NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full) - Chương 4240 Sức mạnh thực sự của Nguyên Thần

  1. Home
  2. Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full)
  3. Chương 4240 Sức mạnh thực sự của Nguyên Thần
Prev
Next

Chương 4240: Sức mạnh thực sự của Nguyên Thần
Ầm!
Một tiếng động lớn chói tai vang lên, sau đó xung quanh tràn ngập ánh sáng màu vàng nhạt mạnh mẽ, sau đó màu vàng nhạt biến thành năm màu, tỏa sáng trong khoảng không, ngưng kết thành những vì sao.
Đây chính là sức mạnh mà thần tử Hoàng Tuyền sở hữu, lúc này ngũ khí triều nguyên của ông ta lan ra, dưới sự dao động của lực đấm đó, vùng đất Nguyên Thần bắt đầu tan rã từ chỗ ông ta, mỗi cây đại diện cho cây Thế Giới của một thế giới, lần lượt bị năng lượng đáng sợ thối bay thành bột phấn.
Nhưng chỉ thoáng chốc, sức mạnh của ông ta lan ra vô tận, vùng đất Nguyên Thần rộng lớn bị tiêu diệt hoàn toàn, cuối cùng tất cả những thứ nguyên bản trong vùng đất Nguyên Thần đều nố tung, vùng đất Nguyên Thần cũng biến thành hư vô, chỉ còn lại bóng tối vô tận.
Vùng đất Nguyên Thần vốn dĩ có hàng vạn cây Thế Giới, nhưng sau một đòn tấn công của thần tử Hoàng Tuyền, không chỉ Nguyên Thần mất tích mà ngay cả hàng vạn cây Thế Giới cũng bị phá hủy hoàn toàn trong tích tắc.
“Khốn khiếp!”
Diệp Thiên trợn to mắt, hất bay nắm đấm của thần tử Hoàng Tuyền, sau đó gầm lên với thần tử Hoàng Tuyền.
“Mỗi cây Thế Giới này đại biểu cho một phương thế giới của đệ tam trọng thiên, nếu cậu tiêu diệt toàn bộ chúng, thế chẳng phải có nghĩa là mọi thế giới của đệ tam trọng thiên sẽ biến mất sao?”
“Ông muốn chết sao?”
Ánh mắt Diệp Thiên trở nên lạnh lùng, giọng nói đầy sát ý, sau đó anh mở Vạn cổ Hỗn Độn Thế ra, chuẩn bị ra tay với thần tử Hoàng Tuyền.
Phải biết rằng cho dù là cha mẹ, người yêu hay bạn bè thì đều ở trong đệ tam trọng thiên, nếu những cây Thế Giới này bị phá hủy, chẳng phải thế giới và mọi thứ ở họ sinh sống cũng sẽ bị hủy diệt theo sao?
Nói cách khác, đòn tấn công của thần tử Hoàng Tuyền đã giết rất nhiều bạn bè, người thân của anh, sao anh lại không tức giận cho được?
Lúc này anh đã không còn quan tâm đến Nguyên Thần hay chủ Tế gì đó nữa, anh chỉ muốn giết chết thần tử Hoàng Tuyền để trút hận.
Ngay khi anh định ra tay, giọng thần tử Hoàng Tuyền lại vang lên.
“Diệp Lăng Thiên, cậu bình tĩnh một chút”.
“Mặc dù cây Thế Giới bị phá hủy, nhưng mỗi một thế giới mà nó đại diện lại không bị hủy, chỉ tạm thời bị đóng băng thôi”.
“Khi chúng ta đánh bại Nguyên Thần, đoạt được sức mạnh Thần Minh thật sự của đệ tam trọng thiên, chỉ cần một suy nghĩ là có thế tạo hình lại cây Thế Giới, để các thế giới đó đều được giải tỏa”.
“Nhiệm vụ cấp bách hiện giờ là đánh bại Nguyên Thần”.
Nghe nói thế, Diệp Thiên hoàn hồn, nhưng anh vẫn nửa tin nửa ngờ với những lời thần tử Hoàng Tuyền nói, vẻ mặt thay đổi liên tục.
Nhưng ngay lúc này, giọng nói đầy ý trêu chọc của Nguyên Thần bỗng vang lên từ bóng tối vô tận.
“Hổn Độn, ông ta nói đúng, khi cây Thế Giới bị phá hủy, thế giới mà nó đại diện sẽ bị đóng băng, sẽ không bị tiêu diệt”.
