Bẫy tình - Chương 39
Cô có chút nghi hoặc!
Bạch Tử Ngôn nói cô làm công ty hắn bị phá sản, lại còn cho người đánh đập hắn là sao cơ chứ?
Chẳng lẽ anh ta cho rằng cô là người như vậy sao. Lẽ nào trong này có hiểu lầm?
Suy nghĩ nhiều khiến Lam Du thật sự rất khó chịu, cô chống tay ngồi dậy. Định bụng đi xuống lầu để pha một ly sữa nóng cho dễ ngủ.
Lúc đi qua phòng của Kiều Hiển Nông thì thấy cửa hé mở nên cô cũng tò mò nhìn lén một chút, thấy hắn đang gục đầu xuống bàn ngủ thì đẩy cửa bước vào.
Cô với lấy cái chăn mỏng định đắp cho hắn.
Thế nào cô vừa mới chạm nhẹ, chiếc ghế đã tự trườn rồi làm Kiều Hiển Nông ngã nhào xuống đất.
Sắc mặt hắn trắng bệch, môi tím tái lại. Người nóng đến bỏng tay!
Lam Du hoảng loạn, sợ đến kinh hãi. Cô cứ lấy tay lay hắn mãi, vừa gọi la to:
“Kiều Hiển Nông… Kiều Hiển Nông, anh dậy đi đừng làm tôi sợ!”
“Người đâu, mau lên đây… Kiều Hiển Nông bất tỉnh rồi!”
Dì Trương nghe thấy tiếng động thì mở cửa phòng ra, mắt còn đang lim dim.
Sau đó là những cô hầu gái cũng dậy theo, mọi người sau khi nghe vậy liền sốt sắng.
Lam Du ôm Kiều Hiển Nông vào lòng, đặt hắn lên đùi mình, cô đảo mắt nhìn một lượt quanh căn phòng thì thấy một lọ thuốc rớt ở dưới gầm bàn. Dưới đất còn rơi vãi vài viên.
Cô cẩn thận đặt hắn xuống đất, lồm cồm bò dậy với lấy nó.
Thuốc huyết áp?
Hắn bị huyết áp cao sao? Bỏ qua những suy nghĩ khác, Lam Du nhanh chóng đọc hướng dẫn sử dụng rồi lấy thuốc nhét vào miệng hắn!
Hắn bị huyết áp cao sao? Bỏ qua những suy nghĩ khác, Lam Du nhanh chóng đọc hướng dẫn sử dụng rồi lấy thuốc nhét vào miệng hắn!
Ủng hộ chúng mình tại лhayho.com
Cùng lúc đó, tất cả mọi người cũng có mặt, dì Trương nhanh chóng gọi bác sĩ riêng đến rồi gọi hai vệ sĩ khiêng Kiều Hiển Nông nằm lên trên giường.
…
Dưới ánh đèn ngủ lập loè sáng yếu, hình ảnh người đàn ông có cơ thể khoẻ mạnh đang thở hắt ra từng đợt để hít lấy không khí một cách khó khăn.
Dì Trương đuổi người hầu ra ngoài để có không gian yên tĩnh. Chỉ còn có ba người ở lại!
“Bác sĩ, anh ấy sao rồi?” Cô sốt sắng, liên tục chà xát hai tay vào nhau!
“Không sao, nhưng nếu cứ để bệnh nhân làm việc liên tục mà không ăn, lại còn uống nhiều rượu thì sẽ tụt huyết áp. Thuốc này chỉ được dùng khi cấp bách, người nhà hãy khuyên Kiều thiếu đừng nên lạm dụng thuốc!”
“Vâng!”
“À, Kiều thiếu cần nghỉ ngơi vài ngày, đừng cho ngài ấy làm việc quá nhiều!”
Kiều Hiển Nông thì ra có thói quen bỏ bữa, lại còn làm việc cật lực như vậy… Chẳng trách hắn nhiều bệnh!
Hiện tại bác sĩ đang kê cho hắn thuốc, tuy nhiên Kiều Hiển Nông bướng bỉnh, hắn đòi bật dậy để bác sĩ làm gì đó cho mình nhanh khỏi hơn!
“Không được, nghỉ vài ngày là sao cơ chứ? Kê thuốc mạnh hơn cho tôi đi!”
Hắn bật dậy, vừa nói vừa thở hổn hển!
Bác sĩ sợ đến mức đứng hình, ông ấy không biết phải đáp ra sao. Đứng đó lắp bắp:
“Tôi.. tôi..”
“Bác sĩ cứ để thuốc ở trên bàn đi, để tôi!” Cô lên tiếng.
Bác sĩ cùng gì Trương hiểu ý, họ không lên tiếng nữa mà lẳng lặng ra ngoài.
Lam Du nhẹ nhàng ngồi xuống giường, dìu Kiều Hiển Nông nằm xuống. Cô nhỏ nhẹ thủ thỉ:
“Anh bị bệnh rồi thì nghỉ ngơi vài ngày đi, đừng cố sức quá!”