NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Binh Vương Toàn Năng Của Nữ Tổng Tài - Chương 35 Châm cứu

  1. Home
  2. Binh Vương Toàn Năng Của Nữ Tổng Tài
  3. Chương 35 Châm cứu
Prev
Next

Chương 35: Châm cứu
Bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối có thề bị suy tạng bất cứ lúc nào fôỉ ra đi trong đau đớn!
Ngay cả Dược Kỳ Hoàng một trong ba danh y nổi tiếng trong lĩnh vực Đông y Hoa Hạ cũng không có cách nào thay đổi số phận giúp bệnh nhân sống lâu hơn, ông ta chỉ có thể giúp họ đỡ đau đớn mà thôi!
Nhưng Tiêu Viễn lại nói có thể kéo dài thời gian sống thêm ba năm nữa, vậy khác nào thay đổi số mệnh của một người!
“Cậu thực sự có thể giúp bà ấy sống thêm ba năm nữa ư?” Dược Kỳ Hoàng mở to hai mắt không thể bình tĩnh hỏi.
Tiêu Viễn gật đầu: “Tôi có thể làm được, nhưng không dễ dàng!”
“Làm thế nào…” Dược Kỳ Hoàng hỏi theo bản năng, sau đó lại lúng túng cười, bí mật này ai lại nói ra chứ?
‘Thuật châm cứu.1’
Thuật châm cứu?”
Dược Kỳ Hoàng càng ngạc nhiên hơn, mặc dù ông ta đã dành cả đời cho Đông y, cũng từng nghiên cứu chuyên sâu về châm cứu, nhưng đây là lần đầu tiên nghe thuật châm cứu có thể trị
bệnh ung thư, giúp kéo dài thời gian sống!
“Đúng vậy, lát nữa lúc tôi chữa bệnh cho cô Lý cũng cần ông Dược hỗ trợ”
Dược Kỳ Hoàng nghe vậy liền kích động: “Tôi có thể ở lại sao?”
“Đương nhiêu là được”
Tiêu Viễn cười khổ, anh hiểu được tại sao Dược Kỳ Hoàng lại kích động như vậy, trong giới Đông y rất nhiều người có y thuật gia truyền, khi chữa bệnh sẽ không cho người khác ở gần, kể cả là đồ đệ của mình, một mình chữa bệnh cho bệnh nhân…
Vì vậy nên rất nhiều kĩ thuật cổ truyền của Hoa Hạ đã thất truyền, biến mất trong quá trình lịch sử!
“Tốt quá, bọn tôi nhất định sẽ phối hợp tốt!” Dược Kỳ Hoàng không ngừng gật đầu.
ở bên cạnh, Lý Thắng đã bình tĩnh lại sau khi khiếp sợ, nhưng ông ta không nghĩ giống Dược Kỳ Hoàng, nếu Tiêu Viễn thực sự có thể giúp bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối sống thêm ba năm thì chắc chắn sẽ gây chấn động thế giới!
Đến lúc đó sẽ có rất nhiều người tìm đến anh chữa bệnh, tiền chữa trị cho dù là mấy trăm
triệu hay là mấy tỷ cũng không quan trọng, anh muốn bao nhiêu mà chẳng được!
“Anh Viễn, anh thật sự có thể giúp mẹ tôi sống thêm ba năm?”
Lý Ham Hậu cũng rất kích động, nắm chặt cánh tay Tiêu Viễn, lớn tiếng hỏi.
“Có thể… Nhưng mà, anh có thể buông tay tôi ra không, anh sắp bóp gãy tay tôi rồi!” Tiêu Viễn đau đến mức không nhịn được mắng.
“A, xin lỗi, anh Viễn để tôi xoa cho anh!”
“Thôi, không cần.”
Tiêu Viễn vội vàng lắc đầu, người này không biết kiểm soát sức mạnh của mình, nếu chẳng may làm gãy tay anh, thì anh khóc không ra nước mắt mất!
