NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Binh Vương Toàn Năng Của Nữ Tổng Tài - Chương 31 Dược Kỳ Hoàng

  1. Home
  2. Binh Vương Toàn Năng Của Nữ Tổng Tài
  3. Chương 31 Dược Kỳ Hoàng
Prev
Next

Chương 31: Dược Kỳ Hoàng
Rời khỏi công ty, Tiêu Viễn nhớ tới gì đó, quay đầu lại hỏi: “Đại Ham, anh còn chưa nói chưa tôi biết mẹ anh bị bệnh gì đây.”
Ánh mắt Lý Ham Hậu buồn bã, cơ thể cao lớn run mấy cái: “Ung thư phổi giai đoạn cuối”
“Ung thư phổi giai đoạn cuối?”
Bàn tay cầm vô lăng của Tiêu Viễn run lên, vốn anh còn cho rằng đây là bệnh thông thường có thể chữa khỏi… Nhưng đối với bệnh ung phổi giai đoạn cuối, anh không có biện pháp nào cả!
Đây là bệnh nan y, trên thế giới không có phương pháp nào chữa trị được trăm phần trăm!
“Hồi mới tới, bác sĩ nói vẫn còn hy vọng nên tích cực phối hợp điều trị… Sau đó, bác sĩ nói không còn hy vọng, để chúng tôi về nhà.”
Trên mặt Lý Ham Hậu thoáng qua một tỉa đau đớn, siết chặt nắm đấm, trên cánh tay nổi đầy gân xanh.
“Đại Ham, sinh lão bệnh tử, ai cũng không thể làm gì được.” Tiêu Viên an ủỉ.
“Bọn họ rõ ràng nóỉ có hy vọng chữa khỏi, tạỉ sao sau đó lại nói không thể chữa khỏi! Tôi không muốn mẹ rời xa tôi, bà là người thân duy nhất trên đời này của tôi!”
Lý Ham Hậu trở nên kích động, nước mắt lăn dài trên mặt.
Tiêu Viễn nhìn Lý Ham Hậu đau khổ, muốn an ủi thêm mấy câu nhưng lại không biết nên nói gì! Chẳng lẽ lại nói với anh ta rằng trước đây đưa tiền nên bệnh viện nói có thể chữa khỏi, chờ bạn tiêu hết tiền, bọn họ sẽ cho bạn về nhà chờ chết?
Lời này, rất thực tế, nhưng nói ra lại quá đau lòng!
“Hức, tôi không muốn mẹ tôi chết…”
Người đàn ông to lớn bỗng nhiên khóc như một đứa trẻ.
Tiêu Viễn lái xe chậm lại, vỗ vai Lý Ham Hậu: “Đại Ham, đừng khóc, trời có lẽ không tuyệt đường người, có lẽ sẽ có kỳ tích xảy ra, có lẽ mẹ anh sẽ không bỏ anh lại!”
“Thật chú?”
Lý Ham Hậu ngẩng đầu lên, hít mũi.
“ừ, thật, anh Viễn sẽ không lừa anh!”
Lý Ham Hậu gật đầu, lau nước mắt: “ừ, mẹ tôi là người tốt, tôi nghĩ ông trời sẽ không để bà chết.”
“Đúng, người tốt sẽ có cuộc sống bình an
ma.
Tiêu Viễn nhìn khuôn mặt đẫm nước mắt của Lý Ham Hậu, cười một tiếng, trong lòng âm thầm ra quyết định.
Khi đỉ ngang qua một cửa hàng tạp hóa, Tiêu Viễn dừng xe, mua chút thực phẩm bổ sung dinh dưỡng, sau đó tìm một nhà thuốc, mua một số đồ bổ.
“Anh Tiêu, anh khỏe như vậy, cần đồ bố làm gì?”
Nhân viên nhà thuốc đỉ tới, mỉm cười hỏi.
“ở đây có tất cả nguyên liệu chú?”
