NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cha Tôi Là Chiến Thần - Vô Sương - Chương 3

  1. Home
  2. Cha Tôi Là Chiến Thần - Vô Sương
  3. Chương 3
Prev
Next

“Chuyện đó, không biết hôm nay cậu Dương đến Galaxy International này là có chuyện gì thế?”

“Có phải hôm nay người nhà họ Trần đưa một đứa bé tới nơi này không?”

Trương Bắc Thần nhanh chóng im bặt, bởi vì ông ta biết chuyện này.

Chỉ là, cho dù có chuyện gì xảy ra, ông ta cũng không ngờ chuyện này lại có liên quan tới Dương Tiêu!

“Người nhà họ Trần chuẩn bị bán cô bé kia đi, chọn chỗ của ông làm nơi giao dịch, ông đừng có nói với tôi ông không biết.”

Dương Tiêu nhấn mạnh, điều này càng khiến hai chân Trương Bắc Thần mềm nhũn ra.

“Chuyện này, tôi biết chuyện này, có thể cho phép tôi hỏi một chút, quan hệ giữa cô bé kia với ngài là?”

“Con bé có thể là con gái của tôi.”

Giọng nói của Dương Tiêu vô cùng lạnh lùng!

Lời này vừa được thốt ra, Trương Bắc Thần chỉ cảm thấy trong đầu “ong”một tiếng, hai chân mềm nhũn tê liệt, cũng không khống chế được quỳ xuống đất!

Ông ta thật sự không ngờ, cô bé mà nhà họ Trần muốn bán lại chính là con gái bảo bối của đế tôn!

Không những thế Trương Bắc Thần còn cung cấp địa điểm cho cuộc giao dịch này!

Trời ạ, nếu như đế tôn giáng tội xuống, thế thì e rằng toàn bộ Giang Thành sẽ phải nghênh đón một trận máu tanh!

Nhà giàu nhất khu Đông Giang ở Giang Thành này dù chết tám đời cũng không đủ!

Nhìn dáng vẻ này của ông ta, Dương Tiêu cười nhạt: “Ông không cần phải như thế, tôi cũng không trách ông, dù sao thì, ông cũng vì kiêng dè thế lực của nhà họ Trần mà thôi.”

“Huống chi ông cũng không biết được nội tình, ông bày ra dáng vẻ này, chẳng lẽ trong mắt ông, Dương Tiêu tôi chính là một người không biết phân biệt phải trái đúng sai sao?”

Trương Bắc Thần chật vật nuốt nước bọt một cái, đứng lên vỗ ngực đảm bảo: “Đương nhiên không phải, trong lòng tôi ngài vẫn luôn là thần vũ anh minh, ngay thẳng, công chính liêm minh!”

Dương Tiêu cười ha ha một tiếng: “Ông vẫn luôn là người giỏi nịnh nọt.”

“Đó là đó là…”

Đi lên tầng hai của câu lạc bộ, toàn bộ tầng hai đều đã được bọn họ bao trọn.

Vừa đẩy cửa ra, một đống nam nữ giàu có sang trọng đập vào mắt, trong đó còn có một cô bé khoảng chừng ba bốn tuổi.

Khi cửa vừa được đẩy ra, Dương Tiêu và cô bé chạm mắt với nhau!

Giống như bị điện giật!

Một cảm giác không thể nói thành lời xông thẳng lên đầu!

Ban đầu sau khi thấy bảng kết quả giám định ADN, anh vẫn không thể tin nổi.

Bây giờ khi tận mắt nhìn thấy con bé giống mình đến khoảng bảy mươi, tám mươi phần trăm!

Dương Tiêu không thể không tin!

Cô bé chính là con gái của đế tôn tôi!

Không sai được, không thể sai được!

Cũng chỉ có con gái của đế tôn mới có thể có ánh mắt trong suốt như thế, khí chất không nhiễm bụi trần như vậy, khí thế đứng trước núi băng mà vẻ mặt chẳng hề thay đổi!

Dù cho cô bé chỉ mới nhỏ như thế.

Trong lòng Dương Tiêu không nhịn được kích động.

Dương Tiêu tôi có con gái!

Ha ha ha!

Đúng vào lúc này, cô bé đột nhiên nhảy lên: “Hinh Nhi không muốn ở đây nữa, Hinh Nhi muốn gặp mẹ!”

Vừa nhìn thấy cửa mở ra, cô nhóc nhanh chân vội vàng chạy tới cửa.

“Đồ nghiệt chủng kia, bảo mày đợi mày không nghe lời đúng không!”

Một người đàn ông không nhịn được mắng một câu, thô bạo bắt lấy cánh tay cô bé kéo về, còn tát một bạt tai lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô bé!

Bốp!

Một tiếng trong trẻo vang vọng trong phòng khách.

Mắt cô bé ửng đỏ, thế nhưng lại mạnh mẽ không khóc.

Dương Tiêu nhìn thấy hết tất cả, cái bạt tai này giống như đang đánh vào người anh, tát vào mặt anh, tát vào lòng anh!

Trong nháy mắt, sát khí hừng hực bao phủ toàn bộ phòng khách, nhiệt độ cũng thấp xuống!

“Chuyện này là thế nào? Trương Bắc Thần, ông còn dám cho người vào quấy rầy chúng tôi tụ tập, ông không còn muốn làm việc nữa sao?”

Một cậu công tử hung hăng phách lối đưa tay chỉ vào Trương Bắc Thần!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 3"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com