NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full) - Chương 3810

  1. Home
  2. Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full)
  3. Chương 3810
Prev
Next

“Thông Thiên Kỳ Lân!”.

Diệp Thiên vung tay trái lên, ảo ảnh Kỳ Lân khổng lồ cũng giâm bốn chân xuống đất, sau đó lao nhanh đi.

Mổi một bước nó tiến về phía trước giống như bước lên trời, dưới chân tự sinh ra bậc thang. Những bậc thang này đều được ngưng tụ từ lửa vàng rực rỡ, sóng lửa quanh người Diệp Thiên cũng nhảy nhót theo bước chân của Kỳ Lân.

Giữa đất trời tràn ngập sóng sức mạnh nóng bỏng và cuồng bạo. Diệp Thiên tựa như thần lửa đắm mình trong sóng lửa, chân đạp thiên địa, cúi nhìn chúng sinh.

Vô số nô lệ ngẩng đầu nhìn trời, đều cầm thấy vô cùng kinh ngạc. Ánh mắt của Mai Nhược Lãnh dừng nơi ba đóa hoa không màu lơ lửng phía trên đỉnh đầu Diệp Thiên.

Tròng mắt Lương Phá Quân và Võ Tham Lang run rẩy dữ dội, kinh hãi thốt lên.

“Ba đóa hoa chỉ cảnh? Tam hoa tụ đỉnh?’*.

Bọn họ cũng được xem là kim đan ngũ phẩm xuất chúng trong số những kim đan năm trăm tuổi trở xuống, thiên phú cực tốt, do đó mới được Bắc Thương Chân Quân chọn làm cán bộ, nhưng với trải nghiệm của bọn họ vẫn chưa từng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Tam hoa tụ đỉnh, đây là cảnh tượng đáng sợ đến mức nào?

Diệp Thiên lại không quan tâm, chỉ điếm ngón tay vào hư không.

“Đi đi!”.

Tiếng hô của cậu vừa vang lên, Kỳ Lân bao trùm trong ngọn lửa màu vàng gầm lên một tiếng, bốn vó đạp trời, lao nhanh về phía Lương Phá Quân và Võ Tham Lang. Nơi nó đi qua, lửa vàng cuốn theo, thế như chẻ tre, thiêu đốt tất cả.

“Soạt!”.

Sóng lửa bao la dường như có thể nuốt chửng đất trời, nhấn chìm càn khôn. Dù chân lực của Võ Tham Lang và Lương Phá Quân chấn động mãnh liệt, dự định dùng sức mạnh cố gắng phá tan biến lửa, nhưng vân không được ích gì. Ngọn lửa vô cùng vô tận hội tụ một chồ, dệt thành tấm lưới lửa không có kẽ hở, nhốt hai người họ vào trong, biến mất không thấy bóng dáng.

Diệp Thiên kích hoạt ba đóa hoa chỉ cảnh, đồng thời gọi ra linh thể Hỏa Kỳ Lân, cộng thêm Phệ Thiên Thần Diệm mà bản thân cậu có, uy lực phải đáng sợ đến thế nào?

Nhiệt độ cao khó mà hình dung cuốn qua khu vực này. Không gian dường như không chịu nổi nhiệt độ cao như vậy, dần dần biến dạng sụp đố. Võ Tham Lang và Lương Phá Quân còn chưa kịp hét lên đã bị nuốt chửng trong biến lửa, thi cốt không còn, hình thần nát tan.

Các nô lệ ở bên dưới ai nấy đều rơi vào im lặng, không nói nên lời. Nhập thần đỉnh cao lại có thể ngưng tụ tam hoa tụ đỉnh, thoáng chốc giết chết hai vị kim đan ngũ phẩm, cảnh tượng này dù có qua trăm nghìn năm nữa, bọn họ cũng vẫn khắc cốt ghi tâm.

Đặc biệt là Mai Nhược Lãnh, xưa nay cô ta luôn kiêu ngạo, trong tông môn cũng được xem là nhân vật trọng điếm số một cần bồi dưỡng. Vô số tài nguyên đều dành hết cho cô ta, kết hợp với thiên phú vô song của cô ta mới có thể tạo nên một người đứng đầu bảng thiên kiêu dải Ngân Hà.

