NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cả Triều Võ Văn Toàn Ưu Phiền - Chương 98

  1. Home
  2. Cả Triều Võ Văn Toàn Ưu Phiền
  3. Chương 98
Prev
Next

Đợi không khí an tĩnh hơn một chút, Du Thiên Linh chậm rãi đứng ra, khác với sự ngang ngược ngày xưa, nàng khiêm tốn nói: “Mặc dù phụ hoàng đã lập bổn cung làm Thái Nữ, nhưng bổn cung tự biết còn có rất nhiều điểm mình làm chưa tốt cần phải sửa lại, lúc trước cũng từng đắc tội với chư vị đại thần, ngày sau ta nhất định sẽ quyết tâm sửa chữa lỗi lầm, không phụ sự kỳ vọng của phụ hoàng.” Dứt lời nàng bái lạy cha nàng.

Du Bá Thiên có vẻ thực vui mừng: “Con là một tay vi phụ dạy dỗ ra , tuy là nữ tử, nhưng lại có phong phạm của vi phụ lúc thiếu niên, từ hôm nay đã trở thành Thái Nữ, con không thể tiếp tục kiêu căng tùy hứng, cần phải khiêm tốn , cung kính, cẩn thận, làm tốt bộ dáng mà trữ quân nên có.”

Du Thiên Linh kính cẩn nghe theo nói: “Nhi thần cẩn tuân phụ hoàng dạy bảo.”

Hai cha con hòa thuận, sáu vị hoàng tử cũng không có bất cứ một câu oán hận nào, nằm dưới cường quyền lúc này còn ai dám ngoi đầu lên? Vì thế người Du gia vui vẻ đón năm mới, còn các chư vị đại thần lại thức trắng đêm không ngủ.

Sang năm mới, Du Thiên Linh chính thức chuyển vào sống tại Đông Cung, thủ hạ cùng binh quyền tạm thời phân ra một bộ phận giao cho Du Tam, nhiệm vụ chủ yếu của nàng đó là học tập làm một trữ quân đủ tư cách như thế nào, Văn thái sư nhậm chức thái phó của Thái Nữ, Văn Tu Viễn trở thành đồng học, có thể nói là không có gì tốt hơn.

Mặc dù Du Thiên Linh xác thật đã thu liễm tính tình không ít, nhưng sổ con khuyên can hoàng đế suy nghĩ lại việc lập trữ quân vẫn cứ giống như bông tuyết cùng nhau bay tới, Du Bá Thiên quát mắng mấy đại thần, quả nhiên có chút hiệu quả, nhưng trong lén lút vẫn là tiếng oán than dậy đất.

Du Thiên Linh chẳng hề để ý đến những vẫn đề này, dù sao nàng trở thành trữ quân chỉ là kế tạm thời, chủ yếu vẫn là dưỡng thai, chỉ khổ cho Phò mã nhà nàng.

Từ sau khi nàng trở thành Thái Nữ ở tại Đông Cung, dù sao Phò mã cũng là ngoại nam, không thể thường xuyên vào cung làm bạn với nàng, chỉ khi được Thái Nữ truyền triệu mới có thể vào cung phụng dưỡng một đêm, hôm sau lại phải rời đi.

Nhưng từ khi Du Thiên Linh trở thành Thái Nữ, Phò mã cũng là phu bằng thê quý, rốt cuộc về sau sẽ có khả năng trở thành “Phụ nghi thiên hạ”, chức quan cao, trong tay còn nắm chút thực quyền, xã giao cũng nhiều lên.

Hiện giờ Thời Hoài Kim đã trà trộn vào trong đám người Lưu Tiếp, chỉ là hiển nhiên Lưu Tiếp bên kia không quá yên tâm về hắn, vì muốn đẩy nhanh tiến triển hắn liền cố ý bán cho Lưu Tiếp một nhược điểm.

Lúc trước sở dĩ Phong Nhan quy thuận hắn, là bởi vì trong số các mỹ nhân được Hạ Diệc Thầm đưa tới có tình nhân của hắn, hai người đều do tình thế bắt buộc nên mới bị đưa đến nơi này.