“Anh Tiêu, nhà thuốc của chúng tôi là nhà thuốc lớn nhất Long Hải, chúng tôi có đủ mọi thuốc và những nguyên liệu khác… Bên kia còn có bác sĩ Đông y và dược sư chuyên nghiệp anh có thể đến hỏi ý kiến bọn họ…”
“Không cần, đưa giấy bút cho tôi, tôi có đơn thuốc.”
Tiêu Viễn lắc đầu.
Nhân viên hơi sửng sốt, nhưng vẫn đưa giấy bút, đưa cho Tiêu Viễn: “Anh Tiêu, nếu như anh cung cấp đơn thuốc, vậy thì nhà thuốc chúng tôi không chịu bất kỳ trách nhiệm nào, hơn nữa nhà thuốc chúng tôi còn cần để thầy
thuốc kiểm tra một lượt..”
“ừ, không vấn đề.”
Tiêu Viên nhận lấy giấy bút, hơi suy nghĩ, viết trên giấy một đơn thuốc.
“Anh Viễn, anh còn biết cái này cơ à?”
Lý Ham Hậu hơi lo lắng, dù sao đây cũng là thứ cho mẹ anh ta uống.
“Tin tôi không?” Tiêu Viễn hỏỉ.
Lý Ham Hậu không do dự gật đầu, mặc dù anh ta khờ nhưng không ngốc, anh ta có thể cảm nhận được Tiêu Vỉễn là thật sự đối xử tốt với anh ta!
Tiêu Viên cười một tiếng, đưa đơn thuốc cho nhân viên: “Đưa cho thầy thuốc của các anh kiểm tra đì.”
“Tiểu Trương, đưa đơn thuốc này cho tôi xem.”
Đột nhiên, một ông lão mặc đồ nhà Đường bên cạnh nói với nhân viên.
“Xin chào ông Dược!”
Nhân viên nhìn thấy ông lão, vẻ mặt trở nên vô cùng cung kính, hơi khom người hai tay đưa đơn thuốc.
Ánh mắt Tiêu Viễn tò mò nhìn ông lão, đây
là ai? Từ lối ăn mặc với khí chất đều có thể nhìn ra ông lão này không phải người bình thường, chẳng lẽ là chủ nhà thuốc?
Ông lão thấy Tiêu Viễn nhìn ông ta, nở nụ cười ấm áp: “Bạn nhỏ, tôi cũng coi như là nửa thành viên của nhà thuốc, để tôi giúp cậu kiểm tra.”
“Mời” Tiêu Viễn cười gật đầu, anh không quan tâm, ai kiểm tra cũng vậy.
Ông lão can thận nhìn, càng nhìn mắt càng mở to, càng kinh ngạc, sau đó chợt ngẩng đầu lên, nhìn Tiêu Viễn hỏi: “Bạn nhỏ, tôi có thể hỏi đơn thuốc này kê cho bệnh nhân bị bệnh gì không?”
“Haha, ông nghĩ sao?”
Tiêu Viễn cười khẽ, nổi lên chút suy nghĩ trêu đùa.
“Cỏ ngư tinh, vị cay nồng, tính lạnh, thuộc phế kinh… Bắc sa sâm, ngọt nhẹ, tính hàn, thuộc phế kinh… Mạch môn… Từ những vị thuốc này, bệnh nhân hẳn có bệnh ở phổi đúng không?”
Tiêu Viễn gật đầu: “Đúng vậy.”
“Còn có bạch hoa xà thiệt thảo, chẳng lẽ là bị ung thư phổi?” ông lão lại tiếp tục nói.
“Ông nói đúng, ung thư phổi giai đoạn
cuối”
/zVậy xin hỏi, mấy vị thuốc này có tác dụng gì? Rõ ràng là đơn thuốc thanh nhiệt giải độc, tán nhiệt phổi, tại sao còn có thuốc tinh nhiệt?” Ông lão chỉ vào mấy vị thuốc.
