NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full) - Chương 4246 Trờ về

  1. Home
  2. Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full)
  3. Chương 4246 Trờ về
Prev
Next

Chương 4246: Trờ về
Thần tử Hoàng Tuyền, bị thần quang vò tận nhấn chìm, mỗi tấc ánh sáng, đều biến thành những hạt ánh sáng nhỏ xíu, xâm chiếm cơ thế óng ta, thay thê’ tất cả các yếu tố trong cơ thế bất tử bất diệt của ỏng ta, rồi phân hủy chúng.
Suốt cả quá trình, không chút thống khổ, thậm chí thần tử Hoàng Tuyền còn không cảm nhận được bất kỳ sự khác thường nào, thân thể ông ta, cùng với thần hồn, thậm chí là ý chí còn sốt lại, trong nháy mắt, tất cả đều bị tan vỡ thành võ số hạt nhỏ, rồi hoàn toàn biến mất khỏi đệ tam trọng thiên.
Sau khi thân tử Hoàng Tuyền chết, tám bức tượng thần xung quanh Diệp Thiên vỡ vụn, chín luồng ánh sáng trong nháy mắt nổ tung, Diệp Thiên phun ra máu, thân thế thắng tăp đập vào trong khoáng không vò tận.
Sức mạnh của ảo ảnh bát thần cửu thiên, thật sự quá đáng sợ, Diệp Thiên mới vừa Nguyên Tổ Kim Đan không lâu, cưỡng ép ý chí của bản thân câu thòng với ý chí của đệ tam trọng thiên, triệu hồi tám người bọn họ, tạo nên Bát Thần, chỉ có như vậy anh mới có thế hủy diệt được nguyên thần của thần tử Hoàng Tuyên.
Nhưng cũng bởi vậy mà Diệp Thiên bị thương nặng, mặc dù sức mạnh của đệ tam trọng thiên không ngừng tu bố vết thương cho anh, nhưng vì va chạm quá lớn, mà rơi vào bóng tối vò biên võ tận.
Sau khi bóng dáng Diệp Thiên biến mất, vùng đất Nguyên Thần vốn bị chia cắt thành các mảnh bât đầu tụ tập lại, cây thê’ giới lần lượt trồi lên khỏi mặt đất, nhanh chóng cao lớn, và khỏe mạnh.
Điều này có nghĩa là, tất cả thế giới ở đệ tam trọng thiên đều đã khôi phục như cũ, mọi thứ đã về lại đúng hướng, duy chỉ có một điếm khác biệt đó chính là, vùng đất Nguyên Thần thiếu đi một người nòng dân tỉa trái cây.
Ý thức Diệp Thiên rơi vào ngủ say, thân thể anh bay trong khoáng khòng vò thận không có mục đích, bất tử bất diệt, nhưng vần không tỉnh lại.
Mà vào lúc này, một luồng ánh sáng mờ ảo, đâm rách Cửu Thiên, chiếu sáng toàn bộ hư không, chiếu vào người Diệp Thiên, rồi thấy ánh sáng chợt lóe, thân thể anh biến mất không thấy đâu.
Khi xuất hiện trở lại, anh đã lơ lửng trong Tinh Hải ménh mòng, mà Tinh Hải cuối cùng, có một hành tinh xanh bất ngờ đập vào mắt!
Trái Đất!
Dưới ánh sáng rực rỡ xa hoa đó, Diệp Thiên đang ngủ say, từng chút chìm vào bầu khí quyến của Trái Đất, cuối cùng bay theo gió và rơi xuống một bãi cỏ.
Lúc này, có một nhóm thiếu nữ đang ngồi quây quần trên bãi cỏ, tất câ đều có dung mạo xinh đẹp, bọn con trai đi ngang qua cũng chỉ dám liếc trộm, rồi nhanh chóng rời đi, chứ không dám ở lại quá lâu dù chỉ là một phút.
Bởi vì bọn họ biết, những cò gái này, chỉ thuộc về Diệp đế Vương – người đã du hành khắp vũ trụ, đây đều là vợ của anh.
Dù đã mấy nãm tròi qua nhưng đám cưới ngày ấy vẩn được mọi người nhớ mãi, và luôn được nhắc đến rất nhiều.
Tiếu Văn Nguyệt nửa ngồi nửa nằm trên bãi cỏ, mặc bộ váy vàng nhạt trỏng rất dề chịu, bên cạnh cô ấy là một có gái mặc bộ đồ màu trắng, có hơi u sầu nói: “Tiểu Ánh, chị nói thử xem, bao giờ anh ấy mới quay về?”
Hoa Lộng Ảnh không trá lời vấn đề này, mà nhìn bầu trời không chớp mât, trên mói nở nụ cười.
“Bất kể là bao lâu, chúng ta cũng sẽ chờ anh ấy!”
“Hơn nữa chị tin rằng, bất kể qua bao lâu,
anh ấy cũng sẽ quay về bên cạnh chúng ta!”
Mấy thiếu nữ còn lại, cũng yên lặng gật đâu, trong lòng đay nhớ nhung.
Chỉ có Kỷ Viêm kháu khỉnh bụ bầm, chỉ lo ăn ly kem trên tay, trong ấn tượng của cậu bé, cha cậu bé chính là tồn tại vò địch, bất kì cửa ải khó khăn nào, cũng không thế cản bước cha cậu bé.
Hôm nay là thời gian mọi người tụ tập mỗi tháng một Tân, các cò ấy đang định thu dọn đồ đạc, đến ngoại ô thủ đỏ căm trại ngắm sao, ngay lúc bọn họ đang chuấn bị lên xe, có luồng ánh sáng, đột nhiên rọi xuống.
