Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full) - Chương 3823
Diệp Thiên nhìn chăm chăm về phía hai vị cửu phầm nguyên anh mà thất sắc.
Dù đã dùng Vãn Thiên Khuynh nhưng không có tam hoa tụ đỉnh và Phệ Thiên Trường Sinh Thể gia trì thì cú đấm của cậu cũng chẳng khác gì châu chấu đá xe.
Mới đỡ một chưởng của đối phương mà cậu đã bị trọng thương rồi. Đông Minh không hề tỏ ra đáng thương, ông ta tung tiếp một cú đấm nữa.
“Thôn Minh Quyền”.
Một ấn quyền hiện ra trong không gian, ánh sáng u ám của nó đè xuống khiến mặt nước cuộn sóng. Diệp Thiên bị cả quyền đấp bao trùm, cảm tường như cậu có thể bị nhấn chìm xuống biển sóng bất cứ lúc nào.
Lúc này, người đàn ông thân bí thông qua thần hồn đang chứng kiến toàn bộ trận đấu của bọn họ.
“Mặc dù thủ đoạn có phần đê tiện nhưng đây chính là sự chênh lệch. Dù sao thì cậu vẫn không đủ mạnh nếu không sao có thể lấy những người bên cạnh cậu ra đế uy hiếp cậu chứ?”
“Cảm thấy tuyệt vọng đúng không. Phát huy hết tiềm lực của chân lực hỗn độn đi”.
Người bí ẩn khẽ siết tay.
“Tới khi đó cậu mới đủ tư cách trở thành nỏ bộc của tôi, giúp tôi rời khỏi cái lồng này”.
Quyền ảnh giáng xuống, Diệp Thiên vận dụng Phệ Thiên Thần Lực để đối kháng. Thế nhưng cú đấm quá mạnh, hai chân cậu đã phải chìm xuống nước, không thấy đầu gối đâu nữa.
Dùng tam phấm kim đan đế đối phó với cửu phẩm nguyên anh thì thực sự là quá mất sức. Cậu không dề bị hạ gục đã là điều không tưởng rồi.
“Lãm Thiên Kích”.
Mặc dù đối diện với thế lực tuyệt đính nhưng cậu vẫn không hề từ bỏ. Hai tay cậu vòng trước ngực tạo thành một chiếc búa trong không gian. Chiếc búa gáng thắng xuống ấn quyền kia.
“Bùm”.
Mặt biển chấn động, vô sô’ cột nước bung lên. Ấn quyền chắc chắn dù bị búa giáng xuống nhưng cũng chỉ khẽ dao động. Còn cây búa thì lập tức bị vỡ tan.
Diệp Thiên hự một tiếng, nôn ra một ngụm máu. Chân cậu không ngừng chìm xuống biển. Hai tay run rẩy, không nhấc lên nối.
“Diệp Thiên, cậu phải biết người đứng đầu ỞTinh Ngân chi Nhãn này chỉ có một mà thôi”.
“Việc sống chết của cậu chí cần một nhất niệm. Hòm nay, cậu thua chắc rồi”, Đòng Minh cười chế nhạo, lập tức bước tới. Nam ngón tay của ông ta mớ ra, vô sô’ nguyên khí được dồn tới tạo thành một làn sóng của nguyên khí.
“Pháp Tương Thiên Địa”.
Sóng nguyên khí ập tới, đấy nước biển lên khiến chúng dồn lên cao hàng trăm thước tạo thành bức tường thành cực lớn và bắt đầu dịch chuyển.
Tường nước tiến gần tới tầm mười mét kéo dài hàng nghìn mét, đập ngay trước mặt Diệp Thiên, khiến cậu bị dồn vào đường cùng.
“Thánh Hồn Kiếm”, đôi mắt Diệp Thiên ánh lên tia sáng, tinh thân lực phóng ra, sau đó tạo thành một thanh kiếm quan màu trắng. Cậu vung thanh kiếm lên, chém ngang trong không gian.
“Vụt”, đường kiếm chém mạnh tạo thành một vệt dài lên bức tường bằng nước.
“R’âm”, bức tường nước và kiếm quang va chạm tạo ra cú nổ cực lớn. Tường thành bằng nước bị chém làm hai, rẽ sang hai bênh.
“Ồ?”, Đông Minh không ngờ thanh kiếm quang màu trắng của Diệp Thiên lại có thể chém rời bức tường nước của ông ta, thế là ông ta tái mặt.
Kiếm quang sắc bén, lao về phía mặt nước. Tốc độ của nó cũng trở nên nhanh dần, tới cuối cùng thì nó dừng lại khi còn cách Đông Minh tầm vài mét.
Đông Minh búng ngón tay.
“Bùm”.
Thanh kiếm lập tức nổ tung. Tinh thần của Diệp Thiên cũng chao đảo vì bị ánh hưởng.
Nhát kiếm này do tinh thần lực kiếm soát. Đông Minh tấn công tinh thần lực khiến cậu bị tổn thưong nên cũng ảnh hưởng đến thanh kiếm khiến khi nó được hình thành lại thì trở nên yếu hơn nhiều.
“Vụt”, đúng lúc này Đỏng Minh lại hành động, ông ta nhảy lên giống như chim ưng giữa bầu trời, kéo một vệt khí dài trên mặt biến. Sóng âm đinh tai vang lên trong không gian, mặt nước bị rẽ làm hai.
“Diệp Thiên, chân lực, tinh thần lực, cậu đều dùng cả rồi. Để tôi xem giờ nếu không khởi động Trường Sinh Đạo Thế thì cậu có thể chống đỡ thêm được bao nhiêu nữa”.
Đông Minh cười lạnh, ở khoảng cách xa hàng nghìn mét ông ta búng tay tấn công, ông ta không hề sứ dụng chân lực, cũng không h’ê dùng tinh thần lực mà chỉ đơn gián dùng sức mạnh của thế xác đế tấn công.
Cùng với cú đấm được phóng ra, sức mạnh của õng ta cũng khiến cho không gian dao động.
Phía sau lưng ông ta, hư ảnh của một con thú d’ân xuất hiện. Đó là một con rùa mà mai của nó có đầy những cái gai sắc nhọn. Khí tức mà nó phát ra hừng hực, giống như Huyền Vũ trong truyền thuyền ở dưới địa cầu vậy”.
Diệp Thiên tối mặt, khẽ nheo mắt. Thánh Hồn Kiếm trong tay biến mất, đối diện với đòn tấn còng của Đông Minh, cậu không kịp lùi lại đành phải lựa chọn tiếp chiêu. Cậu điều khiển sức mạnh của thế xác lên mức cao nhất. Năm ngón tay kêu lên răng rắc. Cả cánh tay cậu nối gân xanh. Cuối cùng cậu va chạm trực diện với ỏng ta.
“Bum”.
Mặt đất rung chuyến. Diệp Thiên và Đông Minh lúc này tạo ra cú nổ như một quả lựu đạn. Cơ thể của Đông Minh được gọi là Thôn Thiên Huyền Vũ Thế, xếp thứ 71 trong bảng xếp hạng. Và nó cũng là do phương pháp đặc biệt của người thần bí tạo ra.
Cơ thế của Diệp Thiên dù mạnh nhưng tu vi thấp hơn nên nếu không thi triển Phệ Thiên Trường Sinh Thế thì thật sự không thế làm gì được.
Đòng Minh giáng cú đấm xuống, cậu nghe cánh tay mình kêu rắc rắc. Cả cánh tay bị đấm nát. Diệp Thiên chìm cá người vào trong biến nước.