“Chỉ cần cậu khống chế được sức mạnh của Nguyên Thần của đệ tam trọng thiên, trở thành Nguyên Thần đệ tam trọng thiên, cậu có thể tái tạo lại tất cả cây Thế Giới chỉ trong thoáng chốc”.
“Nhưng tiền đề là các cậu có thể đánh bại được tôi”.
Giọng Nguyên Thần bình tĩnh và tự tin,
không có bất kỳ dao động nào, điều này làm cho sắc mặt Diệp Thiên và thần tử Hoàng Tuyền đều trở nên nghiêm túc.
Vừa rồi thần tử Hoàng Tuyền xuyên qua kết giới phòng ngự của Nguyên Thần, một cú đấm đã đánh trúng Nguyên Thần, dư chấn của đòn tấn công đó đã phá hủy toàn bộ vùng đất Nguyên Thần, có thể thấy uy lực của đòn tấn còng này mạnh đến mức nào.
Họ nghĩ cho dù Nguyên Thân không bị thương nặng, cũng sẽ bị thương, nhưng lúc này nghe giọng điệu của Nguyên Thần, thế mà lại chẳng có việc gì thế?
Trong lúc cả hai đang ngạc nhiên, chỉ nhìn thấy một chuyển động nhỏ trước mặt trong không gian tối tăm vô tận, sau đó một bóng người dần ngưng tụ thành hình ở đó.
Chỉ là lần này không phải là dáng người già nua đó nữa, mà dáng người thẳng tắp uy nghiêm, có cảm giác áp bức đáng sợ của một người bề trên, giống như một vị thần nhìn đang nhìn xuống thế giới.
Diệp Thiên và thần tử Hoàng Tuyền bỗng chốc trở nên nghiêm túc, họ biết đây có thể là bộ dáng thật của Nguyên Thần, hai người có cảm giác như đang đối mặt với kẻ thù.
Trong bóng tối vô tận, bóng người của
Nguyên Thần dần hiện ra, lúc này ông ta mặc một bộ quần áo gấm, có hình thần thú, như thể là một quý tộc hoàng thất, đứng trên tất cả mọi thứ.
Gương mặt của ông ta dần trở nên rõ ràng, lúc nhìn thấy bộ dạng thật sự của ông ta, thân tử Hoàng Tuyền không có phản ứng gì quá khích, trong khi ánh mắt Diệp Thiên lại khẽ giật.
“Cái gì?”
Nguyên Thần trước mặt đã là một người trung niên, cặp sừng nhọn, khuôn mặt sắc như dao, dáng vẻ uy nghiêm.
Điều khiến Diệp Thiên ngạc nhiên chính là anh đã từng nhìn thấy khuôn mặt này trong cơn ác mộng trước kia, trong những năm anh yếu đuối nhất, khuôn mặt này vô số lằn xuất hiện trong giấc ngủ của anh, đánh thức anh dậy, khiến anh nhớ lại cái đêm mình bị tước võ công rồi bị trục xuất khỏi nhà họ Diệp trong cơn giông bão đó.
Khuôn mặt này không ai khác chính là bố đẻ của anh, Diệp Vân Long.
“Sao lại thế?”
Vẻ mặt Diệp Thiên liên tục thay đối, chỉ cảm thấy khó tin.
Đầu tiên là người cha mà anh kính trọng – Diệp Kình Thương, là một tia phân thần mà thần tử Hoàng Tuyền biến thành, giống hệt thần tử
Hoàng Tuyền, lúc này Nguyên Thần lại xuất hiện trong hình dạng của Diệp Vân Long – bố đẻ của anh, anh không thế hình dung được cảm xúc trong lòng mình.
Nguyên Thần nhìn thấy vẻ mặt khác thường của Diệp Thiên cũng chỉ mỉm cười, nụ cười cực kỳ xa lạ.
“Hỗn Độn, nhìn dáng vẻ của cậu hình như rất khó chấp nhận à?”
“Cậu đừng ngạc nhiên, tôi không phải bố đẻ Diệp Vân Long của cậu, tôi chỉ biến thành ông ấy dựa trên nổi sợ hãi sâu sắc nhất của cậu thôi”.
