NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

BỊ HIỂU NHẦM LÀ TIỂU TAM VÌ HÔN MÁ ANH NUÔI ĐỂ CẢM ƠN - Chương 7

  1. Home
  2. BỊ HIỂU NHẦM LÀ TIỂU TAM VÌ HÔN MÁ ANH NUÔI ĐỂ CẢM ƠN
  3. Chương 7
Prev
Next

Chỉ trong chớp mắt, hướng gió trên mạng đã thay đổi hoàn toàn.

【Một đứa con nuôi mà chủ tịch Lâm nuôi nấng dạy dỗ tận tình, cho vào công ty làm giám đốc, vậy mà còn không biết điều lên mạng mắng chửi tiểu thư nói mình làm trâu làm ngựa trả ơn.】

【Tôi tình nguyện làm trâu làm ngựa cho tiểu thư, chủ tịch Lâm ơi nhận tôi làm con nuôi đi.】

【Hóa ra đứa con trong bụng cô kia là của thằng con nuôi, thế mà còn dám nói là cháu đích tôn của chủ tịch à?】

【Đù má, hai đứa khốn đó coi tụi mình như đám ngu dễ lừa hả?】

Chỉ có một bình luận làm tôi chú ý thật sự.

【Cho mấy người làm chó cưng thì lại không chịu, mấy người biết sau lưng cô ta nhục mạ người khác thế nào không?】

【Con nuôi cũng là nửa đứa con, tại sao lại không được thừa kế công ty và tài sản? Hồi nhỏ cái gì cũng chia đều, lớn lên thì không được à?】

【Tiểu thư nhà họ Lâm chỉ là một bình hoa di động thôi, thằng kia vừa đẹp trai vừa có năng lực thì sao không thể kế thừa công ty? Chẳng lẽ muốn để công ty bị cô ta phá sản chắc?】

Tôi chụp màn hình bình luận đó lại rồi thoát khỏi tài khoản.

Trong công ty có không ít người đang theo dõi diễn biến vụ này, khi biết tôi mới thật sự là con gái của chủ tịch.

Sáng nay mấy kẻ vừa còn trưng ra bộ mặt khó chịu, soi mói bắt bẻ tôi, giờ từng đứa cười tươi như hoa chạy tới văn phòng xin lỗi.

Tôi chẳng thèm chấp, gọi điện xong cho ba thì xuống hầm xe chuẩn bị lái về nhà.

Quá mệt mỏi sau một ngày bù đầu, tôi chỉ muốn về ngủ một giấc cho xong.

Sau chuyện Lâm Thư Việt cùng Mạnh Oánh Oánh giở trò trên mạng, ba tôi cũng không thể dung thứ để anh ta ở lại nhà.

Ba đã dặn quản gia gom hết đồ đạc của anh ta quẳng ra ngoài cổng, dặn bảo vệ cấm cửa, không cho anh ta bén mảng vào nữa.

Vậy nên lúc lái xe ngang qua cổng, tôi cũng không bất ngờ khi thấy đống hành lý bị vứt lộn xộn ngay đó.

Đêm hôm đó, tôi mơ màng đang ngủ thì cứ có cảm giác có thứ gì đó động đậy trên người.

Tôi bừng tỉnh, trong ánh sáng lờ mờ ngoài cửa sổ, tôi thấy gương mặt đầy giận dữ của Lâm Thư Việt đang ngồi ngay mép giường.

“Tại sao mày phải về nước? Tại sao mày cứ phải dồn tao vào chỗ chết?”

“Tao với Oánh Oánh cũng chỉ muốn tìm đường sống thôi, sao mày ác độc đến vậy?”

“Mày có tất cả mọi thứ rồi, mày còn muốn cướp hết của tao nữa à!”

Anh ta chộp lấy cổ tay tôi, định dùng dây nịt trói tôi lại.

“Nếu mày đã không biết điều, thì đừng trách hôm nay tao dạy cho mày một bài học.”

“Nếu mày có thai với tao, ba mày chẳng phải bắt buộc phải giao công ty cho tao sao?”

Khi bàn tay anh ta chạm lên má tôi, tôi hoàn toàn tỉnh hẳn.

“Lâm Thư Việt, mày điên rồi à!”

“Tao với ba tao đã làm gì có lỗi với mày mà mày phải bày mưu bôi nhọ tao, phá hoại danh tiếng công ty?”

Tôi dồn hết sức đá mạnh vào hạ thân anh ta, anh ta hoàn toàn không kịp phản ứng, đau đớn co rúm người lại dưới đất.

“Mày không phải yêu Mạnh Oánh Oánh sao? Nó còn đang mang thai con mày kia kìa.”

“Sao trước đây tao không phát hiện mày dơ bẩn đến vậy?”

Lâm Thư Việt bị tôi chọc tức điên lên, gầm gừ lao tới bóp cổ tôi.

“Linh Nhạn Khả, mày giả vờ thanh cao cái gì?”

“Mày chẳng phải luôn thích tao, luôn muốn tao chịch mày còn gì?”

Nước mắt tôi không kìm được mà lăn dài, tôi lùi dần về phía tủ đầu giường, thừa lúc anh ta mất cảnh giác vớ lấy cái bình hoa đập mạnh vào đầu anh ta.

Sau đó tôi lập tức chạy ra ban công và nhảy xuống.

Nhà tôi ở tầng hai, dưới ban công là bồn hoa, nhảy xuống kiểu gì cũng không chết.

Tiếng động quá lớn khiến đám bảo vệ trong biệt thự chú ý ngay.

Mấy người chạy vội tới đỡ tôi dậy.

“Tiểu thư, cô có sao không?”

“Lâm Thư Việt đang trong phòng tôi, mau bắt hắn lại cho tôi.”

Ba tôi cũng bị tiếng ồn làm tỉnh, nhìn thấy bảo vệ lôi Lâm Thư Việt ra khỏi phòng tôi thì tức đến mức suýt lên cơn đau tim.

Ông giơ tay tát cho anh ta một cái thật mạnh.

“Thằng khốn, mày dám làm ra chuyện súc sinh thế này!”

Lâm Thư Việt ngẩng cổ lên, gào to đầy căm hận.

“Nếu không vì mày thì tao sao ra nông nỗi này! Bao năm tao cống hiến cho công ty, mày chỉ cần một câu nói là phủi sạch hết công lao của tao!”

“Linh Nhạn Khả là con gái ông, còn tôi thì không phải con trai ông sao?”

“Tại sao nó chẳng cần làm gì cũng có thể dễ dàng lấy được cổ phần công ty, còn tôi thì ông lại canh chừng như canh trộm!”

“Cho dù tôi có cố gắng thế nào, làm giỏi ra sao, trong mắt ông vẫn chẳng ra gì! Ông nuôi tôi cũng chỉ như nuôi một con chó thôi!”

Ba tôi tức đến suýt phát điên, vung tay tát thẳng một cái nữa.

“Đồ vô ơn! Tao cực khổ nuôi dạy mày bao nhiêu năm mà mày không biết cảm ơn, còn hùa với người ngoài hại Tiểu Khả.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 7"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com