Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full) - Chương 706
Hào khí ngút trời của Đường Mục Sơn đã khiến Đường
Thiên Phong và Đường Vũ Vy choáng ngợp hoàn toàn.
Phàm phẩm, lương phẩm, thượng phẩm, thần phẩm!
Bọn họ chưa từng nghe nói đến bốn cấp bậc của cảnh
giới siêu phàm, những lời của Đường Mục Sơn có thể nói
đã khiến tầm nhìn của bọn họ trong giới võ thuật xa hơn
ba mươi năm.
Đường Thiên Phong khẽ chớp mắt, câu nói “cho dù là
ba Diệp Lăng Thiên cụ cũng thắng được” của Đường Mục
Sơn khiến ông ta tràn trể niềm tin.
“Cụ cố không hổ là cụ cố!”.
Trong lòng Đường Thiên Phong không khỏi mừng rỡ,
chắp tay cúi người với Đường Mục Sơn.
Trước đó, vì thực lực của Diệp Thiên quá mạnh, nên
ông ta không dám đắc tội, còn bây giờ, ông ta không có
gì phải lo lắng nữa cà.
Người Diệp Thiên giết chi là một giả siêu phàm còn
chưa đạt đến phàm phẩm, còn Chúa Tể Hắc Ám nhường
Diệp Thiên, ông ta nghĩ cũng chi là không muốn sống mái
một phen với Diệp Thiên thôi.
Thực lực của Diệp Thiên cố lắm cũng chỉ là siêu phàm
phàm phẩm, còn Đường Mục Sơn lại là siêu phàm lương
phẩm, có thể đánh bại ba siêu phàm phàm phẩm.
Như vậy thì Đường Mục Sơn tìm đến Diệp Thiên, cho
dù không thể đánh bại Diệp Thiên hoàn toàn, thì ít nhất
cũng sẽ không thua.
Đường Vũ Vy cũng xốn xang trong lòng, gần một năm
nay, Đường Môn vẫn luôn bị cái bóng của Diệp Thiên bao nay,
Đường Môn vẫn luôn bị cái bóng của Diệp Thiên bao
trùm, không còn vinh quang như trước. Người được coi là
một trong chín thiên tài hàng đầu là cô ta cũng vì vậy mà
trở thành trò cưoi của không ít đồng liêu giới võ thuật.
Bây giờ Đường Mục Sơn trở vể, cô ta cũng thẩm mong
chờ, hy vọng Đường Mục Sơn có thể lấy lại hết những
vinh quang mà Đường Môn đã để mất vào tay Diệp Thiên.
“Đường Môn đã có cụ rồi, cháu hãy đi thăm dò tung
tích của Diệp Lăng Thiên, cụ sẽ đích thân đến tìm cậu ta”.
Đường Mục Sơn vung tay lên, rõ ràng đã quyết
sẽ đánh.
“Cụ cố, hiện giờ Diệp Lăng Thiên đang ở căn cứ chiến
đầu đặc biệt Long Nhận ở khu vực giao nhau giữa tinh
Xuyên và tinh Vân”.
Đường Thiên Phong lập tức trà lời.
“Vậy sao?”.
Đường Mục Sơn nghe thấy thế, ánh mắt lóe lên vẻ
lạnh lùng.
“Báo với cậu ta là một tháng sau cụ sẽ đến tận nơi tìm cậu ta”.
Đường Vũ Vy đứng ở phía sau, hai mắt sáng rực.
Đường Môn từng xưng bá Thục Trung, vì sự xuất hiện
của Diệp Thiên mà tình thế dào ngưoc, nhưng bây giờ
truyền kỳ Đường Mục Sơn của Đường Môn đã trở lại, cô
ta không khỏi tường tượng, liệu ngôi sao mới nổi trấn áp
thiên hạ trong thời gian gần đây là Diệp Thiên có bị
Đường Mục Sơn giảm bẹp hay không.
Ở căn cứ huấn luyện chiến đấu đặc biệt, Diệp Thiên
đang ngồi dưới bóng cây, tay cầm một quả dưa hấu mát lạnh,
vô cùng thoài mái.
Còn ở phía trước, đám người Bộc Phá, Lí Vân Phi, Hắc
Tháp đang tự huấn luyện, dùng các cách khác nhau để
rèn luyện bàn thân, nâng cao sức mạnh thân thể.
Đúng lúc này, Bộc Phá đột ngột tung ra một quyền,
đánh trúng tàng đá lớn ở phía trước.
Tàng đá nứt toác, vô số vết nứt lan ra, lập tức vỡ
thành mấy mành.
“Oa!”.
Mấy thành viên Long Nhận ở bên cạnh không khỏi kêu
lên kinh ngạc. Với tu vi của Bộc Phá, mấy ngày trước chắc
chắn không thể làm được đến mức này, nhưng sau khi tu
tập “Phệ Thiên Luyện Khí Quyết” của Diệp Thiên, lại
thông qua phương pháp huấn luyện phù hợp với bàn thân
mình, bổ trợ lẫn nhau, hiện giờ tu vi của anh ta đã tăng vọt.
“Giáo quan Diệp, cậu đúng là quá lợi hại, Phệ Thiên
Luyện Khí Quyết này cùng với phương pháp huấn luyện
dành riêng cho mỗi người chúng tôi, đúng là bất khả
chiến bại. Bây giờ tôi có cảm giác một cú đấm của mình
có thể đánh thủng trời!”.