“Trước tiên cô hãy uống thuốc để bổ sung dinh dưỡng, lát nữa cháu sẽ giúp cô chữa trị!”
Tiên Viễn nhìn về phía bà Lý cũng đang kích động, cười nói.
“Đúng đó, mẹ mau ăn đi, nếu không sẽ nguội mất… Là anh Viễn mua cho mẹ đó, ngon lắm!” Lý Ham Hậu vộỉ vàng bưng thuốc ra.
“Cậu Tiêu…”
“Cô à, cháu và Ham Hậu là bạn, cô đừng
gọi cháu khách sáo như vậy, cứ gọi tên cháu là được!”
“ừ, Tiêu Viễn, ơn cứu mạng này chúng ta thật sự không biết lấy gì báo đáp…”
“Cô đừng nhắc đến chuyện báo đáp làm gì, cháu đã bị tấm lòng hiếu thảo của Ham Hậu làm cảm động, anh ta vì tiết kiệm tiền đã hai ngày không ăn cơm.”
Bà Lý nghe vậy, nước mắt lập tức chảy xuống: “Ham Hậu, đồ ngốc này sao con lại nhịn ăn?”
“Mẹ, mẹ đừng khóc, con không đói mà.” Lý Ham Hậu tiến lên lau nước mắt cho mẹ, cười nói.
“Hai ngày không án sao có thể không đói? Trước kia lúc ở nhà chỉ cần không ăn một lát con đã kêu đói rồi…” Bà Lý ôm con trai đau lòng nói.
“Mẹ đừng khóc mà, con thực sự không đói, vừa rồi anh Viễn bắt con ăn cơm, con no sắp chết rồi.”
Bà Lý lau nước mắt, nhìn về phía Tiêu Viễn cảm kích nói: “Tiêu Viễn, cảm ơn cháu, Ham Hậu gặp được cháu là do được ông trời ban phúc…”
“Cô à, cô đừng nói như vậy.” Tiêu Viễn lắc đầu: “Ham Hậu mau đút cho mẹ anh đi”
“Được được.”
Hơn hai mươi phút sau, bà Lý đã uống xong thuốc, Lý Thắng dựa theo chỉ đạo của Tiêu Viễn lấy một bộ châm cứu.
Lý Thắng đưa kim châm cứu cho Tiêu Viễn, chủ động nói: “Tiêu Viên, tôi chờ ở ngoài cửa cần gì thì cứ gọì.”
“Anh Lý không cần làm vậy đâu, anh cứ ở lại đỉ!” Tiêu Viễn cầm lấy châm bạc, cười nói.
“Tôi cũng có thể ở lại à?” Lý Thắng vừa mừng vừa ngạc nhiên.
“ừ, đóng cửa lại, bây giờ bắt đầu chữa trị.” Tiêu Viên nói xong thì bắt đầu khử độc cho kim bạc, sau đó nhìn về phía bà Lý đang nằm trên giường bệnh nói: “Ham Hậu, đỡ mẹ anh dậy, quay lưng về phía tôi.”
Lý Ham Hậu tiến lên đỡ mẹ: “Anh Viễn có cần cởi quần áo không?”
“Không cần cởi.”
“Được.”
Tiêu Viễn dùng hai tay cầm kim, quan sát một lát, hai cây kim bạc rung lên, sau đó rất
nhanh đâm vào sau lưng bà Lý.
Dược Kỳ Hoàng nheo mắt nhìn động tác của Tiêu Viễn, phương pháp dùng hai cây kỉm cùng lúc để châm cứu không phải đã thất truyền rồi sao!
Chuyện sau đó càng làm cho ông ta ngạc nhiên hơn, hai tay Tiêu Viễn cầm bốn cây kim, động tác nhanh hơn cả Lân trước, tất cả dều đâm vào đúng huyệt, cực kỳ chính xác!
