Cao Thủ Y Đạo - Chương 164 Quỷ sát
Chương 164: Quỷ sát
“CÓ chuyện gì vậy ông xã?” Diệp Hân Vũ mở cửa xe định xuống.
“Hán Vũ đừng xuống xe, ngồi yên trong xe đừng nhúc nhích.” Trần Vũ khẽ quát, bỗng nhiên anh im lặng, bởi vì có một luồng sát khí xuất hiện bên cạnh Diệp Hân Vũ.
Luồng sát khí này toả khói đen mù mịt, từ từ ngưng tụ thành một bóng người cao to, sắc mặt đổi phương tái mét, móng tay dài nửa thước chỉ vào huyệt Thái Dương của Diệp Hân Vũ.
Quỷ sát hình thành do được cao nhân tấm bổ bằng sát khí, nó vô cùng lợi hại. Mặt Trần Vũ tái nhợt, lòng bàn tay toát mồ hôi nhễ nhại.
“Anh sao vậy ông xã?” Khi thấy nét mặt của Trần Vũ khó coi, Diệp Hân Vũ ngơ ngác hỏi.
“Không có gì, Hân Vũ, xe hư rồi, chắc phải gọi cứu trợ.” Trần Vũ hít một hơi thật sâu, cố làm cho mình bình tĩnh lại: “Em chợp mắt nghỉ ngơi một lát đi.”
“Mà em đáu có buồn ngủ.” Diệp Hân Vũ nói rồi định xuống xe.
Đột nhiên con quỷ sát trong xe xoè tay ra chuẩn bị chộp về phía đầu của Diệp Hân Vũ.
Trần Vũ hét lên một tiếng, tay phải nấm lại, Ly Trần xuất hiện, vì bùng nổ do nén giận nên
thực lực gần như tăng lên đến cực hạn.
Một tia sáng đỏ phóng thẳng lên trời, sau một tiếng “roẹt”, chiếc G-Class này bị anh chém rách toạc, con quỷ sát kia đau đớn hét thảm lên một tiếng rồi chợt biến mất.
Trần Vũ chạy nhanh tới kéo Diệp Hân Vũ lại.
Nhưng cô đã ngất xỉu do bị âm khí của quỷ sát xâm nhập vào cơ thể.
Một tiếng “rầm” vang lên, đầu và đuôi xe đứt thành hai nửa, bốn con tiểu quỷ ôm bánh xe đột nhiên bật nhảy lên, nhe nanh múa vuốt tấn công về phía Trần Vũ.
Ly Trần trong tay Trần Vũ quét ngang, lại chém ra một nhát.
Khí linh thất hoàng, thần uy tự diễn, là khắc tinh mạnh nhất của loài yêu ma tà đạo này. Trần Vũ vừa chém một nhát, bốn con tiểu quỷ lập tức kêu la chí choé rồi tan thành mây khói.
Trần Vũ ôm Diệp Hân Vũ kiếm tra ấn đường của cô, sau khi biết cô chỉ đang ngủ say do bị sát khí ảnh hưởng mới yên tâm.
Anh ngước mắt nhìn qua, trông thấy con đường thường đi giờ đây mù mịt khói đen, gần như không thể nhìn thấy đường.
Điều này hiến nhiên đang có kẻ nhằm vào anh, Trần Vũ cầm Ly Trần chém một nhát về phía
trước.
Kiếm uy sáng rực, một nhát kiếm chém toạc sương mù trước mắt, đúng lúc này có mấy chiếc xe cảnh sát chạy tới.
Nhậm Chính Hạo xuống xe hỏi: “Trần Vũ, anh không sao chứ?”
“Không sao, anh sao thế?” Nhìn sắc mặt Nhậm Chính Hạo chuyển sang màu đen, Trần Vũ không thế không sửng sốt.
“Tối nay tôi đi làm nhiệm vụ liên quan đến vụ buôn người đó, kết quả…” Nhậm Chính Hạo nói tới đây rồi dừng lại, anh ấy nhìn sang Diệp Hân Vũ: “Chị dâu sao rồi?”
“Cô ấy không sao, vừa mới gặp mấy thứ, đã bị giải quyết rồi. Lúc nãy có chuyện gì vậy, anh nói đi.” Trần Vũ hỏi.
“Chúng tôi nhận được tin tức về bọn buôn người, nhưng khi chúng tôi xông vào lại gặp một thứ rất mạnh, mấy người anh em đã nằm viện rồi.” Nhậm Chính Hạo nghiêm túc đáp.
“Hình như thứ đó nhằm vào tôi, ban nãy có con quỷ sát chắc là phân thân của nó.” Trân Vũ lạnh lùng nói: “Chuyện này đế tôi giải quyết, bây giờ đưa vợ tôi đến đồn cảnh sát trước đã, ở đó nhiều cương khí, mấy thứ đó không dám vào.”
“Được, tôi nhờ người chở cô ây.” Nhậm Chính
Hạo mở cửa xe, Trần Vũ dìu Diệp Hân Vũ vào.
Anh lấy bùa bỏ vào túi áo của Diệp Hân Vũ rồi đóng cửa lại.
“Đồng nghiệp của anh sao rồi?”
“Nặng lắm, giờ đang ở bệnh viện, bác sĩ cũng không nói chắc được sẽ có vấn đề gì.” Nhậm Chính Hạo trả lời.
“Đưa tôi đi gặp họ trước đã.” Trần Vũ nói: “Tôi đã bảo anh không giải quyết được chuyện này rồi mà anh không chịu tin, đưa tay ra đây.”
