Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full) - Chương 3824
Bất luận là cơ thế, thần hồn hay là tinh thần lực thì Diệp Thiên đều bị Đông Minh chèn ép. Cơ thể cậu chìm vào nước khiến Đông Minh bật cười, giơ tay lên. Diệp Thiên và nước cùng lúc bị hút lên khỏi lòng biến. Sau đó ông ta siết tay.
“Thời kỳ Băng Hà”.
Trong lòng bàn tay ông ta phóng ra lớp khí bằng băng. Đông Minh Tuyệt Kính được rót vào biến nước, trong nháy mắt nước bắt đầu kết băng tạo thành từng máng, nổi bập bềnh. Diệp Thiên cũng bị đóng băng ở chính giữa. Cậu nhắm mắt, mất đi khả năng chiến đấu.
Làm xong mọi chuyện, ông ta cười khinh miệt và chắp tay sau lưng.
“Không có tam hoa tụ đính và Trường Sinh Đạo thể, thì tam phẩm kim đan cũng chỉ thế mà thòi”.
“Theo mệnh lệnh của chủ nhân, mọi việc đã được hoàn thành rồi”.
Thâm Hải Hoàng thấy vậy cũng bật cười: “Như vậy thì ông có thế đề xuất với người đó đi tiếp quản giới Bắc Thương rồi. Dù sao thì ở đây ông cũng ở chán rồi đúng không?”
Đông Minh chí cười, không nói gì. Mai Nhược Lãnh sững người, nhìn Diệp Thiên bị đóng băng, cô ta cảm thấy trái tim như bị xé vụn.
Cô ta biết mình đã khiến Diệp Thiên bị liên lụy. Nếu như không phải bản thân cô ta bị bắt làm con tin, đế Diệp Thiên có thế thi triển tam hoa tụ đỉnh, Phệ Thiên Trường Sinh Thế thì cậu đã không bị chèn ép như thế.
“Cô gái này giờ xử lý thế nào?”, Thâm Hải Hoàng nhìn Mai Nhược Lãnh và hỏi Đông Minh.
“Giữ lại đi”, đôi mắt Đông Minh ánh lên vẻ dục vọng: “Dù sao thì tu nữ tới đây cũng không nhiều. Huống hồ là loại cực phẩm như thế này”.
Thâm Hoàng Hải gật đầu, đang định mở khóa cho Mai Nhược Lãnh và Dương u Minh thì bỗng nhiên Đông Minh tái mặt và kêu lên: “Cẩn thận”
Thâm Hải Hoàng giật mình, định không chế Mai Nhược Lãnh và Dương u Minh nhưng vẫn bị muộn một bước.
Chỉ nghe thấy tiếng băng nổ tung, một bóng hình với ánh sáng màu lam tím phóng ra. Trong nháy mắt, bóng hình lao tới với tốc độ kinh hồn.
Bóng hình này bay vượt qua Mai Nhược Lãnh và Dương U Minh khiến họ cũng biến mất theo. Lúc hai người xuất hiện lại thì đã ở vị trí cách đó hàng nghìn mét. Họ đứng ngay bên cạnh Diệp Thiên.
Một cánh tay của Diệp Thiên buông thõng. Rõ ràng là nó đã bị phế nhưng cậu vẫn không hề hấn gì, vẫn đấy Mai Nhược Lãnh và Dương u Minh v’ê phía sau mình. Tam hoa tụ định lại nở ra và ánh sáng màu lam tím lại được bùng sáng.
“Chân Vũ Thiên Lôi Kiếm”, Diệp Thiên tức giận gào lên. Vô số đường sét từ trên trời tập trung lại, hình thành nên một thanh kiếm bằng sớm sét.
“Vụt”, đường kiểm quét ngang, sấm chớp giáng xuống, Thâm Hải Hoàng và Đông Minh không kịp phán ứng bèn bị cả biến sấm sét nhấn chìm.
Một trong những lý do Diệp Thiên bị Đông Minh đánh áp đáo là vì sức mạnh của Đông Minh vượt xa cậu, một lý do khác nữa là cậu thuận nước đấy thuyền, tích lũy sức mạnh.