Lý Ham Hậu và Lý Thắng trợn tròn mắt, đây là châm cứu sao? Thật kỳ diệu.
“Cô cố gắng chịu đựng, sẽ rất đau đấy”
Bỗng nhiên Tiêu Viễn lên tiếng nhắc nhở, sau đó anh cầm cây kim bạc sáng loáng cắm vào vị trí của phổi từ sau lưng bà Lý.
“A…”
Sau khi kim đâm vào, bà Lý kêu lên một tiếng, thân thể gầy yếu run rẩy.
“Mẹ… Mẹ cố gắng thêm chút nữa.”
Nghe tiếng mẹ kêu đau, người đàn ông từng đối đầu với gấu đen trong rừng đau đớn đến mức hai mắt đỏ hoe.
Tiêu Viễn dang hai tay ra, mười ngón tay chuyển động, từng cây kim bạc sáng loáng rung
lên theo trật tự, mà sắc mặt của anh ngày càng tái nhợt.
Dược Kỳ Hoàng nhìn động tác của Tiêu Viễn kết hợp với chuyển động của từng cây kim, ông ta không thể tin vào mắt mình, chẳng lẽ đây là Thái Ất Thần Châm trong truyền thuyết?
“Ông Dược, giúp tôi phong mạch!”
Kim bạc rung lên càng nhanh sắc mặt Tiêu Viễn càng tại nhợt, trán cũng toát ra mồ hôi.
■’Được!”
Ông Dược đã chuẩn bị từ trước, cầm hai cây kim bạc lên, nhanh chóng hành động.
Nhưng ông ta không đâm vào người bà Lý mà đâm vào lưng Tiêu Viễn.
Sau khỉ hai cây kim đâm vào, trạng thái của Tiêu Viễn tốt hơn nhiều, vẻ mặt tái nhợt cũng dần trở nên hồng hào, mười ngón tay không còn run rây.
Năm phút sau, những cây kim trên lưng bà Lý đã ngừng rung.
“Cô cố gắng thêm chút nữa!”
Tiêu Viễn nhắc nhở thêm Lân nữa, bắt đầu rút từng cây kim ra, nếu như quan sát cẩn thận sẽ phát hiện dưới mỗi cây kim dều phủ đầy
những đường màu tím đen, giống như những tia máu…
“Ham Hậu đỡ mẹ anh nằm xuống đi!”
Tiêu Viễn gỡ tất cả kim bạc ra, đặt vào dĩa sắt, sau đó đổ rượu lên, đốt lửa để rửa.
“Ông Dược giúp tôi rút kim ra đi!”
“ừ.”
Ông Dược lấy hai cây kim trên lưng Tiêu Viễn ra, anh lảo đạo suýt ngã xuống đất.
“Anh Viễn, anh sao thế?”
Lý Ham Hậu nhanh tay đỡ Tiêu Viễn.
Sắc mặt của Tiêu Viễn trở nên vô cùng nhợt nhạt, vùng đan điền đau như muốn nổ tung.
“Không có gì, chỉ là kiệt sức thôi, nghỉ ngơi một lát là được.”
Tiêu Viễn nhịn đau, miễn cưỡng cười một tiếng, dựa vào ghế, yếu ớt nói.
“Để tôi xem giúp cậu.”
Dược Kỳ Hoàng cầm cổ tay Tiêu Viễn, nhíu mày: “Không phải kiệt sức bình thường, cậu vốn đã có vết thương cũ, bây giờ lại thêm…”
“Không có gì đâu, nghỉ ngơi một chút là
được”
Tiêu Viễn tỏ vẻ không có gì nghiêm trọng, thở ra một hơi.
Bà Lý nhìn vẻ mặt tái nhợt của Tiêu Viên, trong lòng vô cùng cảm động, yếu ớt nói: “Cháu không sao chứ?”
“Cháu không sao, cô thấy sao rồi?” Tiêu Viễn lắc đầu, anh có thể cảm nhận được sự biết ơn và quan tâm trong mắt bà Lý.