Nhậm Chính Hạo chìa bàn tay ra, Trần Vũ lấy một cây kim đâm lên tay anh ấy, nặn ra mấy giọt máu đen như mực, sau khi nặn ra, khí đen trên mặt Nhậm chính Hạo biến mất.
“Chuyện gì thế này, sao máu của tôi lại chuyến sang màu đen thế?” Nhậm Chính Hạo kinh hãi.
“Chất độc tử thi, chẳng qua nhờ thế chất tốt nên bây giờ chưa phát tác, nhưng mấy anh đồng nghiệp của anh lại không được may mắn như vậy.”
Trần Vũ lấy bùa ra: “Sau này khi nào đi làm nhiệm vụ nhớ mang theo thứ này, nó sẽ bảo vệ anh, có thế cứu anh một mạng vào thời điếm quan trọng.”
“Cảm ơn anh.” Nhậm Chính Hạo nhận lấy
bùa của Trần Vũ, cấn thận cất vào.
Trong phòng bệnh, các đồng nghiệp của Nhậm Chính Hạo đang hôn mê, khí đen trên người họ đã tràn ra ngoài, bề mặt da cũng đã biến thành màu đen.
Trần Vũ làm tan bùa cho họ uống vào, chỉ một lát sau khí đen trên người họ đã tan đi hơn nửa, sau đó cũng tỉnh lại.
“Nghỉ ngơi vài ngày, uống thuốc theo đơn.” Trần Vũ viết đơn thuốc ra giây.
“Cảm ơn anh, Trần Vũ, chuyện này rất nghiêm trọng, cần phải xử lý ngay, anh có thể giúp tôi một tay không?” Nhậm Chính Hạo nhận lấy đơn thuốc, thành khấn nói.
“Đối phương là hàng đầu sư, tinh thông thuật thải âm và biết thuật luyện thi, rất rắc rối.” Trần Vũ nhíu mày hỏi: “Mấy tên buôn người bắt được lần trước đã thấm vấn được gì chưa?”
“vẫn chưa, gã họ Vương nhận hết tội về mình, nhưng tôi cứ cảm thấy có kẻ khác đứng sau chủ mưu vụ này.” Nhậm Chính Hạo lắc đầu.
“Chắc là không dám khai đây, đi tù mấy năm còn giữ được mạng nhỏ, nhưng nếu anh ta thật sự khai ra thì e cái mạng nhỏ của anh ta cũng không giữ được nữa.” Trần Vũ cười: “Họ chịu khai vụ dầu xác đến từ đâu chưa?”
“Cứng đầu không chịu khai cơ, anh ta cứ một mực khẳng định số dầu xác đó là thuốc kích thích, dùng đế làm những cô gái bị bán kia hôn mê, tiện cho việc đưa ra nước ngoài.”
Nhậm Chính Hạo nói: “Thằng này chịu đánh giỏi thật, khả năng phản biện thấm vấn cũng rất mạnh, chúng tôi dùng đủ mọi cách mà thằng khốn này vẫn không chịu khai.”
“Vậy thì khó rồi, anh ta không khai thì chúng ta chỉ có thể tự điều tra.” Trần Vũ suy tư.
“Đội trưởng, lại phát hiện tung tích của thứ kia ở vùng ngoại ô.” Một cảnh sát tới báo cáo.
“Gọi người đi qua đó, không được đế nó chạy trốn.” Nhậm chính Hạo nổi giận, nếu hôm nay không nhờ có Trần Vũ, chắc có lẽ mấy đồng nghiệp của anh đều sẽ không tỉnh lại.
“Đi thôi, tôi đi chung với các anh, đừng gọi nhiều người quá, đi nhiều hơn cũng chẳng có ích gì.” Trần Vũ hỏi: “Giờ nó đang ở đâu?”
“ở ngoại ô, trong một nhà tang lễ.”
“Lần này gay to rồi.” Trần Vũ chau mày.
“Sao vậy?” Nhậm chính Hạo hỏi.
“Trong nhà tang lễ nặng âm khí, theo như vết thương của anh và các đồng nghiệp, thứ đó có lẽ là xác sống biến thành sát. Nếu nó ở gần những nơi như nhà tang lể thì chắc chắn sẽ thức tỉnh
Huyết Sát, thứ này cực kỳ khó đối phó.” Trần Vũ bảo: “Tôi cần chuẩn bị một vài thứ.”
“Đội trưởng, cục trưởng Ngô gọi điện tới, vụ án này có người khác nhận rồi.” Lại có người đến báo: “Chúng ta hổ trợ.”
“Ai nhận?” Nhậm Chính Hạo nhíu mày.
“Ngũ Hành Các làm việc, không phận sự ra ngoài.” cửa mở ra, một nam một nữ đi vào, người nam kiêu căng lấy thẻ chứng minh ra đưa cho Nhậm Chính Hạo.
Nhậm Chính Hạo xem qua mấy lần, lông mày nhíu chặt.
Ngũ Hành Các là một sự tồn tại vô cùng đặc biệt, thế lực chính của nó tên là Long Tức. Long Tức chiêu mộ kỳ nhân dị sĩtrên khắp cả nước, bao gồm sáu chi nhánh nhỏ, Ngũ Hành Các là một trong số đó. Các thành viên Ngũ Hành Các am hiểu kỳ thuật huyền học, đôn qiáp nqũ hành.