NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cao Thủ Y Đạo - Chương 165 Ngũ hành các

  1. Home
  2. Cao Thủ Y Đạo
  3. Chương 165 Ngũ hành các
Prev
Next

Chương 165: Ngũ hành các
“Tôi phải phối hợp với các người như thế nào?” Nhậm chính Hạo nhìn chứng minh mấy lần liền hiếu ra, anh ấy ngẩng đầu lên hỏi.
“Chỉ cần dẫn chúng tôi đến nơi xảy ra chuyện là được, những chuyện còn lại cứ giao cho chúng tôi giải quyết, tôi tên Nhan Nguyệt, anh ấy là Phùng Nguyên Long.” Người phụ nữ kia bình tĩnh nói.
“Trần Vũ, anh nghĩthế nào?” Nhậm chính Hạo nhìn Trần Vũ.
“Lần này, thứ chúng ta gặp phải rất có thế là huyết sát, vô cùng phiền toái.” Trần Vũ nói một cách ẩn ý: “Tôi phải đi theo, bởi vì tôi cảm thấy hành vi của đối phương hình như có chút quen thuộc.”
“Ý của anh là hai người chúng tôi không thế đổi phó được?” Phùng Nguyên Long tiến lên một bước, nghiêng đầu nhìn chằm chằm Trần Vũ: “Tính tình của tôi không tốt, tốt nhất là anh nên rút lại lời vừa nói, nếu không…”
Phùng Nguyên Long nói, liền phát ra thần niệm, muốn dạy cho Trần Vũ một bài học.
Phùng Nguyên Long là người của kỳ môn, có tinh thần lực rất mạnh, trong tình huống bình thường, khi phát ra thần niệm, là có thể làm cho người khác sợ hãi, tái mặt rút lui.
vốn dĩ anh ta muốn dạy cho Trần Vũ một bài học, đáng tiếc lần này anh ta đã đánh giá quá cao năng lực của mình.
“Nếu không thì sao?” Trần Vũ ngấng đầu, trừng mắt nhìn lại.
Bùm một tiếng, Phùng Nguyên Long cảm thấy da đầu mình nố tung, thần niệm mạnh gấp mấy lần anh ta bắn ngược trở lại, anh ta kêu lên một tiếng, lùi về phía sau vài bước, sắc mặt tái nhợt, máu dâng trào trong lồng ngực, suýt chút nữa đã phun ra một ngụm máu.
“Anh bạn này, xin hãy nương tay.” Nhan Nguyệt nhẹ giọng hét lên, tiến lên một bước, đứng chắn trước mặt Phùng Nguyên Long: “Thì ra anh bạn là đồng đạo, vừa rồi là chúng tôi vô lễ, chúng tôi tới đây đế giải quyết vấn đề, chứ không có ác ý.”
“Nếu tôi là người bình thường, vừa rồi bị thần niệm của anh ta tác động vào, có lẽ sẽ khiến người bình thường hộc máu, tổn thương tinh thân.” Trần Vũ bình tĩnh nói: “Bản thân có huyền thuật của kỳ môn, hiểu biết âm dương, hẳn là càng kính sợ quỷ thần, tuân theo thiên đạo một cách nghiêm ngặt.
“Năng lực này là để anh bảo vệ công lý, xua đuổi tà ma, không phải để anh phô trương sức mạnh của mình trước mặt người thường.”
“Anh có tư cách gì dạy dỗ tôi? Nhóc con, sư môn ở đâu? Anh biết tôi là ai không?” Phùng Nguyên Long tức giận nói.
“Tôi không biết anh là ai cả, sao vậy, không phục à? Vậy chúng ta so đấu thử xem?” Trần Vũ cười lạnh nói.
“Anh…” Phùng Nguyên Long tức giận, tiến lên định ra tay.
“Sư huynh, nếu như anh còn như vậy, thì đừng trách tôi báo cho sư phụ.” Nhan Nguyệt hét lớn: “Sư phụ phái hai người chúng ta xuống núi rèn luyện, không phải là để phô trương thực lực.”
Phùng Nguyên Long vốn đang hùng hố không khỏi rùng mình một cái, vội vàng nói: “Sư muội, anh nghe em.”
“Không nên chậm trễ việc này nữa, chúng ta đi thôi.” Nhan Nguyệt nói.
ở nhà tang lễ, người phụ trách và bảo vệ gác đêm run rấy đứng một bên, bọn họ vô cùng sợ hãi.
Đặc biệt là người bảo vệ cao to vạm vỡ kia, vẻ mặt dữ tợn, nhìn rất hung dữ, cũng là người không sợ bất cứ điều gì, ở một nơi như thế này, mà còn là những người trực ca đêm đều không phải là người tầm thường.
Nhưng bây giờ anh ta sợ đến mức mặt cắt
không còn một giọt máu, hiển nhiên là anh ta đã gặp phải thứ gì đó rất khủng khiếp.
“Tất cả nhân viên không liên quan đều phải rời đi.” Nhan Nguyệt dùng tay phải cầm vài lá bùa đốt lên rồi ném xuống đất, tạo thành một vòng lửa: “Đi qua vòng lửa đi.”
“Mau, mau, mọi người rời đi hết, các vị, tôi giao nơi này cho các người.” Người phụ trách nhà tang lễ dường như đã quen với những thủ tục này, nhanh chóng xua tay để mọi người bước qua vòng lửa rời khỏi đây.
“Thi sát.” Trần Vũ cau mày nhìn sát khí bên trong phòng tang lể.
“Còn chưa nhìn thấy bất cứ thứ gì, làm sao anh có thể chắc chắn đó là thi sát?” Phùng Nguyên Long nhìn Trân Vũ thế nào cũng thấy không hài lòng, chỉ cần có chút cơ hội, anh ta liền sẽ gây chuyện với Trần Vũ.