“Haha, ông là một nhân tài, nếu đổi thành Đông y bình thường, sợ rằng bọn họ sẽ hỏi tôi tại sao lại tùy tiện bổ sung những vị thuốc này, nhưng ông lại không, nhất định là nhìn ra gì đó” Tiêu Viễn cười nói.
Ông lão sững sờ, sau đó cũng cười: “Haha, sao cậu lại không cảm thấy tôi là người bình thường chứ? Nếu không hiểu đơn thuốc thì sẽ không chỉ ra được đúng không?”
“Đúng vậy, nhưng tôi không nghĩ nơi này có thể trở thành nhà thuốc lớn nhất thành phố Long Hải, thì không nên nuôi người tầm thường đúng không?”
Ông lão lại sửng sốt, giơ ngón cái lên: “Bạn nhỏ nhận xét khá hay, có thể chia sẻ chút không?”
“Được, nhưng trước hết phải hầm thuốc.”
Ông lão gật đầu một cái, đưa đơn thuốc cho nhân viên: “Tiểu Trương, dựa theo đơn thuốc này chế biến, làm cẩn thận.”
‘Vâng, ông Dược/
Nhân viên cung kính gật đầu xoay người đỉ thu xếp.
“Bạn nhỏ, mời.”
Ông lão giơ một tay bày tư thế mời, dẫn Tiêu Viễn và Lý Ham hậu đi vào trong.
Đi tới trong phòng, ông lão mời hai người ngồi xuống, sau đó không đợi kịp hỏi: “Trước kia tôi từng xem qua ở một cuốn sách thuốc cổ những giải thích tương tự, nhưng quyển sách kia vốn không lành lặn hoàn toàn, nên tôi không hiểu hết… Sau đó sau khi nghiên cứu, phát hiện những điều trên đó có thể được…”
“Haha, ông lão, ông nói cuốn sách cổ này là Âm Dương Y Điển sao?” Trong lòng Tiêu Viên suy nghĩ, hỏi.
Ông lão nghe vậy, chợt đứng lên: “Cậu, sao cậu biết?”
“Haha nếu như tôi nói tôi từng đọc bản hoàn chỉnh cuốn sách này, ông sẽ tin sao?” Tiêu Viễn híp mắt cười nói.
“Bản hoàn chỉnh? Không thể nào? Lúc đầu tôi chỉ tình cờ lấy được bản thiếu…” ông lão hơi mất bình tĩnh, không còn điềm tĩnh như trước.
Tiêu Viễn không giải thích thêm, mà đọc
một phần nội dung, khiến ông lão hoàn toàn mất bình tĩnh, đoạn này giống hệt với bản thiếu mà ông ta lấy được!
“Bạn nhỏ, không biết cậu học ở đâu?”
“Haha, học từ một thầy bói già”
“Thầy bói già?” ông lão ngấn ngơ, học y thuật từ thầy bói? Sao lại kỳ lạ như vậy?
“Ông lão, đơn thuốc lúc nãy là như vậy…” Tiêu Viên không nói nhiều về sư thừa, mà bắt đầu nói về đơn thuốc.
Ông lão hơi ngồi thẳng dậy, chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng nêu ra những thắc mắc và ý kiến riêng của mình để thảo luận với Tiêu Viễn.
Bên cạnh, Lý Ham Hậu cũng rất vui vẻ, mặc dù không hiểu Tiêu Viên nói âm dương gì đó, nhưng lại có thể khiến ông lão nghe theo giống như học sinh tiểu học, điều này chứng tỏ anh Viễn thực sự có năng lực!
“Tuyệt vời, tuyệt vời!” Hơn mười phút sau, ông lão vỗ đùi, mặt tươi cười: “Hôm nay nghe bạn nhỏ nói, thật sự còn tốt hơn so với mười năm đọc sách y!”