Vì thế Thời Hoài Kim liền thành toàn cho hai người, khiến Phong Nhan thập phần cảm kích.

Hiện nay nàng kia mang thai, Thời Hoài Kim mua cho hai người một ngôi nhà ở ngoại ô mua để dưỡng thai, với bên ngoài thì tuyên bố đây là hài tử của Thời Hoài Kim, Thời Hoài Kim sợ Du Thiên Linh phát hiện, mới lén lút che dấu nuôi dưỡng ở bên ngoài, vì thế Lưu Tiếp liền nắm được một nhược điểm của Thời Hoài Kim.

Cũng bởi vì thế, Thời Hoài Kim bắt đầu ra vẻ cẩn thận, lúc xã giao không hề cho gọi nữ tử tiếp khách, người khác cũng biết hắn xưa đâu bằng nay, nên cũng không hề ép buộc, rốt cuộc không khí cũng thanh tịnh.

Thời gian vội vã trôi qua, mùa đông năm nay phá lệ rét lạnh, trung tuần hai tháng liền bắt đầu có những trận tuyết lớn kéo dài đến tận tháng ba vẫn không có dấu hiệu dừng lại, cái rét ở tháng ba rất dữ dội.

Mấy ngày tuyết lớn khiến cho khu vực Quan Đông gặp tai hoạ nghiêm trọng, bá tánh địa phương thiếu xiêm y thiếu lương thực, đói khổ lạnh lẽo, tình thế không hề lạc quan, sổ con thỉnh cầu cứu tế đưa đến kinh thành không biết đã đông chết mấy con ngựa.

Nhưng loại thời tiết vô cùng lạnh này, việc cứu tế nói dễ hơn làm, sợ là đại quân cứu tế còn chưa tới địa điểm thiên tai đã bị đông chết ở trên đường.

Cho nên mấy ngày gần đây tới lâm triều đều thương nghị việc này, nhưng vẫn không hề có một phương án giải quyết, trong khoảng thời gian ngắn tình cảnh trong triều đình lâm vào tình trạng bi thảm.

Lúc này có người đứng ra nói: “Bệ hạ, vi thần ở trên phố nghe được một lời đồn đãi, nói là ‘ gà mái báo sáng, tất sinh tai hoạ ’, thần cho rằng không thể không tin, gần trăm năm nay thời tiết chưa bao giờ lạnh như thế này, thiên tai đột nhiên rơi xuống nhất định là ông trời cảnh báo con dân Đại Du, mong rằng bệ hạ sẽ suy nghĩ lại.”

Gà mái báo sáng còn không phải nói khuê nữ của ông sao?

Du Bá Thiên mặt rồng tức giận: “Nhất định là nói bậy! Thân là đại thần tam phẩm trong triều, thế nhưng lại đi tin vào mấy lời đồn đãi trên phố, thật sự ngu ngốc không dậy nổi.

Người tới! Kéo ra ngoài phạt một trăm đại bản!”

Người bị kéo ra ngoài hung hăng đánh một trận, thời điểm được đưa ra ngoài cung đã nửa chết nửa sống, trời lạnh như vậy cũng không biết có thể qua được hay không.

Nhưng cho dù đã trừng phạt như thế, nhưng lời đồn vẫn nổi lên ở các nơi, bên trong kinh thành mọi người đều biết, không khỏi có chút hoài nghi ,có phải vị nữ trữ quân đầu tiên trăm ngàn năm qua đã đem lại tai hoạ hay không.

Mặc dù Du Thiên Linh đã quen với những lời đồn đãi vớ vẩn, nhưng một chậu phân lớn như vậy đặt trên đầu nàng, nàng cũng bực mình không chịu được.

Du Đại tức giận, lắc đầu nói: “Trận tuyết này không biết đã đông chết bao nhiêu bá tánh, nhưng các đại thần cẩm y ngọc thực trong triều đình lại không biết vắt óc nghĩ cách, mà còn không quên mượn cơ hội này liên hợp với nhau để lộng quyền, quả thực uổng phí phẩm đức của người làm quan!”