“Cô thấy đỡ nhiều rồi, không đau chút nào, cả người dều thoải mái hơn…”
“Vậy thì tốt, cô nghỉ ngơi càng nhiều, sức khỏe sẽ càng tốt hơn.” Tiêu Viễn cười, mặc dù phải trả giá, nhưng anh vẫn thấy rất đáng.
Bịch
Bỗng nhiêu Lý Ham Hậu quỳ xuống trước mặt Tiêu Viễn.
“Ham Hậu anh làm gì vậy!” Tiêu Viên kinh ngạc, muốn đỡ anh ta dậy, nhưng cả người không còn chút sức lực nào.
“Anh Viễn, từ nhỏ mẹ tôi đã dạy làm người phải biết đền ơn… Anh đã cứu mẹ tôi, từ giờ cái mạng này của Ham Hậu là của anh, đời này xỉn làm trâu làm ngựa cho anh!” Lý Ham Hậu nhìn Tiêu Viễn nghiêm túc nói.
“Ham Hậu… Tôi cứu mẹ anh không phải vì muốn anh báo đáp…”
“Cô biết cháu là người tốt, ơn cứu mạng của cháu lớn hơn trời… Sau này cứ cho Ham Hậu đi theo cháu đi.” Bà Lý cũng chậm rãi nói.
“Không cần phải làm vậy đâu cô…”
“Cô biết cháu không phải người bình thường, cho Ham Hậu đỉ theo cháu cũng để bảo vệ cháu… Mặc dù tính cách của thằng bé rất thật thà nhưng thể lực cũng không tệ…”
“Mẹ à con từng đánh một trận với anh Viễn, là con thua” Lý Ham Hậu quay đầu nói.
Bà Lý kỉnh ngạc, thua sao? Bà ấy biết rõ sức mạnh của con trai mình, chỉ thiếu một chút là anh ta có thể trở thành đại sư võ học mà lại thua?
“À, lúc Ham Hậu đi xin việc, cháu có kiềm tra anh ta, cháu đã thắng.” Tiêu Viên cũng cười nói.
Bà Lý nhìn Tiêu Viên, quyết định: “Hàm Hậu!”
“Dạ, mẹ?”
“Con phải nhớ, từ hôm nay trở đi con phải đi theo Tiêu Viễn! Mặc dù cậu ấy lợi hại hơn con, nhưng lúc gặp nguy hiểm con phải bảo vệ
cậu ấy, dùng mạng mình để bảo vệ, con không chết, cậu ấy không bị thương, biết chưa?”
Giọng nói của bà Lý mặc dù không lớn nhưng lại rất nghiêm túc.
“Con nhớ rồi!” Lý Ham Hậu trịnh trọng gật đầu.
Tiêu Viễn ngây người, chuyện gì đang diễn ra vậy?
Ngược lại Dược Kỳ Hoàng liếc nhìn bà Lý như có điều gì suy nghĩ.
“Cháu từng đánh với Ham Hậu, chắc cháu cũng biết nó luyện Bát Cực Quyền và Phách Qua Quyền.” Bà Lý nhìn Tiêu Viễn.
Tiêu Viên gật đầu không biết bà ấy có ý gì.
“Gan dạ và can đảm, lấy thân mình làm lá chắn, hy sinh quên mình, khi gặp nguy hiểm luôn đi đầu, là tinh thần của Bát Cực Quyền! Vậy nên Phổ Nghi, Lão Tưởng, Mao thái tổ đều chọn truyền nhân của bát cực quyền làm vệ sĩ!” Bà Lý nghiêm túc nói.
Tiêu Viễn đã hiểu ý bà ây, anh nhìn Lý Ham Hậu, rồi nhìn bà Lý, trầm giọng nói: “Cô à, cháu sẽ để Hàm Hậu đi theo mình, nhưng phải với tư cách là vệ sĩ mà là anh em!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 35 Châm cứu"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com