“Tin hay không thì tùy anh, tôi đâu có nói phải làm cho anh tin.” Trần Vũ thậm chí còn không buồn nhìn anh ta.
“Tên kia, nếu không phải hôm nay có nhiệm vụ, tôi thật sự muốn dạy cho anh một bài học.” Phùng Nguyên Long nhìn chằm chằm Trần Vũ.
“Đừng lấy nhiệm vụ làm cái cớ, muốn đánh nhau thì hiện tại đánh cũng được, không chậm trễ việc gì cả, với chút thực lực đó của anh, gặp phải
thi sát thì chỉ có thể chạy trốn, nhân lúc còn sớm để tôi hạ gục anh, đế tránh khi anh đi vào lại làm liên lụy người khác.” Trần Vũ mỉm cười.
Phùng Nguyên Long nhìn chằm chằm vào Trần Vũ, suy nghĩ có nên trở mặt đánh nhau lớn với Trần Vũ một trận.
“Được rồi, sư huynh, anh ở bên ngoài canh chừng đi, tôi và Trần tiên sinh đi vào xem xét tình hình.” Nhan Nguyệt cũng cau mày: “Nhìn khí tức, đúng thật là thi sát.”
“Sư muội…” Phùng Nguyên Long cảm giác như có thứ gì đó nghẹn trong lòng ngực, sư muội thật sự không cho anh ta chút mặt mũi nào.
“Nếu anh dùng một nửa thời gian để ăn uống, vui chơi, tán gái cho việc tu luyện, thì hiện tại cũng không tới mức khó khăn lắm mới bước vào ngạch cửa của huyền đạo.” Nhan Nguyệt liếc anh ta một cái.
“VỊ trí này là vị trí âm, nếu lát nữa thi sát có chạy trốn, nhất định sẽ đi qua nơi này.”
Trần Vũ ném xuống mấy lá bùa, tạo thành một trận pháp, lấy ra một cây trận kỳ màu vàng hơi đỏ đưa cho anh ta: “Anh chỉ cần canh giữ nơi này là được.”
“Được, được…” Phùng Nguyên Long bất đắc dĩ đành phải gật đầu, ở lại.
“Chúng tôi đi vào đi, người của anh tránh xa ra, trong chốc lát dù có chuyện gì cũng đừng tới gần.” Trần Vũ nói với Nhậm Chính Hạo.
“Được rồi, tôi hiếu rồi.” Nhậm Chính Hạo cũng cảm thấy chạnh lòng, dù sao anh ấy cũng là một người xuất sắc trong thế hệ cảnh sát trẻ ở Phong Lăng, hiện tại lại cảm thấy giống như đang làm trợ thủ cho người khác.
Sau khi dặn dò mọi chuyện, Trần Vũ và Nhan Nguyệt bước vào, càng đi về phía trước thì âm khí càng nặng.
“Trần tiên sinh, xem ra thứ này chỉ còn một bước nữa là trở thành huyết sát, ở Phong Lăng này rốt cuộc có ai có thế tế luyện ra một thứ hung ác như vậy?” Nhan Nguyệt có chút sợ hãi hỏi.
“Có thì cũng có một người, nhưng tôi không chắc chắn lắm.” Trần Vũ cau mày, thi sát là phải có người hiến tế luyện ra mới hình thành được.
Những người bắt cóc Hứa Tư Doanh lần trước có lẽ có liên quan đến người bí ấn đó, cả việc anh đi cùng Hạ Thiên và Hoàng Diệc Cường đào ra quan tài máu ở công trường, và việc cùng Ninh Nhược Tuyết gặp phải con rối ăn tủy, chắc là đều do một người gây ra.
Nếu đúng như vậy, cơ bản có thế khẳng định người bí ẩn này là do Đổ Phong mời đến, cháu trai của ông ta chết trong tay Trần Vũ, Đỗ Phong chắc
chắn không cam tâm nên đã thuê người đến đối phó Trân Vũ.
“Nơi này có vấn đề.” Khi đi ngang qua nhà xác, Trần Vũ cảm giác được bên trong có một khi tức kỳ lạ truyền đến.
Hai người đẩy cửa ra, nhìn thấy năm sáu thi thể đặt trong nhà xác, những thi thể này đều được đưa vào trong ngày, chờ chọn ngày đem đi an táng, thi thể được phủ vải trắng, trong phòng có ánh đèn mờ mịt, trông có vẻ hơi âm u.
Đột nhiên, sau lưng hai người vang lên tiếng móng tay cào vào tường, theo sau là một luồng sát khí cực mạnh từ phía sau truyền đến.
Hai người đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy sau lưng họ là một bóng người toàn thân bao phủ trong bộ quần áo màu đen chậm rãi đi tới, móng tay của hắn ta dài chừng nửa thước, đầu ngón tay tản ra ánh sáng đen tối.
Móng tay hắn ta bấu vào tường, bước đi chậm rãi, lớp bê tông trên tường bị bong tróc.
Hắn ta đột nhiên ngấng đầu lên, sát khí mạnh mẽ tỏa ra từ cơ thể hẳn ta, đồng thời một tiếng gầm thầm lặng phát ra từ cố họng hắn ta.
“Thi sát.” Hai người đều kinh ngạc.
Nhan Nguyệt dùng tay phải chộp lấy, trong tay hiện ra một chiếc pháp kính, chiếc pháp kính
trong tay cô ấy đã có tuổi đời, được làm bằng gỗ đào, in hình bát quái, là khắc tinh của những thứ tà ác này.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 165 Ngũ hành các "

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com