Du Tam cũng lắc đầu: “Hiện nay trời giá rét, nếu đi cứu tế, cho dù người chịu được, nhưng ngựa cũng không chịu nổi, chẳng lẽ chỉ có thể ngồi nhìn mà mặc kệ sao?”

Du Thiên Linh nói: “Đối với trận thiên tai này, nhất định không thể để mặc bá tánh không màng, trước tiên phải gom góp lương thực cứu tế, gấp gáp chế tạo xiêm y mùa đông, trang bị nhân mã đi cứu tế, chờ tuyết ngừng sẽ lập tức lên đường, có thể cứu được bao nhiêu thì cứu, nhưng nếu chúng ta thật sự bỏ mặc, sợ là bá tánh trong thiên hạ sẽ lạnh tâm.”

Lúc này Thời Hoài Kim cũng ở đây, thở dài nói: “Sau thiên tai tất sẽ có đại dịch, cứu trị nạn dân, khống chế tình hình bệnh dịch như thế nào, cũng nên tính toán từ sớm, kế hoạch xây dựng đời sống của bá tánh sau thiên tai cũng là một vấn đề quan trọng.”

Mọi người ngươi một lời ta một chữ, cuối cùng mới nói đến một vấn đề quan trọng nhất: “Nhưng việc này giao cho ai đi làm?”

Trầm mặc nửa ngày, Du Thiên Linh nói: “Ta đi, không phải bọn họ nói thiên tai là do ta mà đến sao? Ta đi là được rồi.”

Hiện nay Du Thiên Linh đã hoài thai bảy tháng, sao có thể để nàng đi bôn ba? Mọi người lập tức phủ quyết.

Du Lục nói: “Ta đi, từ ngày Đại Du kiến quốc đến nay, ta vẫn chưa có cơ hội xuất lực, để ta đi.”

Du Thiên Linh đang muốn tranh với ca ca, Thời Hoài Kim lại xen mồm nói: “Đương nhiên hiện nay Thiên Linh không thể đi, nhưng ta là Phò mã của nàng, lại biết y thuật, ta sẽ đi thay nàng.”

Du Thiên Linh vừa nghe lời này liền trừng lớn đôi mắt: Không phải nói giỡn chứ! Phò mã nhà nàng thân mình suy nhược như vậy thì đi thế nào ? Không sợ nửa đường đóng băng chết sao? Đông Cung đốt địa long, trong nhà cũng không rét lạnh, Du Thiên Linh cởi từng món y phục nặng nề dành cho mùa đông ra, hoài thai bảy tháng đương nhiên đã lộ bụng, tuy rằng không tới mức khoa trương như các thai phụ khác, nhưng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng chỗ phồng lên.

Thời Hoài Kim khó có khi được vào cung một lần, mới vừa rồi ngại với nhạc phụ và vài vị đại cữu đều có mặt, hắn không dám thân mật cùng Du Thiên Linh, hiện nay hai người trở về phòng ngủ đương nhiên là không cần cố kỵ quá nhiều.

Hắn duỗi tay sờ chiếc bụng phồng lên của nàng: “Mấy ngày gần đây hài tử vẫn tốt chứ? Ban đêm có ồn ào tới nàng không?”

Du Thiên Linh rất không vui vỗ lên mu bàn tay hắn, có chút phẫn nộ nói: “Mới vừa rồi huynh nói những lời kia là thật hay giả?”

Thời Hoài Kim xoa mu bàn tay vừa bị nàng vỗ, bộ dáng bất đắc dĩ nói: “Ta đã bao giờ nói dối trước mặt nhạc phụ chưa ?.” Thời điểm hắn nói muốn đi cứu tế đã nhìn thấy sắc mặt đen sì của nàng, đương nhiên hắn biết trong lòng nàng không thoải mái.