Mặc dù Mai Nhược Lãnh không quá xem trọng bảng xếp hạng này, nhưng trong lòng cô ta vẫn cho rằng mình chính là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi ở dải Ngân Hà, không ai có thế tranh ngôi với cô ta.

Hôm nay, Diệp Thiên lại dùng một bữa tiệc thị giác đánh tan tất cả ngạo khí của cô ta. Cô ta nhận ra rằng, có lẽ lúc trước mình đã đánh giá quá cao bán thân. Núi sâu giấu hố báo, ruộng hoang giấu kỳ lân. Diệp Thiên mới là tuyệt đại thiên kiêu thật sự trong chốn ngọa hổ tàng long.

Trên bầu trời, Diệp Thiên giết chết Lương Phá Quân và Võ Tham Lan một cách dứt khoát thuận lợi, sau đó không hề dừng lại mà tiếp tục tung người lên cao. Giữa sóng lửa cuồn cuộn, một đôi cánh lửa mọc ra sau lưng cậu, vổ mạnh làm dấy lên gió lớn mãnh liệt. Diệp Thiên lao về phía trước, tốc độ nhanh hơn cả kim đan ngũ phẩm, có cảm giác Côn Bằng thời kỳ Thượng cổ sải cánh băng qua chín vạn dặm.

Chỉ trong nháy mầt, cậu đã vượt qua khoảng cách hơn nghìn mét, xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi. Nơi đó, một bóng người đang định sử dụng thân pháp bỏ chạy, nhìn thấy Diệp Thiên đến thì khựng lại.

Tuy rằng đám người Mai Nhược Lãnh không còn tu vi, nhưng bán thể của người tu tiên vẫn còn. Cho dù ở khoảng cách xa như vậy, bọn họ vẫn nhận ra, người đàn ông nấp trên đỉnh núi kia chính là Lạc Thất Sát, người tề danh “Tam Tinh Tướng” với Võ Tham Lang và Lương Phá Quân.

“Đã đến rồi còn muốn chạy sao?”.

Đôi cánh lửa sau lưng Diệp Thiên khẽ rung lên, ảo ảnh Kỳ Lân đi theo bên cạnh cậu, sóng lửa ngút trời lập uy cho cậu. Giờ phút này một lời nói cất lên, Lạc Thất Sát cảm thấy tim rét lạnh.

Chốc lát sau, Lạc Thất Sát mới gian nan ngẩng đầu, giọng chua chát: “Rốt cuộc cậu là ai?”.

Ông ta trở thành cán bộ của Bắc Thương Chân Quân năm trăm năm, lần đầu tiên gặp phải người như Diệp Thiên. Nhất là tam hoa tụ đỉnh, đã hoàn toàn dọa ông ta sợ.

“Tôi là Diệp Lăng Thiên!”, ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, bước tới một bước, đứng trước mặt Lạc Thất Sát.

Cậu duỗi tay ra, nắm lấy cổ Lạc Thất Sát. Trong lúc đó, Lạc Thất Sát tu vi kim đan ngũ phẩm lại không dám động đậy, cứ đế mặc Diệp Thiên nhấc ông ta lên khỏi mặt đất.

“Hôm nay tôi không giết ông!”.

“Về nói với Bắc Thương Chân Quân, ba ngày sau, Diệp Lăng Thiên tôi sẽ đích thân đến cửa tìm ông ta!”.

“Cút đi!”.

Diệp Thiên quát lên, vung tay, ném Lạc Thất Sát vào sâu trong hư không.

Lạc Thất Sát không dám dừng lại, hóa thành luồng sáng bay vút về phía chân trời, nháy mắt đã biến mất.

Nhìn phương hướng Lạc Thất Sát rời đi, ánh mắt Diệp Thiên đầy sâu xa.

Khoảnh khắc cậu giết Lương Phá Quân và Võ Tham Lang đã phát giác ra sự tồn tại của Lạc Thất Sát. Nhưng Lạc Thất Sát không ra tay, cho nên cậu giải quyết xong hai người kia mới tìm tới Lạc Thất Sát.

Cậu thả Lạc Thất Sát đi là vì cậu có toan tính của mình. Cậu cần một người quay về đó đưa tin, khiêu chiến trực diện với Bắc Thương Chân Quân.

Với tâm lý hoàng đế thống lĩnh quần hùng của Bắc Thương Chân Quân, chắc chắn ông ta sẽ coi thường sự khiêu khích của cậu, đợi ba ngày sau cậu tìm tới.