Sự chênh lệch giữa nguyên anh cửu phẩm và kim đan tam phẩm quá thật quá lớn. chính vì vậy, Diệp Thiên hiểu rõ trong tình huống không thi triển tam hoa tụ đỉnh và Phệ Thiên Trường Sinh Thể, cậu hoàn toàn không có phần thắng.
Mai Nhược Lãnh và Dương u Minh bị Thâm Hải Hoàng khống chế. Mặc dù hai người này đều là người của thần điện Thái Dương, nhưng suy cho cùng cậu và Dương u Minh đang là quan hệ đồng minh thỏa thuận từ trước. Mai Nhược Lãnh cũng từng chuấn bị hi sinh bản thân đế cứu cậu. Cậu không thế để mặc bọn họ, trơ mắt nhìn bọn họ bị giết.
Cậu muốn sử dụng Phệ Thiên Trường Sinh Thế thì phải cứu được hai người họ từ trong tay Thâm Hải Hoàng, mà muốn cứu người từ trong tay hai vị nguyên anh cửu phẩm thì chỉ có đợi khoảnh khắc bọn họ buông lỏng.
Khi nào cậu thật sự bị thương nặng ngã xuống mới có thể khiến bọn họ buông lỏng cảnh giác!
Dù Diệp Thiên có thể tránh được một phần đòn tấn công của Đông Minh, nhưng cậu vân chọn cứng rắn chống đỡ hết lần này đến lần khác. Vết thương cậu phải chịu chồng chất lên nhau, “thế” của cậu tích lũy trong cơ thể cũng dần dần tăng cao.
Giống như một chiếc lò xo bị một lực lớn đè xuống cực hạn, chì cần sức mạnh đó biến mất thì sẽ bật ra với tốc độ nhanh gấp mấy lần.
Diệp Thiên chỉ chờ đợi khoảnh khắc đó!
Đông Minh đánh gãy cánh tay cậu bằng một quyền, sau đó dùng chiêu Thời Đại Băng Hà đóng băng cậu trong khối băng khống lồ. Hai người họ đều nghĩ rằng cậu đã bị áp đảo hoàn toàn nên buông lỏng cảnh giác.
Thật ra cậu ờ trong khối băng âm thâm điều động sức mạnh linh thế Rồng Gió và Lói Hổ, sức mạnh sấm sét và gió bão truyền khắp toàn thân. Lần này cậu không dùng sức mạnh sấm sét và gió bão đế chiến đấu, mà là để tăng cường tốc độ của mình, giúp bản thân bùng phát tốc độ gấp mười lần tốc độ âm thanh, phá băng lao ra, cứu được Dương u Minh và Mai Nhược Lãnh.
Lúc cứu được hai người, cậu không hề do dự mà mở toàn bộ tam hoa tụ đỉnh và Phệ Thiên Trường Sinh Thế, Chân Vũ Thiên Lõi Kiếm cũng lấy ra.
Một kiếm này chất chứa sự phẫn nộ, Diệp Thiên không giữ lại gì, dốc hết toàn lực!
Lúc này muốn đánh bại hai vị nguyên anh cửu phẩm, đây là thủ đoạn thường quy duy nhất của cậu!
“Soạt!”.
Vô số tia sét màu tím xanh ngưng tụ trên mặt biến, phạm vi một nghìn mét xung quanh hóa thành biển sấm sét, sức mạnh hủy diệt lan ra khắp mặt biển. Nơi nó đi qua, sức mạnh sấm sét lóe lên, vô sô’ quái ngư dị thú ở trong nước bị sức mạnh sấm sét làm nổ tan xác.
Hai vị nguyên anh cửu phấm Đông Minh và Thâm Hải Hoàng cũng bị bao trùm trong biến sấm, “hưởng thụ” mùi vị bị sấm sét gột rửa.
“Xì xì…”.
Sấm sét tàn phá kéo dài gần năm phút, cho đến khi sắc mặt Diệp Thiên trở nên trắng bệch mới dần dần tan đi.