽ lấy lòng cô bé trước. Như vậy thì việc tiếp cận đã không còn là vấn đề lớn nữa rồi!
“Minh Kỳ, cậu đến trung tâm thương mại mua quà cho con gái của ông chủ Diệp!”
“Vâng.”
Nhận được lệnh, Minh Kỳ nhanh chóng làm theo.
Kiều Hiển Nông nhìn vào đồng hồ, giờ cũng đã quá trưa. Bình thường hắn sẽ không ăn trưa mà về khách sạn để ngủ, nhưng bây giờ thì khác. Hiện tại bên cạnh hắn còn có vật nhỏ!
“Chắc em cũng đói rồi, chúng ta đi ăn.”- Lời vừa dứt, hắn đã kéo tay cô lên chiếc xe taxi gần đó. Cô cứ bị hắn kéo đi như vậy mà chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chiếc xe dừng lại trước một khách sạn xa hoa. Bên ngoài, dàn vệ sĩ nhanh chóng mở cửa cho Lam Du và Kiều Hiển Nông bước vào!
Minh Kỳ đã đặt phòng tổng thống cho hai người rồi. Bây giờ, nhân viên chỉ cần kiểm tra lại giấy tờ là có thể nhận phòng.
“Ngài là Kiều Hiển Nông phải không ạ?”
“Phải.”
…
Sau khi làm xong các thủ tục cần thiết, cô và hắn đi theo quản lý khách sạn đến thang máy riêng.
Mọi việc xảy ra khá thuận lợi!
“Thưa ngài, đây là thẻ phòng của ngài ạ.”