Bẫy tình - Chương 33
Cuối cùng thì cũng không thể qua mắt khỏi cô nàng này. Đúng là người phụ nữ của Kiều Hiển Nông có khác, trêu đùa mãi mà không thấy chán!
Thấy mình bị bại lộ, anh cũng chỉ còn nước phóng lao theo lao thôi.
Diệp Hàn Phong đưa tay kéo eo Lam Du, xiết rồi kéo nó về phía mình, cả người cô nàng ngang nhiên đổ dồn về phía anh.
Một chân của cô cũng bị anh kéo cao rồi đặt lên hông mình. Đùi non qua lớp vải xẻ tà bị lộ ra.
“Bông hồng đẹp thế này mà lại qua tay Kiều thiếu, quả là lãng phí.”
“Anh muốn gì?” Cô nhíu mày!
“Nếu… em làm tình nhân của tôi, tôi sẽ cho em đãi ngộ còn tốt hơn cả cậu ta!”
Anh dồn cô về phía ban công, Lam Du cũng ngã người về phía sau. Cô quay đầu nhìn về phía xa!
Có bóng đen, chẳng lẽ là Kiều Hiển Nông?
À, dường như cô nàng hiểu ra điều gì đó.
Tay cô đặt lên vòm ngực rắn chắc của Diệp Hàn Phong, dùng ánh mắt ngọt ngào nhìn về phía anh, nhân lúc anh buông bỏ phòng bị mà đột nhiên dùng lực xoay người anh về lan can.
Nam nhân khá bất ngờ vì mình từ phía chủ động lại thành phía bị động.
Lam Du ghé đầu sát vào Diệp Hàn Phong, cười nhạt.
Nam nhân khá bất ngờ vì mình từ phía chủ động lại thành phía bị động.
Tình thế nay đã bị đảo ngược!
Lam Du ghé đầu sát vào tai Diệp Hàn Phong, cười nhạt.
Môi mọng mấp máy: “Tôi đoán, chân dài lên dường anh không thiếu. Tại sao lại chọn tôi?”
“Nếu là vì thương hại hay cá cược gì thì… tôi không cần!”
Ủng hộ chúng mình tại лhayho.com
Nói xong, Lam Du nhếc môi nhẹ rồi rời đi. Để lại Diệp Hàn Phong đang trợn tròn mắt, hoá đá tại chỗ.
Diệp Hàn Phong: Cô ấy biết được sự thật?
Nụ cười cùng ánh mắt ấy… Cô đang tự giễu cợt bản thân hay?…
Đoán rằng, Kiều Hiển Nông cũng đã nghe được gần hết cuộc đối thoại rồi. Xem ra, lần này cô giúp hắn không vô ích!
Tay Kiều Hiển Nông xiết chặt lại, vân xanh nổi lên.
Nam nhân đứng lặng người trong góc tối, lửa giận đã lên tới đỉnh điểm, tên này lại giám động tay động chân vào người phụ nữ của hắn.
Ăn gan hùm hay gì?
Tuy đã xem được hết cuộc trò chuyện của họ nhưng nam nhân vẫn thắc mắc rằng không biết Lam Du đã nói gì với Diệp Hàn Phong mà để anh đứng đó tận một phút.
Kiều Hiển Nông dảo bước tiến về phía Diệp Hàn Phong, vỗ vai:
“Này…” Ánh mắt nam nhân sắc lạnh nhìn bạn mình như thể muốn ăn tươi nuốt sống cậu ta.
Chỉ thấy anh suýt một cái rồi ôm lấy vai, ủ rũ:
“Ag, cậu mạnh tay thế. Muốn ám sát tôi hay gì?”
Phải, tôi hiện giờ chỉ lập tức muốn ám sát cậu cho hả dạ.
Kiều Hiển Nông phát hiện, tại sao từ nãy giờ anh lại tức giận trong vô thức? Cảm giác nhịp tim tăng thật nhanh, nó đập loạn xạ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Thế rồi cắn răng nhắm mắt mà thu bàn tay lại, tính tình trở về bình thường:
“Nhớ đưa hợp đồng của Doãn gia cho tôi đấy!”
“Nhớ gì mà dai dữ vậy, người ta đang buồn thối ruột đây mà không an ủi. Chẳng lẽ cậu nỡ lòng nào để một người dễ thương như mình bị cha chửi ư?”
“Cậu định quỵt? Có làm thì có chịu, hồi chiều tuyên bố dõng dạc lắm cơ mà!”
Diệp Hàn Phong thở dài, anh đúng là mãi mãi không thể đấu nổi lại Kiều Hiển Nông mà!
Đành ăn chửi vậy!
…