Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full) - Chương 695
Trên sân tập, tất cả các thành viên của Nam Long
Nhận đều đứng thẳng lưng dưới ánh mặt trời chói chang,
không ai nhúc nhích một chút nào.
“Chết tiệt, tôi đúng là ngu hết biết, lại dám đi tìm thần
nhân như giáo quan Diệp khiêu chiến!”
Vẻ mặt của Bộc Phá vô cùng khó coi và đầy vẻ sợ hãi.
“Ha ha, Bộc Phá, tôi thực sự rất muốn biết, nếu giáo
quan Diệp thực sự chấp nhận lời thách đấu của cậu thì
cậu sẽ bị đánh thành ra như thế nào nhì?”
Thủ Thuật Đao bên cạnh cười thành tiếng, một
chưởng của Diệp Thiên quả thực khiến mọi người kinh ngạc.
“Đúng vậy, mọi người cũng không thử nghĩ mà xem.
Tướng Lương là nhân vật như thế nào chứ? Đó là thống
soái tối cao của quân khu Thành Môn, là người đã cai
quàn phía Nam hơn chục năm rồi!”
“Mắt nhìn người của ông ấy chắc chắn vô cùng chuẩn
xác. Tổng giáo quan mà ông ấy lựa chọn cho Nam Long
Nhận chúng ta sao có thể chỉ có vẻ bể ngoài thôi chứ?”
“Vậy mà trước đó chúng ta lại không tôn trọng giáo
quan Diệp như vậy. Theo tôi thấy, huấn luyện tiếp theo
đây chúng ta phài ăn đù rồi!”
Giọng điệu của Cương Quyền mang chút tự giễu, càng
cảm thấy đám người mình ngu xuẩn hơn.
“Hê, ăn đù thì ăn đủ. Chì cần sau huấn luyện có thể có
được sức mạnh như giáo quan Diệp, hoặc là có một phần
mười của cậu ấy thì chúng ta còn lo không thể treo ngưoc
đám oắt Bắc Long Nhận lên mà đập cho một trận được hay sao?”
“Có thể mạnh hơn, khổ hơn nữa tôi cũng chịu được!”
Bộc Phá chẳng hề để tâm, ngược lại ánh mắt anh ta
rực cháy, tràn đầy sự háo hức chờ đợi.
Những người còn lại cũng âm thầm tán thành, đối với
họ vất và hay không hoàn toàn chỉ là chuyện thứ yếu, sức
mạnh mới là mục tiêu theo đuổi lớn nhất của họ!
Sức mạnh của Diệp Thiên đã mở rộng tầm nhìn của họ
và đưa họ trài nghiệm một thế giới mới hơn. Sức mạnh
như vậy chính xác là những gì họ mơ ước!
Thủ Thuật Đao dừng lại, rồi đột nhiên cất tiếng.
“Vân Phi, bây giờ cuối cùng tôi cũng biết tại sao cậu
lại bị đà kích thể thàm đến như vậy rồi. Chậc chậc, nói
thật nhé, nếu tôi là đàn ông, gặp phải tình địch như giáo
quan Diệp, tôi cũng sẽ tuyệt vọng thôi!”
Cơ thể Lí Vân Phi khẽ run lên, trong lòng cậu ta cực kỳ
không cam lòng, nhưng phải thừa nhận thực lực của Diệp
Thiên cũng khiến cậu ta phải sợ hãi.
Cậu ta khẽ đào mắt, chợt nhớ tới cảnh Vương Tường
Long quỳ một gối xuống trước mặt Diệp Thiên, cúi đầu xin
tha bèn lấy làm lạ nói: “Tôi biết giáo quan Diệp là Diệp
tiên sinh tỉnh Xuyên, là chủ tịch Tập đoàn Lăng Thiên.
Nhưng vừa rồi tại sao giáo quan Vương lại sợ giáo quan
Diệp đến mức đó nhì?”
“Lẽ nào cậu ta còn có thân phận gì khác hay sao?”
Câu hỏi của cậu ta đã khiến mọi người phản ứng lại,
vừa rồi mọi người chỉ nghĩ đến việc xin lỗi Diệp Thiên và
chấp nhận hình phạt, nhưng lại bỏ qua thái độ của Vương
Tường Long với Diệp Thiên.
Bây giờ nghĩ lại, lúc đó rõ ràng Vương Tưong Long sợ
hãi đến mức mặt cắt không còn giọt máu, bọn họ quen
biết Vương Tường Long đã nửa năm, chưa từng thấy cao
thủ cấp tông tượng này sợ hãi như vậy, điều này khiến
bọn họ cảm thấy vô cùng khó hiểu.
“Lẽ nào mọi người quên là vừa rồi giáo quan Vương
gọi giáo quan Diệp là gì rồi sao?”
Chính lúc này, cuối cùng đội trưong Hắc Tháp cũng lên tiếng.
Lời nói của anh ta khiến tất cà mọi người có mặt đều
cảm thấy mơ hồ.
“Đội trưởng!”, Bộc Phá hỏi: “Anh có biết thân phận của
giáo quan Diệp không?”
Hắc Tháp gật đầu, nói tiếp: “Đa số mọi người ở đây
đều luyện nội công trong vòng mấy tháng, không tính là
người trong giới võ thuật. Còn tôi trước đây từng lăn lộn
trong giới võ thuật nên có từng nghe nói không ít tin tức
trong giới võ thuật”.
“Như chúng ta đều biết, trong giới võ thuật, chí tôn võ
thuật chính là nhân vật đứng đầu trong giới võ thuật!”
Mọi người gật đầu. Từ khi tu luyện nội lực, bọn họ
cũng bắt đầu đặt chân vào giới võ thuật, đương nhiên
cũng biết việc phân chia cấp bậc sức mạnh.
Chí tôn võ thuật này chính là cành giới mà bọn họ theo
đuổi cả đời.