“Mặc dù chuyện đã xảy ra đã nhiều năm, cậu cũng thư thái hơn, nhưng năm đó bị bố ruột của mình lấy đi võ mạch, phế bỏ võ công, bỏ rơi cậu ở nơi hoang vu, đây vẫn luôn là nỗi đau trong lòng cậu nhỉ?”
Sau đó ông ta bật cười: “Điều tôi muốn là cậu xé mở một vết nứt lớn hơn trên vết sẹo đó, đế cậu mãi mãi bị bao phủ trong nỗi ám ảnh của tuổi thơ”.
“Người có mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ có nỗi sợ, cậu cũng không ngoại lệ”.
“Vì các cậu đều là người, còn tôi là Nguyên Thần không gì là không thể”.
Vừa dứt lời, ông ta lập tức đánh một đòn, lần
này thì đánh về phía Diệp Thiên.
“Hửm?”
Lúc này tâm trạng Diệp Thiên lên xuống thất thường, ngay lúc Nguyên Thần tung ra đòn tấn công, mặc dù anh đã lập tức hoàn hồn lại nhưng trong trận đấu đỉnh cao này, chỉ một chút lơ là, Diệp Thiên không có thời gian đế kịp phản ứng. Đòn tấn công của Nguyên Thần xuyên qua khoảng không đánh vào ngực anh.
“Phụt!”
Một dòng máu lập tức phun vào hư không, cả người Diệp Thiên bị đấy lùi, không gian tối tăm lần lượt vỡ thành từng mảnh, tạo ra từng vết nứt không gian.
Trên ngực anh cũng đã xuất hiện các vết nứt, Vạn cổ Hỗn Độn Thể được tu luyện hoàn hảo cũng cũng phát ra một tiếng thét bi thương chưa từng có theo linh lực hỗn độn trên đó.
Uy lực đòn tấn công của Nguyên Thần cực kỳ mạnh, không chỉ tấn công Diệp Thiên bị thương mà còn phá được Vạn cổ Hỗn Độn Thể?
Nhìn thấy cảnh tượng này, thần tử Hoàng Tuyền vô cùng sợ hãi, sau đó tia sáng bốn màu lưu chuyển trên người khiến bốn đạo thể hoang cổ trừ Vạn cổ Hỗn Độn Thể đều mở ra toàn bộ, sức mạnh thân xác và ngũ khí triều nguyên hợp lại làm cho uy lực của bản thân được lên đỉnh
cao.
Không gian tối tăm xung quanh bị phân mảnh, sau đó tổ chức lại rồi lại sụp đố, tạo thành một vòng tròn xoắn quanh thần tử Hoàng Tuyền, đó là một vòng hấp dẫn kỳ lạ do một lực cực kỳ mạnh gây ra.
Chỉ một bước nhỏ đã có thế khiến một Chủ Tế mười phương bị nghiền ép thành từng mảnh.
Mà Nguyên Thần chỉ mỉm cười một cách khinh thường, trong mắt chẳng có lấy tia dao động nào, chỉ bình tĩnh giơ tay lên tung ra nắm đấm.
“Gì cơ?”
Đồng tử thần tử Hoàng Tuyền bỗng co rút, trong ánh mất kinh hãi, ông ta còn chưa kịp mở phòng ngự thì một nắm đấm đã đánh vào mặt ông ta.
Vào thời điếm ngàn cân treo sợi tóc, thần tử Hoàng Tuyền ngã ra sau, đồng thời vung mạnh cánh tay lên nghênh đón đòn tấn công đó.
“Rắc!”
Thanh âm giòn vang vang lên, thần tử Hoàng Tuyền rên rỉ, cả người văng ra xa.
Cánh tay phải của ông ta cong ra ngoài một cách quái dị, cộng thêm bốn đạo thể hoang cổ, tay của ông ta đã bị đòn tấn công của Nguyên
Thần đánh gãy.
Đáng sợ đến mức nào mới như thế?
Đây là sức mạnh thật sự!
Đây mới là thưc lực của Nquyên Thần.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 4240 Sức mạnh thực sự của Nguyên Thần"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

đỉnh cấp thần y ở rể
Đỉnh cấp thần y ở rể
Tháng 9 29, 2022
ăn mày tu tiên
Ăn mày tu tiên
Tháng 4 17, 2024
Đỉnh Cao Võ Giả – Vương Lãnh (Full)
Tháng 10 30, 2021
Thần Y Toàn Năng bìa
Thần Y Toàn Năng
Tháng 3 24, 2024
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com