Du Thiên Linh duỗi tay dắt hắn, ấn hắn ngồi xuống ghế , nhìn từ trên cao nhìn xuống nói: “Xảy ra thiên tai trong lòng ta cũng nóng như lửa đốt, tất nhiên ta cũng biết trách nhiệm của người làm phu quân, nhưng huynh vẫn muốn tự mình đi sao? Nếu huynh giống Trần Khiêm, Trần Nhượng, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản huynh, nhưng thân thể huynh yếu đuối dễ bị bệnh không phải huynh không biết, làm sao huynh có thể đi cứu tế trong thời tiết khắc nghiệt như vậy ? Chẳng lẽ trong cả kinh thành này ngoài huynh ra thì không còn ai khác sao, tại sao huynh cứ phải một hai chạy đến loại địa phương này!”

Thời Hoài Kim đứng dậy trấn an nàng: “Chớ có tức giận, cẩn thận động thai khí.”

Du Thiên Linh nghe xong tính tình cũng trở nên quyết liệt, nàng vỗ bụng mình nói: “Huynh đi đi, nếu huynh xảy ra chuyện gì, ta sẽ bắt tiểu tử này chôn cùng huynh, miễn cho huynh trên đường xuống hoàng tuyền cảm thấy cô đơn.”

Thời Hoài Kim vội giữ lấy tay nàng, lại che miệng nàng lại, thần sắc nghiêm túc nói: “Đừng nói lung tung, ta sẽ không có việc gì, hài tử cũng không sao.” Hắn vừa nói vừa ngồi xuống, giải thích nói, “Lúc trước ở hầu phủ ta vẫn luôn không uống thuốc đúng hạn, có khi dược liệu cần thiết cũng không đầy đủ, cho nên mới khiến thân thể của ta chậm chạp không có chuyển biến tốt đẹp.

Nhưng sau khi thành thân cùng nàng, ta vẫn luôn dốc lòng điều dưỡng, dùng thuốc đúng hạn, hơn một năm nay sức khỏe của ta rất tốt, không còn dễ dàng bị bệnh như ngày xưa.”

Du Thiên Linh cũng biết hắn có nhiều chuyển biến tốt đẹp, nhưng cho dù như thế, để hắn đi cứu tế cũng là mạo hiểm, nàng kiên quyết không đồng ý.

“Cho dù như thế ta cũng không đồng ý.

Huynh luôn sống trong kinh thành, không biết cái lạnh thấu xương ở Quan Đông lạnh đến mức nào đâu, bên cạnh đó trong loại thời tiết lạnh vô cùng này, tuyết dày ba thước, người thường còn có thể bị đông chết, huống chi là huynh? Hoài Kim, ta biết huynh không cam lòng làm người bình thường, huynh luôn muốn tự mình tạo ra thành tựu, nhưng việc này nhất định không thể, ta sẽ không cho huynh đi.” Giọng nói của nàng rất kiên quyết, không bị lay động dù chỉ một chút.

Đây cũng không phải lần đầu Thời Hoài Kim bị Du Thiên Linh xem nhẹ, hơn nữa vì nàng đau lòng hắn nên mới có thể nói ra lời như vậy, tức giận thì chưa tới, chỉ là có chút bất đắc dĩ: “Thiên Linh, nàng hiểu lầm ý ta, ta cũng không muốn tạo ra thành tựu gì.

Từ ngày ta và nàng thành thân đến nay đều là nàng che mưa chắn gió, hiện giờ nàng lại đang có thai, thời điểm này ta cũng muốn xuất lực phân ưu với nàng.”

Du Thiên Linh quả quyết nói: “Ta không cần! Ngoại trừ huynh không còn người khác sao?”