Nói cách khác, trong vòng ba ngày, Bắc Thương Chân Quân sẽ không phái cán bộ đến đây nữa. Cậu sẽ có thời gian ba ngày yên tâm phá hai lớp khóa Tinh Ngân còn lại.

Chỉ cần sức mạnh cậu được giải phóng hoàn toàn, tam hoa tụ đỉnh, linh thể tứ thần thú, Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm, cộng thêm Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Những thủ đoạn át chủ bài này kết hợp với nhau, cho dù Bắc Thương Chân Quân thật sự có thể giết được nguyên anh thất phẩm, nhưng chỉ cần thực lực ông ta chưa đạt tới hóa thần, cậu sẽ có thế huyết chiến với ông ta đến cùng.

Nghĩ đến đó, cậu vỗ đôi cánh lửa phía sau lưng, quay về trại tập trung nò lệ. Sóng lửa ngút trời và ảo ảnh Kỳ Lân tan đi, cậu lại đáp xuống mặt đất.

“Làm phiền cô dựng lại cho tôi một căn lều, tòi phải tiếp tục phá hai lớp còn lại của khóa Tinh Ngân!”.

“Ba ngày sau, tôi sẽ đưa cô cùng đi tìm Bắc Thương Chân Quân, lấy lại mọi tôn nghiêm đã mất của CÔI”.

Nói xong, Diệp Thiên nhẳm mắt lại, Phệ Thiên Huyền Lực trong cơ thể ngưng tụ, bắt đầu tấn công khóa Tinh Ngân.

Từ khi Mai Nhược Lãnh tình nguyện hi sinh sự trong sạch của mình để cứu cậu một mạng, cậu đã quyết tâm sẽ đưa cô ta rời khỏi Tinh Ngân Chi Nhãn, giúp cô ta lấy lại tự do.

“Ba ngày sau, tìm Bắc Thương Chân Quân sao?”.

Đôi mẳt Mai Nhược Lãnh không ngừng dao động, không biết vì sao nước mắt lại dâng lên bên vành mắt.

Cuộc đời tu tiên mười mấy năm, cùng với thời gian làm nô lệ mười năm, cô ta chưa từng rơi nước mẳt, hôm nay lần đầu tiên cô ta giải tỏa cảm xúc và sự ấm ức của mình.

Lúc Diệp Thiên nói ra câu “lấy lại mọi tôn nghiêm đã mất của cô”, cô ta cảm thấy dù Diệp Thiên có chiến thẳng Bắc Thương Chân Quân hay không cũng không còn quan trọng nữa.

Cô ta chỉ muốn đứng bên cạnh người thanh niên mà mình mới quen biết một ngày, cùng cậu đồng sinh cộng tử!

Lúc này, ở Bắc Thương Các, Lạc Thất Sát đang run lẩy bẩy, báo cáo mọi chuyện xảy ra hôm nay cho người đàn ông mặc long bào.

Trong mắt người đàn ông mặc long bào hiện lên ánh sáng kỳ lạ mạnh mẽ, vẻ mặt đầy phấn khởi.

“Tam hoa tụ đỉnh? Đúng là thú vị!”.

“Theo như tôi biết, toàn bộ dải Ngân Hà cũng từng xuất hiện một nhân vật tam hoa tụ đỉnh, mà người đó đã tiến quân vào thế giới trung tâm Ngân Hà từ lâu, không biết đã đến tầng lớp nào!”.

“Không ngờ cách mấy chục vạn năm, dải Ngân Hà lại xuất hiện một người có thể ngưng tụ tam hoa tụ đỉnh!”.

Ông ta khẽ nắm tay lại, sau đó chậm rãi thả ra.

“Diệp Lăng Thiên, tốt lắm!”.

“Tôi sẽ ở Bắc Thương Các này đợi cậu!”.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 3810"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

MA tôn bất diệt
Ma tôn bất diệt
Tháng 1 24, 2024
Chàng Chăn Cừu Thôn Góa Phụ-Lưu Vũ
Tháng 10 29, 2021
Diem Long Quan
Diêm Long Quân – Lục Thần
Tháng 3 11, 2022
cửu kiếm sát thần
Cửu Kiếm Sát Thần
Tháng 12 14, 2023
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com