Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full) - Chương 3813
Nhìn vẻ lạnh lùng hờ hững trong mắt Diệp Thiên, cùng với giọng nói xen lần sự chán ghét đó, Mai Nhược Lãnh nhất thời ngẩn ra.
Mặc dù hai người quen biết chưa tới năm ngày, nhưng Mai Nhược Lãnh có cảm giác như đã quen biết Diệp Thiên rất lâu, trong lòng đã xem Diệp Thiên như người bạn hiếm có. Đặc biệt là khi Diệp Thiên mở khóa Tinh Ngân cho cô ta, càng khiến cô ta khâm phục và tôn kính Diệp Thiên hơn.
Sau đó, hai người liên thủ cùng nhau tới đây, xem như có chung kẻ thù. Nhưng giờ phút này trên người Diệp Thiên lại tỏa ra sự lạnh lẽo, dường như trong nháy mắt đã đấy cô ta ra xa, còn nói rằng “giao tình đã kết thúc”, khiến cô ta nhất thời không thể hiếu nổi.
“Diệp Thiên, cậu sao vậy?”.
Cô ta là đệ tử nòng cốt của thần điện Thái Dương, theo học sư phụ u Minh Cốt Tiên Dương u Minh. Tử Uyển là tên do Dương u Minh đặt. Cô ta không hiểu vì sao Diệp Thiên lại phán ứng gay gắt với chuyện này như vậy, cứ như hai người khác nhau.
“Không có gì!”, Diệp Thiên không nhìn Mai Nhược Lãnh lấy một cái, chỉ quay lưng về phía cò ta, thờ ơ nói: “Tôi chỉ là không có thiện cảm với người của thần điện Thái Dương mà thôi!”.
“Nếu cô là người của thần điện Thái Dương thì giao tình giữa tôi và cô đến đây kết thúc!”.
“Tôi đã hứa với cò sẽ đi tìm Bắc Thương Chân Quân lấy lại tôn nghiêm đã mất, đợi đến khi giết được Bắc Thương Chân Quân, cô là cô, tôi là tôi!”.
Khi Mai Nhược Lãnh sử dụng Thái Dương Thần Ấn, giữa hai hàng lông mày hiện ra dấu ấn Thái Dương, cậu đã cảm thấy được sự khác thường, trong lòng mơ hồ có suy đoán. Đợi đến khi Mai Nhược Lãnh triệu hồi thương Hắc Tử,
cậu mới hoàn toàn xác định.
Mai Nhược Lãnh chính là người của thần điện Thái Dương, bởi vì bất kể công pháp cô ta tu luyện hay thương Hắc Tử đều xuất phát từ thần điện Thái Dương, không thể giá.
Người có thể xếp thứ nhất trên bảng thiên kiêu dải Ngân Hà, lại có thân phận đệ tử thần điện Thái Dương, ngoại trừ đệ tử “Tử Uyển” mà Dương u Minh từng nhẳc tới thì không còn người thứ hai.
Nếu là người của thần điện Thái Dương, đương nhiên cậu sẽ không dành thiện cảm cho cô ta. Bởi vì cậu và thần điện Thái Dương định sẵn sẽ là không chết không thôi, chi bằng nhân lúc còn sớm vạch rõ ranh giới, tránh để sau này ra tay lại vướng tay vướng chân.
“Không có thiện cảm với thần điện Thái Dương?”.
Mai Nhược Lãnh nhận ra sự bài xích và thù địch trong giọng nói của Diệp Thiên. Cô ta dừng một lúc, lại hỏi Diệp Thiên: “Diệp Thiên, có phái giữa cậu và thần điện Thái Dương có hiếu lầm gì không?”.
“Cậu yên tâm, nếu hai ta may mẳn thoát được khỏi đây, tôi nhất định sẽ bẩm báo sư tôn và chưởng giáo hòa giải giữa đôi bên!”.
“Hòa giải?”, Diệp Thiên khinh thường hừ một tiếng, sau đó trả lời lại một câu.
Lúc này, Húc Phong bị Diệp Thiên đánh lùi mặt mày thâm trầm đi tới.
“Hai người các người nói chuyện xong chưa?”.
Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, trong mắt dâng tràn sát ý.
“Cậu có thể đánh lùi được tôi bằng một quyền, bản lĩnh không nhỏ!”.
“Tiếp chiêu này của tôi thử xem!”.
ông ta là một kim đan thần phấm, nhưng lại bị kim đan tam phẩm còn chưa gọi ra hoa chỉ cảnh đánh lùi, điều này làm ông ta vô cùng giận dữ và hổ thẹn.
Lúc này, chân lực trong cơ thế ông ta chấn động, hóa thành biển màu đỏ đen, lan tràn trên mặt đất. Sau đó, ông ta nhảy vọt lên cao một trăm mét, tay nắm lấy chiến đao màu đỏ đen trên tường thành.
“Tuyệt Tức Trảm!”.
Ông ta cầm chiến đao trong tay, nâng lên quá đỉnh đầu. Ngay lúc đó nguyên khí thiên địa ở xung quanh xao động, hội tụ về thân đao. Chân lực lan tràn trên mặt đất cũng dấy lên cuồn cuộn, dâng cao mấy chục trượng, nhuốm một lớp sát khí màu đen lên chiến đao.
Sau đó, ông ta chém một đao phủ đầu Diệp Thiên, đao khí màu đỏ đen lan xa một trăm trượng. Mặt đất không chịu được đao khí mãnh liệt bị tách ra làm đôi, cỏ cây xung quanh bay tán loạn trong gió.
“Đao khí đáng sợ thật!”.
Mai Nhược Lãnh cảm nhận được sức mạnh đó, âm thầm rùng mình. Cô ta có thể cảm giác được sức mạnh của Húc Phong không còn là kim đan thần phẩm nữa, mà đã chạm đến ngưỡng nguyên anh. Đao này hạ xuống có thể sánh ngang với một đòn của nguyên anh.
Cô ta tự nhủ nếu là mình thì phải kích hoạt hoa chỉ cảnh mới đỡ được đòn đánh này.
Trong lúc cô ta kinh ngạc, Diệp Thiên đã hành động. Mây bay lơ lửng trên đỉnh đầu cậu, một đóa hoa không màu lặng lẽ nở rộ. Cậu kéo cánh tay phải về, sau đó đánh ra một quyền.
Kiểu thứ năm của Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt!
Phệ Thiên Huyền Lực mạnh mẽ phun trào từ nắm đấm của Diệp Thiên. Với một quyền của cậu, mặt trời mặt trăng cùng xuất hiện giữa bầu trời, núi non sụp đổ. Quyền kình như rồng lớn ra khơi, thế như chẻ tre đâm vào nơi sắc
bén nhất của đao khí.
“Keng!”.
Tiếng kim loại va chạm vang lên, sau đó vọng khắp xung quanh. Mũi nhọn của đao khí xuất hiện vết nứt, sau đó vết nứt lan ra phía sau, thẳng đến phần đuôi.
“Rắc!”.
Trong nháy mắt, đao khí rộng hơn trăm trượng nổ thành đốm sáng màu đỏ đen bay đầy trời. Quyền kình của Diệp Thiên vần không dừng lại mà tiếp tục lao đi, thẳng tiến không lùi.
“Cái gì?”.
Mắt Húc Phong như sắp nứt ra, vội vàng đưa ngang chiến đao trước mặt. Chân lực trong cơ thể xao động, hình thành phòng ngự chuẩn bị đỡ một đòn này.