Thời Hoài Kim cầm tay nàng, phân tích nói: “Thiên Linh, cứu tế luôn là công việc của Hộ Bộ, nhưng mạch máu của Hộ Bộ lại bị nắm giữ trong tay Lưu Tiếp, Lưu Tiếp muốn tạo phản, trước mắt chính là thời điểm yêu cầu góp vốn, tất nhiên sẽ tham ô hơn phân nửa đồ cứu tế, nàng có thể phái người khác đi làm, nhưng lại không có cách nào kiểm soát Lưu Tiếp, nên tham ông ta vẫn sẽ tham ô, cho dù bẩm báo lên bệ hạ , chúng ta cũng không có chứng cứ chỉ đích danh tội trạng của ông ta, ông ta sẽ không thừa nhận, đến lúc đó cũng không thể tìm ra số đồ cứu tế bị thiếu hụt, chỉ có thể xử trí một vài người chịu tội thay mà thôi.

Nhưng nếu có ta đi sẽ khác, mặc dù ta không thể ngăn cản ông ta tham ô, nhưng ít nhất ta có thể biết được khoản tiền này đã bị chuyển đến nơi nào, lại có thể tìm được chứng cứ chứng minh ông ta tham ô.”

Hắn nói rõ ràng hợp lý, nhưng Du Thiên Linh vẫn không muốn hắn đi mạo hiểm: “Bởi vì chuyện này mà huynh phải đánh đổi cả mạng sống của mình bằng bất cứ giá nào sao? Cùng lắm thì để huynh trưởng ta đi.”

Thời Hoài Kim lắc đầu: “Nếu mấy vị hoàng tử đi, có lẽ Lưu Tiếp sẽ thu liễm một ít, nhưng ông ta là người quá lão luyện trên quan trường, cho dù canh phòng nghiêm ngặt ông ta vẫn sẽ có cơ hội thừa nước đục thả câu, lúc đó sẽ càng khó tìm ra chứng cứ.” Hắn nắm chặt tay Du Thiên Linh , thành khẩn nói, “Ngàn Linh, nàng tin ta một lần được không? Có nàng và hài tử ở nhà đợi,ta nhất định sẽ chăm sóc thật tốt cho bản thân mình.”

Thời Hoài Kim rất ít khi kiên trì như thế, khi nàng liên tục nói không thể nhưng hắn vẫn kiên trì muốn đi làm, nàng có thể thấy được quyết tâm của hắn.

Du Thiên Linh đối diện với gương mặt nghiêm túc của hắn, ánh mắt hắn sáng như đuốc, mang theo khẩn cầu, dường như chỉ cần nàng nói không thể một lần nữa, ánh sáng trong mắt hắn sẽ lụi tàn.

Du Thiên Linh có chút dao động, nàng suy nghĩ nửa ngày mới nói: “Ta suy xét một chút……”

Thời Hoài Kim nghe vậy liền lộ ra nét tươi cười, môi hồng răng trắng, cả gương mặt còn sáng hơn cả ánh nắng mặt trời, khiến trong lòng Du Thiên Linh đầy bất đắc dĩ.

Hai người thỏa thuận xong những việc cần làm, Thời Hoài Kim mới lấy từ trong ngực ra một bình sứ nhỏ: “Thiên Linh, đây là loại cao ta mới làm cho nàng, sau khi thay đổi một số thành phần, hiện giờ nó rất thích hợp cho nàng sử dụng.” (trong bản convert là dầu nhưng cổ đại hay dùng cao nên ta để là cao nhé)

Đừng nhìn bụng Du Thiên Linh không lớn, làn da trên bụng nàng thật sự rất căng, từ sau khi lộ bụng nàng thường xuyên cảm nhận được cảm giác đau đớn xé rách , bên cạnh đó trên bề mặt cũng xuất hiện những vết rạn mờ nhạt, từ lúc Thời Hoài Kim nhìn thấy hắn liền nhanh chóng điều chế thuốc để khắc phục tình trạng này, những vết rạn đó mới mờ dần rồi biến mất, hắn biết trong ba tháng tới bụng nàng còn lớn hơn nữa, hắn liền cải tiến lại thành phần trong thuốc để phù hợp với thân thể nàng.

Du Thiên Linh cảm thấy việc này thật phiền toái, ngày thường nàng đều giao cho cung nữ làm: “Ồ, huynh đưa cho Bích Hà đi.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 98"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com