Nói có ánh sáng chiếu rọi, tất cá mọi người đều cảm thấy ấm áp và thư thái, giống như được thần thánh bao phủ, đám người Tiếu Văn Nguyệt Hoa Lộng Ánh dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên giương mắt nhìn, sau đó thấy có một bóng người đang được bao bọc trong quả cầu trắng, rồi dần dần đáp xuống bãi cỏ.
‘Anh Thiên?”
“AThần?”
“Ông xã!”
Trong nháy mắt, tất cả các thiếu nữ đều sợ hãi hét lên, tuy mổi người gọi không giống nhau, nhưng đều là gọi người đang nằm trên bãi cỏ.
Hoa Lộng Ảnh và Yến Khinh Vũ là người đầu tiên lao đến, thấy Diệp Thiên vẩn không nhúc nhích, hai người lập tức cúi xuống kiếm tra khí tức sinh mạng của Diệp Thiên.
Một lúc sau, sắc mặt hai người lập tức thay đối.
Diệp Thiên không có bất kì khí tức sinh mạng nào, tất cả các kỹ năng trong cơ thể đều ởtrạng thái yên lặng, cũng không cảm nhận được bất kỳ luồng sức mạnh nào.
Diệp Thiên giống như hòn đá, cứ nằm yên không nhúc nhích ở đó.
“Anh ấy thế nào rồi?”
Đám người Tiếu Văn Nguyệt mặt đầy lo lâng.
Hoa Lộng Ảnh và Yến Khinh Vũ hai mắt nhìn nhau, rồi điều động chân lực, đấy vào trong cơ thể Diệp Thiên, chỉ muốn phát huy hết khả năng, hi vọng có thế có tác dụng.
Nhưng bất kế hai người có làm thế nào đi chăng nữa, sau khi sức mạnh của bọn họ tiến vào trong cơ thế của Diệp Thiên, sức mạnh của họ sẽ tử tứ chi của Diệp Thiên mà bay ra ngoài, khiến các cỏ ấy không công mà về.
“Không cần thử nữa, đặt anh ấy xuống đi, đế anh ấy nghỉ ngơi cho khỏe!”
Rốt cuộc, Yến Khinh Vũ vẩn là người mở miệng trước.
Tình huống của Diệp Thiên lúc này, giống hệt như lúc anh tự đốt cháy sinh mạng đế đấy Thiên Luân vào hố đen vũ trụ.
Các cò ấy không biết, Diệp Thiên đã chết, hay chỉ đang trong trạng thái yên lặng.
Sau đó Hoa Lộng Ánh gật đau: “Vừa rồi, chúng ta mang anh ấy về đi, dù có ra sao, thì ít nhất sau này, anh ấy vần luôn ở bèn cạnh chúng ta!”
Vừa nói, cô ấy vừa phớt lờ mấy chị em ở xung quanh, lặng lẽ cúi xuống, khẽ hòn lên mỏi Diệp Thiên.
Nói đến, cò ấy và Diệp Thiên có mối ràng buộc sâu sằc nhất, nhưng vì đủ loại nguyên nhân, mà hai người ở chung thì ít xa cách thì nhiều.
Tuy cò ấy không giỏi diễn đạt, nhưng sự nhớ nhung của cò ấy dành cho Diệp Thiên, giống như trận lũ bị chặn, đột nhiên vỡ đê, hoàn toàn bùng nố, trong khoảnh khắc cò ấy nhìn thấy Diệp Thiên.
Cái hôn này, chứa đựng rất nhiều thứ, chứa đựng tất cả!
Sau nụ hòn đó, các cô gái đều đứng dặy, Hoa Lộng Ảnh đang định điều động chân lực, để nâng Diệp Thiên lên, nhưng đúng lúc này, cánh tay Diệp Thiên đột nhiên cử động, rồi nắm lấy tay Hoa Lộng Ảnh.
“Chồng của các em có tay có chân, có thế tự mình đi, sao có thế phiền các em phải đưa anh về chứ?”
Lúc đầu mọi người đều giật mình, sau đó rối rít cúi đầu, chỉ thấy Diệp Thiên vốn đang trong trạng thái yên lặng, lúc này đã mở mắt.
Anh nhìn các thiểu nữ xung quanh, khóe miệng hiện lên nụ cười ấm áp, cuối cùng dang cả hai chán hai tay, nằm ngửa trên bãi cỏ, như thể chưa bao giờ được lười biếng thế này.
“Kết thúc, tất cả đều đã kết thúc!”
“Từ nay về sau, sẽ không còn thứ gì, có thế uy hiếp đến thế giới của chúng ta nữa, anh sẽ không rời xa các em!”
Mấy thiếu nữ nghe vậy, đầu tiên là hơi ngớ ra, sau đó thân thế khẽ run, ai ai cũng đều rơi nước mắt, giống như một bân nhạc tuyệt vời vậy.
Từ lúc quen biết, đến lúc yêu nhau, các cô ấy đã cùng Diệp Thiên trải qua quá nhiều chuyện, có người lúc đầu có ác cảm, có người thì là tình yêu thủy chung, có người lại là tình yêu sét đánh vừa thấy đã yêu…
Mà bây giờ, rốt cuộc bọn họ cũng đợi được câu nói “Kết thúc!”
Nqàv nàv. các cò ấv phải đơi quá lâu rồi!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 4246 Trờ về"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

bìa truyện nhayho.com
Kiếm khách mù
Tháng 1 2, 2024
tuyệt thế thiếu gia rửa hận
Tuyệt Thế Thiếu Gia Rửa Hận
Tháng mười một 8, 2021
Em có tâm thần
Em có tâm thần thì tôi vẫn yêu em
Tháng 9 3, 2023
bìa truyện nhayho.com (3)
Thiên Tôn Bất Bại (Full)
Tháng 2 9, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com