NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Novel Info

BỊ HIỂU NHẦM LÀ TIỂU TAM VÌ HÔN MÁ ANH NUÔI ĐỂ CẢM ƠN - Chương 8

  1. Home
  2. BỊ HIỂU NHẦM LÀ TIỂU TAM VÌ HÔN MÁ ANH NUÔI ĐỂ CẢM ƠN
  3. Chương 8
Prev
Novel Info

“Đã không biết điều thì mày cứ chờ vào tù đi!”

Lâm Thư Việt vẫn cứng giọng.

“Oánh Oánh không phải người ngoài, cô ấy là người duy nhất hiểu tôi!”

“Cô ấy hiểu nỗi khổ của tôi, chúng tôi cùng nhau cố gắng mới có được thành quả hôm nay, tất cả đều bị Linh Nhạn Khả phá hỏng!”

Mắt anh ta đỏ ngầu, gào lên đầy căm hận.

“Mày số mạng thật lớn, tao thuê người giết mày bên nước ngoài mấy lần mà mày vẫn trốn thoát. Oánh Oánh nói đúng, tao không nên mềm lòng với mày.”

Tôi thật sự không hiểu, tại sao người anh từng cùng tôi lớn lên lại biến thành thế này.

Thực ra ba tôi không cho anh ta nhập hộ khẩu nhà họ Lâm không chỉ vì không muốn chia cổ phần công ty.

Mà còn vì không muốn để tôi và Lâm Thư Việt thành anh em hợp pháp.

Những năm tôi đi du học, ba mang Lâm Thư Việt bên cạnh, dạy dỗ cách đối nhân xử thế, cho anh ta làm quản lý trong công ty.

Bởi vì ba nhìn ra tôi thích Lâm Thư Việt, nên đã coi anh ta như con rể mà bồi dưỡng.

Ai ngờ trong mắt Lâm Thư Việt, những người thật lòng tốt với anh ta đều trở thành kẻ ác, còn Mạnh Oánh Oánh lại biến thành tri kỷ.

Nếu đã vậy thì cứ để hai kẻ đó vào tù mà sống với nhau cả đời đi.

Ba tôi đang định bảo người lôi anh ta lên đồn công an thì tôi kịp thời cắt ngang, liếc mắt nhìn mấy người giúp việc đang đứng run.

“Rõ ràng đã dặn người trong nhà coi như không có người này, biệt thự lại canh bảo vệ mấy lớp, vậy Lâm Thư Việt rốt cuộc làm sao lẻn được vào?”

Tôi dừng trước mặt người giúp việc.

“Dì Tống, chắc dì biết rõ chuyện này nhỉ?”

Ngay lần trước, khi bà ta cố tình nhắc chuyện Lâm Thư Việt đứng ngoài mưa trước mặt tôi, tôi đã thấy bất thường.

Hôm đó ba nói muốn dạy cho Lâm Thư Việt một bài học, dặn tất cả người làm không cho mở cửa.

Khi đó dì Tống lại mang sữa lên tận phòng tôi, còn cố tình nhắc chuyện anh ta đứng ngoài mưa để lay động lòng thương của tôi.

Nhưng có lẽ do tôi xa nhà quá lâu, bà ta quên mất tôi dị ứng với sữa, từ bé đã không bao giờ uống.

Bà ta run lẩy bẩy như sàng gạo, rồi “phịch” một tiếng quỳ xuống cầu xin.

“Tiểu thư, tôi sai rồi! Tôi nhất thời hồ đồ mới nhận tiền của cậu ta để mở cửa cho vào.”

“Cậu ta nói chỉ muốn vào xin lỗi tiểu thư, ai ngờ lại làm ra chuyện đê tiện như thế này!”

“Tôi biết tội rồi, xin tiểu thư tha cho tôi một lần, con tôi còn đang học tiểu học, tôi không thể mất công việc này!”

Một lần bất trung, trăm lần không dùng.

Loại người chỉ cần cầm tiền là sẵn sàng mở cửa hại tôi thế này, tôi không dám giữ bên cạnh thêm giây nào nữa.

Tôi lập tức ra lệnh bảo vệ lôi bà ta ra ngoài.

Sau hôm đó, ba tôi tố cáo Lâm Thư Việt tội xâm nhập cưỡng bức.

Vì tình tiết nghiêm trọng, anh ta bị phán 5 năm tù.

Cho dù sau này ra tù, nể mặt ba tôi chắc cũng chẳng ai dám thuê nữa.

Còn Mạnh Oánh Oánh, nhờ vẻ ngoài đáng thương mà lừa quyên góp được không biết bao nhiêu tiền.

Khi sự thật vỡ lở, đám người đã từng thương hại cô ta phẫn nộ tìm tận nhà đòi tiền.

Trong lúc xô xát, cô ta sẩy thai.

Nhưng ba tôi cũng không định tha cho cô ta, vẫn kiện ra tòa.

Ngày ra tòa, tôi có mặt.

Cô ta vùng ra khỏi tay nhân viên áp giải, gào lên đầy ác độc.

“Tôi là thiếu phu nhân nhà họ Lâm! Trong bụng tôi là cháu đích tôn của chủ tịch Lâm! Mày dám đối xử với tao vậy, không sợ tao khiến tụi mày mất việc phải ra đường ăn gió uống sương à?”

Cô ta bị kết án trả lại hết tiền lừa được và phạt 2 năm tù, nhưng vì được giám định tâm thần có vấn đề nên chưa thi hành án ngay.

Tôi chủ động đề nghị đưa cô ta vào viện tâm thần tư nhân do nhà họ Lâm đầu tư, và tòa đã chấp nhận.

Dường như cô ta hiểu chuyện gì xảy ra, hoảng loạn giãy giụa gào lên.

“Tôi muốn ngồi tù! Cho tôi đi tù! Tôi không bị điên!”

Nhưng có bị điên hay không giờ đã không còn do cô ta quyết định.

Sau khi tôi công khai thân phận, đồng nghiệp trong công ty đều đối xử với tôi vô cùng thân thiện.

Ba tôi thì càng kề cận chỉ dạy tận tình.

Cuối cùng ông cũng hiểu, thay vì dốc sức bồi dưỡng một thằng rể giỏi, chi bằng tập trung dạy con gái ruột cho thật tốt.

Ngày tôi chính thức tiếp quản công ty, ba tôi tuyên bố nghỉ hưu, giao hẳn công ty cho tôi điều hành.

Sau này, tôi trở thành chủ tịch mới của công ty họ Lâm, vững vàng xoay xở đủ mọi chuyện trên thương trường.

Khi ấy tôi mới thật sự hiểu ra.

Tiền bạc và địa vị chính là liều thuốc bổ tốt nhất dành cho phụ nữ.

Tôi sẽ bắt đầu cuộc sống làm bà chủ lớn của mình.

Mọi thứ… chỉ mới bắt đầu.

(Hết)

Prev
Novel Info

Comments for chapter "Chương 8"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com