NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

BÊN KIA CÁNH CỬA LY HÔN - Chương 10

  1. Home
  2. BÊN KIA CÁNH CỬA LY HÔN
  3. Chương 10
Prev
Next

17

Có lẽ Giang Nhã Hân đã kể chuyện hôm nay cho Giang Thần nghe.

Sáng hôm sau, khi tôi ra chợ mua đồ, cả hai bố con đều đi theo.

Dù tôi đã từ chối mấy lần, Giang Thần vẫn kiên quyết đi cùng.

Chợ thì bẩn và ồn, mà tôi nhớ rõ anh ta có bệnh sạch sẽ.

Tôi đang mặc cả với tiểu thương, anh ta cũng đứng bên giúp tôi ép giá.

Tôi nhìn anh ta một tay xách túi thức ăn, một tay dắt Giang Nhã Hân.

Bỗng nhiên mắt tôi cay xè.

Đây chính là cảnh tôi từng ao ước biết bao nhiêu lần…

Nhưng giờ tôi rất tỉnh táo — đây chỉ là một ảo giác ngắn ngủi, không phải hiện thực.

Ở nhà, đèn trần bị hỏng. Tiểu Trịnh biết tin thì qua giúp sửa.

Giang Thần đứng một bên chăm chú nhìn, bảo sau này mấy việc vặt thế này có thể tự làm, không cần phiền ai nữa.

Tôi giữ Tiểu Trịnh lại ăn trưa.

Nhìn mâm cơm toàn món cậu ấy thích, Tiểu Trịnh liên tục cảm ơn tôi.

Nhưng nét mặt Giang Thần lại thoáng chút không vui.

Dạo này Tiểu Trịnh đang giúp dân làng làm livestream bán hàng.

Cậu nói homestay của tôi thiết kế rất có gu, hỏi tôi có muốn quay clip để quảng bá hình ảnh làng chài không.

Tôi lập tức đồng ý.

Rồi cậu bắt đầu kể cho tôi nghe quá trình quay dựng.

Giang Thần bỗng xen vào, gắp tôm đã bóc vỏ bỏ vào bát tôi, từng con từng con một.

Thấy tôi vẫn chỉ gắp mấy món khác, anh ta lên tiếng:

“Ăn lúc còn nóng đi.”

Tôi gật đầu, nhưng vẫn không đụng đũa.

Giang Nhã Hân cũng hùa theo:

“Mẹ ơi, mẹ nhìn ba kìa, tay bóc tôm đến đỏ hết rồi đó.”

Lúc này tôi mới để ý găng tay nylon của Giang Thần đã rách.

Tôi nói nhỏ:

“Giang Thần, anh không cần làm vậy đâu. Ăn cơm đi đã.”

Giang Thần tháo găng, đứng dậy đầy bực tức.

Tiểu Trịnh thấy không khí căng thẳng, liền lên tiếng:

“Anh Giang, thật ra chị Trân Trân bị dị ứng hải sản.”

Giang Thần khựng lại, quay đầu nhìn tôi:

“Từ bao giờ vậy?”

Trước kia tôi cực kỳ thích ăn hải sản.

Trước khi cưới, Giang Thần cũng thường bóc tôm cho tôi như thế này.

“Từ sau khi sinh con.”

Giang Thần mím môi, im lặng.

Anh ta rửa tay sạch rồi quay lại, đặt bát của tôi trước mặt Nhã Hân.

“Nhã Hân, con ăn đi.”

Sau đó anh ta vừa ăn vừa chậm rãi nói:

“Sau này, có gì em cứ nói với anh.”

Để phá tan bầu không khí ngượng ngùng, Tiểu Trịnh đổi chủ đề, giới thiệu với Giang Thần về làng chài.

Giang Thần đáp:

“Lần sau công ty tổ chức team-building, có thể chọn nơi này.”

Tiểu Trịnh vui ra mặt, liên tục gật đầu chào đón.

Xem ra, cậu ấy thật sự yêu quý mảnh đất này.

18

Kỳ nghỉ hè đã qua, vậy mà Giang Thần và Giang Nhã Hân vẫn chưa có dấu hiệu rời đi.

Lúc này, mẹ Giang cũng đến.

Ba năm không gặp, bà ấy vẫn không thay đổi chút nào.

Bà ấy tỏ vẻ chê bai đủ điều về nơi tôi đang sống.

Còn chất vấn tôi: đã ly hôn rồi thì tại sao còn dây dưa với Giang Thần và Giang Nhã Hân?

Tôi bình thản đáp:

“Vậy lần này cô đến, tiện thể đưa cả hai người họ đi luôn đi.”

Có lẽ bà ta không ngờ tôi sẽ nói vậy.

Vì trước đây tôi luôn tìm cách giải thích, tự chứng minh mình vô tội.

Lần này, bà ta im lặng, rồi ngồi phịch xuống ghế sofa.

“Vậy tôi chờ bọn nó về.”

Sáng sớm, Giang Thần và Giang Nhã Hân đã ra ngoài. Tôi cũng không rõ họ đi đâu.

Giờ bà muốn chờ thì tôi cũng chẳng cản.

Xử lý xong việc tiếp khách check-in, tôi dắt chó đi chợ mua đồ ăn.

Lúc quay về thì đã không thấy đâu.

Buổi trưa, Giang Thần gọi điện nói không về ăn.

Ăn cơm xong, tôi ra ngoài tìm Tiểu Trịnh.

Hôm nay cậu ấy hẹn tôi đến chỗ quay livestream để chia sẻ kinh nghiệm.

Trong buổi livestream, Tiểu Trịnh đứng trước máy quay, giới thiệu từng sản phẩm nông sản, trả lời tận tình từng câu hỏi từ khán giả.

Buổi phát sóng kéo dài suốt cả chiều.

Để cảm ơn, tôi mời cậu ấy ăn một bữa cơm.

Trên đường về, từ xa tôi đã thấy Giang Thần, Giang Nhã Hân và bà đang đứng cùng nhau.

Tôi quay sang cảm ơn Tiểu Trịnh, bảo cậu về trước.

Nhưng bà nhanh chân bước tới trước, cười giả lả:

“Trân Trân, cậu thanh niên này là ai vậy? Không định giới thiệu cho tôi làm quen à?”

Thấy nụ cười giả tạo đó, tôi chẳng muốn nói thêm gì.

Tiểu Trịnh lịch sự chào hỏi:

“Chào cô, cháu là bạn của chị Trân Trân. Cháu xin phép đi trước ạ.”

“Đừng vội đi mà, cô thấy cháu là người có tướng mạo, hợp với Trân Trân lắm. Vào trong nhà ngồi chơi một lát đi…”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 10"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com