“Haha, ông qúa lời rồi”
“À, mải nghe dạy, nên quên hỏi bạn nhỏ tên gì?” Ông lão nghĩ đến gì đó, hỏi.
“Tôi họ Tiêu, tên Tiêu Viễn/
“Được, bạn nhỏ Tiêu, đây là danh thiếp của tôi.” Ông lão lấy danh thiếp của mình ra đưa cho Tiêu Viên.
Tiêu Viễn nhận lây, tấm danh thiếp rất đơn giản, trên đó viết “Dược Kỳ Hoàng”, trừ danh tự này ra, thì còn có một con số, không có giới thiệu gì khác.
Nhưng chỉ một cái tên đơn giản như vậy đã khiến Tiêu Viên kinh hãi, thật sự là ông ta sao?
Vừa rồi, khi các nhân viên gọi ông ta là ‘Ông Dược’, anh đã nghĩ đến một người – chủ tịch danh dự của Hiệp hội y dược Hoa Hạ, ngôi sao sáng trong giới Đông y Hoa Hạ và tam đại danh y Hoa Hạ – Dược Kỳ Hoàng!
Bởi vì, họ “Dược” rất hiếm thấy, hơn nữa ông lão này khí chất bất phàm, hơn nữa trên người nồng nặc mùi thuốc Đông y, nên anh đoán theo hướng này, không ngờ lại đoán đúng!
“Ông Dược, tôi từng nghe qua tên ông”
“Hả? Haha, chỉ là hư danh mà thôi, không nói những thứ vớ vẩn này nữa!”
Dược Kỳ Hoàng sửng sốt, sau đó xua tay.
“Haha, ông Dược, sao ông lại ở đây?”
“À, tiệm thuốc này là cháu trai tôi mở, dạo này tôi có việc ở Long Hải nên nó bảo tôi lúc rảnh rỗi vòng tới chút… Không ngờ lại gặp bạn nhỏ Tiêu, quả thật là duyên phận!”
“Thì ra là vậy… Haha, đúng là duyên phận, tôi cũng không ngờ chọn bừa một nhà thuốc lại gặp được ngôi sao sáng trong giới Đông y Hoa Hạ…”
“Đã nói rồi, mấy cái kia chỉ là hư danh mà thôi, mà thuật Kỳ Hoàng của tôi ở trước mặt bạn nhỏ không là gì cả… Bạn nhỏ đã từng đọc hết toàn quyển Âm Dương Y Điển, sau này nhất định sẽ tỏa sáng!”
“Anh Viễn, lão già này… À không, ông lão này có phải y thuật rất lợi hại không?”
Bỗng nhiên, Lý Ham Hậu mở miệng hỏi.
“ừ, ông Dược là một trong tam đại danh y trong giới Đông y Hoa Hạ!” Tiêu Viên gật đầu.
‘Vậy ông ta có thể cứu mẹ tôi không?” Lý Ham Hậu kích động hỏi.
“Bạn nhỏ này, lệnh đường bị bệnh gì?” Dược Kỳ Hoàng nhìn về phía Lý Ham Hậu, hỏi.
“Cái gì đường cơ?” Lý Ham Hậu nghe không hiểu.
“ừ, chính là mẹ cậu bị bệnh gì?” Dược Kỳ
Hoàng ngẩn người, sau đó đổi cách giải thích.
“Ung thư phổi giai đoạn cuối, thần y, ông có thể cứu mẹ tôi không? Chỉ cần ông chữa khỏi cho mẹ tôi, đời này tôi có thể làm trâu làm ngựa cho ông!” Lý Ham Hậu lớn tiếng nói.
Dược Kỳ Hoàng co quắp khóe miệng, ung thư phổi giai đoạn cuối? Dù là danh y như ông ta, cũng không chắc chắn chữa khỏi loại bệnh nan y như vậy!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 31 Dược Kỳ Hoàng"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com